-buổi lễ,
-xin chú ý.-tên MC lên tiếng thu hút mọi người
-hôm nay chúng ta có mặt tại đây là để tham dự buổi lẽ ra mắt của tân chủ tịch tập đoàn Triệu gia(TG).sau đây xxin mời cựu chủ tịch lên phát biểu vài lời.-tên MC nhanh chóng giới thiệu bố nó
-chắc các vị ở đây đều biết về sự sa sút của TRiệu gia nhiều năm về trước.cungx vì sự sa sút này mà tôi đã mất đi cậu con trai đầu lòng chỉ còn lại cô con gái duy nhất cũng chính là tân chủ tịch.nói đến việc này thì tôi cũng muốn gửi lời cảm ơn đến chủ tịch Lâm-ông bạn già đã thây tôi nuôi dưỡng cũng như dạy dỗ Lam Linh nên người.để ngày hôm nay Triệu gia có người nối rõi...hi vọng các vị sẽ giúp cho Lam Linh đưa tập đoàn chúng ta lên một tầm cao mới,có vị trí rõ ràng trong giới kinh doanh như trước kia.tôi xin hết-chủ tịch Triệu kết thúc bài phát biểu trong tiếng vỗ tay ầm trời phía dưới
-sau đây xin mời tân chủ tịch,tiểu thư Triệu Lam Linh lên phát biểu đôi lời.
sau màn phát biểu của nó thì mọi người bắt đầu nhập tiệc.buổi tiệc hôm nay có đông đủ tất cả các gia đình quyền thế trong giới kinh doanh.tất nhiên Lâm gia cũng không ngoại lệ.cả ba cậu chủ của Lâm gia đều xuất hiện:cậu cả diện vest đen chững chạc,cậu 2 màu xám trầm lặng,cậu 3 màu trắng thanh tao,lãng tử.nó hôm nay diện váy dáng xòe,tôn vòng 2 đáng mơ ước,chất liệu lấp lánh,cúp ngực khiến cho cô vừa giống 1 nàng công chúa nhưng cũng không kém phần lạnh lùng,kiêu sa.
cậu 2 vốn là người không thích tiệc tùng nếu không phải là vì cô chắc chắn sẽ không đến.sau màn phát biểu thì cậu lẳng lặng ra ban công đứng ngắm nhìn bầu trời đêm của thành phố.tuy là nhân vật chính nhưng cô cũng sớm rời phòng tiệc ra ban công.
-anh cũng ở ngoài này sao?-nó lên tiếng
-ừ.-đáp lại là một tiếng “ừ” thật lạnh
-anh giận em vì đã rời khỏi Lâm gia sao?-nó tiến lại phía cậu
-anh lấy tư cách gì để giận đây?-cậu quay lại nhìn nó
-vậy là giận thật rồi.em xin lỗi mà.nhưng sau mọi chuyện thì em đã hiểu ra vị tri thật sự của em trong Lâm gia.sau tất cả em cũng vẫn chỉ là một vị khách mà thôi.không hơn không kém.-nó quay đi tránh ánh mắt của cậu
-sao em lại nói mình là khách?từ trước đến giờ các anh luôn xem em là người nhà có mà.có ai xem em là khách đâu chứ!-cậu giữ chặt lây vai cô
-mà thôi.đừng nói chuyện này nữa.chúng ta vào trong thôi.-nó né tránh cậu
sáng hôm sau,
-cậu 3,đã có kết quả chính xác rồi.vụ nổ xe của chúng ta là do cậu chủ nhà Trương Hoàng gây ra.-tên quản lí thông báo kết quả cho cậu 3
-hắn có xích mích gì với Lâm gia chúng ta mà phải làm vậy.-cậu 3 cố gắng nghĩ thử xem có xích mích gì giữa nhà họ Trương Hoàng với Lâm gia
-nếu là tình thù thì sao cậu?-tên quản lí đưa ra ý kiến khiến cậu ba ngớ người
-ý cậu là...-cậu 3
-cô tư và hắn có hôn ước mà mối quan hệ giữa cậu và cô ấy thì...-tên quản lí giải thích
-ta và con bé chỉ là anh em.-cậu 3
-anh em sao?-tên quản lí giảm giọng xuống nói
-cậu nói gì?-cậu 3
-dạ,không có gì thưa cậu.vậy chúng ta có trả thù không ạ?-tên quản lí vội lảng sang chuyện khác
-tất nhiên là có.thù naỳ ta nhất định phải báo.-cậu 3 đập tay xuống bàn