Trong sân bay lớn một cô gái xinh đẹp bước ra. Trông cô như một tiên nữ không có thật trên đời.Cô có một mái tóc dài đến ngang vai, xoăn ống trông nhẹ nhàng, cá tính.
mắt cô màu xanh dương tuyệt đẹp ,trong suốt nhưng đôi mắt ấy lại toát ra vẻ băng lãnh không ai dám đến gần.nước da trắng hồng càng làm tăng thêm vẻ đẹp cho cô.Cô mặc trên người chiếc váy của hãng thời trang knight nổi tiếng trông cực kì cuốn hút.Và đó không ai khác là nữ chính của chúng ta -Cố Băng Băng.
Họ Cố là một trong những gia tộc cổ của Trung Quốc.Gia đình cô đứng thứ 1 ở thế giới với những tài sản khổng lồ mà người thường không dám nghĩ tới.Nhưng họ Cố không phải họ thật của cô mà là họ ngoại.Mẹ Băng mất từ sớm nên ở với ba.Nhưng chỉ 1 tháng khi mẹ cô mất ,ông ta liền đưa người tình về nhà với một cô em gái nhỏ hơn cô 1 tuổi.Cô liền từ mặt ba mà về ở với gia đình ngoại ở nước ngoài, mặc cho ông ta ra sức ngăn cản.
Hôm nay chính là ngày cô quay về để đòi lại tất cả những gì cô nên có.Đang trên đường đi mua cafe cô bỗng đụng vào một người nao đó.Người kia kêu lên:
-Ai lại đi đường mắt không nhìn vậy hả???dám đụng vào bổn thiếu gia!!!
Hắn ngoảnh lên nhìn cô,bỗng hắn sững lại.Chưa bao giờ hắn lại nhìn thấy một cô gái nào đẹp như vậy!!!
Cô đứng dậy nói:
-Xin lỗi tôi không cố ý!!!
Cô ngước lên nhìn hắn và cảm thán một câu:Đẹp trai thật!!!
Bỗng một tiếng nói cắt ngang suy nghĩ của hai người:
-Nè Vũ cậu làm sao vậy???
Một 3 người: hai nam 1 nữ chạy đến hỏi han hắn.ba chàng trai nhìn cô rồi cũng sững lại,cùng chung một suy nghĩ:đẹp thật.Còn cô gái kia thì gương mặt vặn vẹo vì ghen tị.Cô đánh giá lại ba người con trai,tự nghĩ trong lòng:đúng là lắm soái ca