Phương Nhĩ Kiệt dường như mê muội nhìn Uông Ngữ Mạt.
Lần đầu nếm vui vẻ thân thể mềm mại bày ra tư thái xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn kích động giương nhẹ, gương mặt lộ ra tình dục côi hồng, thần thái xen vào hồn nhiên và phóng đảng, đủ để dẫn động dục hỏa của bất kỳ người đàn ông nào.
Mà nhu huyệt lúc mở lúc đóng , giống như cái miệng nhỏ nhắn chưa đủ, làm cho người ta muốnhung hăng tiến vào, muốn bị cái miệng nhỏ nhắn chặc trất dùng sức hấp thụ.
Hắn đỡ chân của cô lên, sớm bị phái nam xâm lược chảy ra nhiều nước quang, đỉnh gạt mở cánh hoa, tròng mắt đen nhìn chằm chằm cô, hẹp mông bền chắc có lực lập tức đâm vào phía trước, tiến vào không cách nào chiếm lĩnh kiều huyệt, xuyên phá chỗ sâu mỏng manh ấy.
“A ——” đột nhiên đau nhói làm cho cả người của Uông Ngữ Mạt cứng ngắc, cô mở mắt to xanh, nhìn tròng mắt đen u ám, nước mắt bởi vì đau đớn mà tóe ra.
Tại sao nằm mộng lại đau như vậy. . . . . . Cô mờ mịt cắn môi, trong lòng đột nhiên hoảng hốt.
“Anh a. . . . . .” Chôn ở trong cơ thể đột nhiên di động, xài vách tường còn chưa thích ứng vật khổng lồ của hắn, hắn di động ma sát vách tường non chặc trất, làm cho cô cảm thấy đau .
“Không nên cử động. . . . . .” Cô lắc đầu than nhẹ, nước mắt tí tách rơi xuống, trong lòng càng thêm bối rối, người ta nói trong mộng chắc là không biết đau,còn cô thì rất đau nha. . . . .
Trong phút chốc, cô tỉnh rượu.
Thấy trong mắt cô khiếp sợ, Phương Nhĩ Kiệt chau lên lông mày,đưa lưỡi liếm đi nước mắt trên mặt cô.”Đã tỉnh sao?” Hắn dịu dàng hỏi, mà phía dưới thế công cũng không dừng lại, phái nam lui tới cửa huyệt,lại đột nhiên xuyên vào.
“Không. . . . . .” Uông Ngữ Mạt lắc đầu, đầu ngón tay thật chặc bấm vàođầu vai hắn, thân thể mềm mại bởi vì hắn tiến vào mà run rẩy, đau đớn làm cho sắc mặt cô trắng bệch.”Không. . . . . . A!”
Hắn cũng không để ý tới lời của cô, phái nam nóng rực không ngừng qua lại ra vào, tia máu màu hồng hỗn hợp ở hoa lộ, đi theo hắn đưa đẩy mà chảy đầy bắp đùi nhỏ.
“Thật đau như vậy không?” Hắn nhẹ mút lấy môi dưới của cô, không đểcho hàm răng tiếp tục làm nhục môi mềm.”Thật ra thì không có đau nhưvậy nha?”
Cô đã sớm thừa nhận hắn, đầu lưỡi trượt vào miệng hơi thở đầy mùi đàn hương, vừa thối lui khỏi, lại tiến vào thật chậm, liếm xuống phấn lưỡi sau đó rời khỏi cái miệng nhỏ nhắn.
Mà phía dưới dục vọng cũng chậm dần, cùng đầu lưỡi lấy đồng dạng tiết tấu ở trong miệng nhỏ qua lại ra vào, trêu chọc tình dục cô.
“A. . . . . .” Thân thể run rẩy, căng thẳng bởi vì động tác của hắn mà hiện mở một loại tê dại người,cô không biết thế nào, tròng mắt lộ ra bối rối, còn có một chút nhàn nhạt mê loạn.
“Ngoan, thả lỏng. . . . . .” Hắn dụ dỗ cô, đầu lưỡi liếm qua phấn lưỡi, lại muốn lui, nhưng cái lưỡi cô không nhịn được chủ động cuốn lấy hắn.
Tròng mắt đen nở một nụ cười, hắn không phản kháng, cho dù cái lưỡi sợ hãi triền mút, mà hắn cũng phối hợp liếm chất ngọt trong cái miệng nhỏ nhắn.
Cảm giác được thân thể xinh đẹp mềm mại, chặc trất xài vách tường cũng bắt đầu vui vẻ phun ra nuốt vào hắn, hẹp mông chuyển động,hắn lại dùng lực tiến vào, đâm sâu trong hoa tâm.
“A a. . . . . .” Uông Ngữ Mạt cong lên thân thể, thân thể bởi vì hắn thô lỗmà đau , nhưng là trong đau đớn rồi lại có một loại tê dại không nói ra lời, hỗn hợp có đau đớn làm cho cô run rẩy không dứt.
“Anh Phương. . . . . .” Cô không nhìn thấy hắn, lời lẽ bị cái miệng của hắn cắn nuốt, cô niếm mùi vị chủa hắn trong miệng mùi vị, mà chỗ kín thì thừa nhận của hắn cuồng liệt đưa đẩy.
Đây không phải là mộng,cô biết rồi. . . . . .