Trên chiếc xe hơi sang trọng, bản nhạc không lời của Beethoven cất lên êm dịu, nhẹ nhàng.
Bỗng bị tắt bởi ai đó. Cô gái nhìn chàng trai ánh mắt đầy sát khí!
- Cô bị làm sao vậy? – hắn thoáng rùng mình với cái nhìn “ mắc thân thiện” của nó dành cho mình
- Anh đang định giở trò gì? Lại tính lừa tôi tiếp cái gì đây? – nó gắt gỏng
- Thật là… Cô nghĩ tôi xấu xa đến thế cơ à!
- Không phải xấu xa mà trên cả xấu xa. Rõ chưa!!!! – nó hét toáng lên hết cỡ
Hắm im bật. Nó ngoảnh mặt về hướng khác thở phào nhẹ nhõm như vừa xả hết cơn tức giận kìm nén. Bất ngờ, nó lại quay mắt lại nhìn nhìn hắn. Hắn đang lái xe nhìn nó thì ngạc nhiên “ Không ta chắc đang định la mình xối xả đây, thật đáng sợ!”
- Cô… Cô lại làm sao vậy? – hắn nuốt khan
- Đi đâu?
- Đi đâu tý nữa khắc biết! – hắn cười
Nó chẳng thèm hỏi cũng chẳng nói chuyện với hắn nữa chỉ một lí do đó là “ dây dưa với cái tên này thật phiên phức! Tốt nhất là im lặng, không nói chuyện… Để hắn đỡ cái tính âm mưu quỷ quyệt @@”
Chiếc xe dừng chân ngay quán My Pace Trà Sữa…
- Gì đây? – nó nhíu mày
- Xuống đi! – hắn
Nó bước xuống, hắn nắm tay nó đi vào. Căn phòng nhỏ nhưng thật ấm cúng. Quán này cũng phá đông khách. Nó và hắn bước vào trong ánh mắt của mọi người. Các chàng trai thì nhìn nó thích thú, các cô gái nhìn hắn vì sự quyễn rũ…
“ Họ đẹp đôi thật!”
“ Cô bé kia, xinh ghê!”
“ Mày ơi, nhìn anh ấy không, đẹp trai quá đi!”
Nó và hắn không một chút biểu cảm. Hai người khuôn mặt vẫn lạnh tanh không cảm xúc, hắn kéo nó đến chỗ bàn vắng người gần ngay ô cửa sổ để dễ dàng nhìn xuống thành phố.
- Đẹp! – nó bình thản đánh giá, đảo mắt nhìn chung quanh
- Ừ! Rất đẹp – Trong khi nó chăm chú nhìn quán trà sữa thì hắn cứ chăm chăm nhìn nó mà phán.
Hai người nhâm nhi uống trà sữa.Bước xuống đường để đi tản bộ hắn cứ nắm chặt lấy tay nó, giữ thật chặt như sợ nó chạy mất vậy nhưng nó cũng không phản kháng mà mặc hắn nắm, bàn tay hắn thật ấm…
Đường phố đông người! Ai cũng dồn mắt về phía hắn và nó, hắn cực kì khó chịu khi thấy trong mắt các anh chàng bên đường nhìn nó đầy trái tim, nó cũng không khác gì hắn, khó chịu khi thấy mấy cô gái nhìn hắn đắm đuối. Hắn khoác vai nó:
- Em yêu à! Sao hôm nay đẹp phải không? Đẹp như em vậy.
- Tránh ra, tên điên ai là em… em… yêu của anh – nó hích mạnh vào bụng hắn
- Em yêu à! Anh yêu em. – hắn vẫn giữ chặt nó và nói đủ to cho lũ người kia nghe thấy
Mặt mấy người kia nhìn bi đát thật. Hai tâm hồn giờ mới thật sự thoải mái vì… không còn ai cản trở tình cảm của hai trái tim….
Nắm tay nó nhẹ nhàng, dạo quanh bờ hồ…
Hai người im lặng, tận hưởng cảm xúc lúc bên nhau. Hắn đèo nó về nhà. Nó bước xuống, định bước đi thì bàn tay hắn kéo nó lại. Ôm nó thật chặt từ đằng sau, hắn thì thầm “ Ngủ ngon!”
Hắn buông tay, nó chạy vào nhà! Tim nó đang đập mạnh, rất mạnh… Nhanh… rất nhanh, mặt nó lại đỏ bừng lên! Nó không phải là Ái Nhi lạnh lùng nữa rồi dường như nó đã được trái tim ai đó sưởi ấm, không còn lãnh cảm với cuộc sống bên ngoài
Còn hắn, khi thấy bóng nó đã khuất hắn mới lên xe đi về! Đối với hắn, việc ở bên cạnh nó – ôm nó là điều hắn thích nhất, trái tim hắn cũng đang ấm dần lên - ở bên cạnh nó hắn thấy mình là một người khác!
( Chap này khá ngắn vì tác giả không có kinh nghiệm trong việc nắm tay nhau đi chơi hay hai nhân vật làm gì đó lãng mạn hơn nữa có thể đọc chap này mấy bạn không hứng thú và còn nhiều điều mấy bạn mong muốn hơn nữa. Mấy bạn thông cảm! Vì khuyết điểm về phần lãng mạn giữa hai nhân vật nhưng mình hứa dần dần sẽ khôi phục khuyết điểm để bạn đọc hứng thú hơn )