Công Chúa Tha Mạng

Chương 70: Chương 70: Cố thị có nữ tên Duyệt Dung [ 5 ] .




Phiên ngoại 5 : Cố thị có nữ tên Duyệt Dung [ 5 ] .

Cố Thường Y đang nói đến lúc khởi nghĩa , tiểu nha hoàn Mặc Ngôn lại đến bẩm báo : “ Đại tiểu thư , bên ngoài có một người gọi là Thành Thiên Phách , hắn nói là bạn hữu của người , muốn gặp người . “

“ Sư điệt Thành Thiên Phách ? Nghe nói hắn bị Thành lão ca đánh gãy chân , sao lại chạy đến chỗ của ta , xem ra Thành lão ca xuống tay xuống tay chưa đủ nặng ! “ Cố Thường Y oán hận Thành Thiên Phách cắt ngang nàng cùng người trong lòng gặp nhau , cau mày , ngôn ngữ không hòa nhã .

Phụ thân Thành Thiên Phách là Thành Thiên Xa , chính là cốc chủ Hoàng Tuyền Cốc , võ nghệ đã đạt tới cảnh giới thứ ba , so về tuổi có thể làm cha của Cố Thường Y , nhưng bối phận lại cùng lứa với Cố Thường Y . Chỉ vì sư phụ của Cố Thường Y  , sư phụ của Thành Thiên Xa cùng quán chủ Thiên Vân Quan là người cùng thế hệ , mà người giang hồ coi trọng nhất là bối phận lớn nhỏ , cho nên dù Thành Thiên Phách so với Cố Thường Y còn lớn hơn vài tuổi , cũng không thể bỏ qua lễ nghĩa , phải gọi Cố Thường Y cùng Túc Sa Duyệt Dung một tiếng ' Sư thúc ' .

Túc Sa Duyệt Dung chạm vào giữa trán nàng , cười nói : “ Là Thành sư điệt ? Có lẽ vì [ Khu lỗ giang hồ lệnh ] * mà đến , ngươi đi gặp hắn đi ! “

[ Khu lỗ giang hồ lệnh ] là một thủ đoạn của Cố gia , coi việc đánh chết người Hung Nô là việc lớn , triệu hồi nhân sĩ trong thiên hạ . Nhưng người võ lâm dù sao cũng là người võ lâm , ai cũng có ngạo khí của mình , Cố gia tuy là danh môn thế gia , nhưng cùng bọn họ không phải người chung một đường .

( * ) Khu lỗ giang hồ lệnh : Lệnh đuổi bắt của người trong giang hồ .

Nhưng Cố Thường Y của Cố gia rất nổi danh . Về bối phận , nàng là đệ tử thân truyền của cao thủ đệ nhất thiên hạ ; Về tư cách , nàng từng ở Bắc thượng chống Hung Nô , tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ ; Về giao tình , nàng tính tình thoải mái , được phần lớn cao thủ võ lâm khắp thiên hạ coi là bạn hữu , từ Nam tới Bắc , nhân sĩ võ lâm cho dù chưa gặp Cố Thường Y , phần lớn cũng đều đã nghe qua danh tiếng của nàng . Cho nên , [ Khu lỗ giang hồ lệnh ] vừa công bố , người võ lâm cũng không chê cười Cố gia tự cho mình là đúng , mà ngược lại các môn phái lớn đều nhận thiệp mời.

Lúc này Cố Kiến Khôn cùng Túc Sa Tín , Túc Sa Lượng ở tửu lâu tiếp đãi võ lâm nhân sĩ , không nghĩ tới Thành Thiên Phách không đi đến đó , mà lại chạy đến Cố phủ .

Cố Thường Y trong lòng cũng biết hắn là vì chuyện chống lại người Hung Nô mà đến , gật đầu , đối với Mặc Ngôn nói : “ Cho Thành Thiên Phách vào đi ! “

Mặc Ngôn khó xử nói : “ Đại tiểu thư , hắn nói muốn người ra ngoài gặp hắn ... “

Cố Thường Y nhăn mày , nói : “ A ? Hắn thế nhưng có gan này ! Xem ta trừng trị hắn ra sao ! “ Quyến luyến nhìn Túc Sa Duyệt Dung liếc mắt một cái , xoay người đi ra cửa .

Ra đến cửa , đang chuẩn bị ' giáo huấn ' một chút Thành Thiên Phách , chợt sững người - nhìn thấy một khuôn mặt thanh niên bầm dập , tay phải treo trước ngực , hai chân quấn băng gạc , lầm bầm ngồi trong kiệu , màn kiệu được vén lên , đối diện đại môn . Hai tên hầu mặt trường sam đen giống nhau , vừa nhìn liền biết là người Hoàng Tuyền Cốc .Cố Thường Y thấy thế thì vui vẻ , chỉ vào hắn cười ha ha .

Thành Thiên Phách nghe tiếng cười liền tức giận , nói : “ Cười cười cười ! Chỉ biết cười ! Ta cả người đầy thương tích còn đến truyền lời , ta dễ dàng sao ? Một đám đều chê cười lão Thành ta ! Chờ ta dưỡng thương tốt sẽ thu thập hết các ngươi ! “

Cố Thường Y thấy hắn quẫn bách thật , ngưng cười , nói : “ Tiểu tử ngươi sao lại biến thành như vậy ? “

Thành Thiên Phách vẻ mặt oán khí nói : “ Còn có thể do ai ? Đương nhiên là lão đầu tử nhà ta ! Xuống tay thật ác ! Chờ công phu của ta đại thành , dù có làm con bất hiếu cũng phải đánh với ông ấy một trận ! “

Cố Thường Y buồn cười , nói : “ Thôi đi ! Ngươi muốn đánh thắng lão gia tử nhà ngươi , đợi thêm hai mươi năm nữa đi ! “

Thành Thiên Phách cũng biết lão cha mình lợi hại , nói tránh đi : “ Đừng nói nữa ! Ngươi theo ta đi ! Mọi người đang ở khách điếm Trường Duyệt chờ ngươi ! “

Cố Thường Y kỳ quái nói : “ Chờ ta ? Ai a ? “

Thành Thiên Phách nói : “ Còn có thể là ai ? Là một đám tôn tử các bang phái ! [ Khu lỗ giang hồ lệnh ] này mặc dù do lão gia tử cùng huynh trưởng ngươi bày ra , mọi người dù đều có lòng báo quốc , nhưng lại lo lắng đây là âm mưu triều đình . “

Cố Thường Y càng kỳ quái , nói : “ Các ngươi không đi Thiên Phúc tửu lâu ? Tam ca Cố Kiến Khôn hiện giờ đang cùng huynh đệ Túc Sa Tín , Túc Sa Lượng ở tửu lâu mở tiệc , chiêu đãi chúng võ lâm hào kiệt cùng thân hào ( người tài ) thế gia . “

Cố Thường Y suy nghĩ một chút , liền hiểu lo lắng của mọi người - Hoàng đế đại Tần u mê , nhiều lần bị người giang hồ ám sát , đối với người giang hồ căm thù tận xương tuỷ , nhưng lại không thể giết hết . Lần này đồng ý cho Cố gia triệu tập võ lâm nhân sĩ chống lại Hung Nô sợ là cũng ôm tâm tư mượn đao giết người . Thiết kế người võ lâm , mưu toan một lưới bắt hết , kế sách như vậy , Cao Tổ Hoàng đế đại Tần cũng từng làm , thái độ của tên Hoàng đế này , làm sao không khiến người võ lâm lo lắng ?

Cố Thường Y cười nói : “ Ở đâu ? Ta đi gặp bọn họ ! “ Cũng chỉ có nàng , đệ tử của Cao thủ đệ nhất thiên hạ đảm bảo mới khiến nhân sĩ võ lâm yên tâm .

“ Ở Trường Duyệt khách điếm ! Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện ! “ Thành Thiên Phách vỗ vỗ cỗ kiệu , hai tên đệ tử mặt chết Hoàng Tuyền liền khởi kiệu hướng trở về . Mặt ngoài nhìn không có gì dị thường , nhưng nhìn kỹ , liền có thể phát hiện khi bọn họ chạm đất dùng lực rất nhẹ , mỗi một bước đều bằng hai ba bước của người thường . Bực này khinh công quỷ dị vô thanh vô tức , cũng chỉ có đệ tử Hoàng Tuyền Cốc mới có .

Cố Thường Y mỉm cười , cất bước đuổi theo . Vừa triển khai thân pháp , bỗng nhiên cảm thấy bóng đen ở phía sau . Nhìn lại , không khỏi nhíu mày nói : “ Tả Hiền , ngươi theo tới làm cái gì ? “

“ Nhị tiểu thư bảo ta đi theo người . “ Tả Hiền trưng khuôn mặt người chết ra , cước bộ không chút chậm đuổi theo .Nhị tiểu thư đương nhiên là chỉ Túc Sa Duyệt Dung . Túc Sa Duyệt Dung là con vợ cả Túc Sa gia . Năm trước , Tả Hiền bị cừu gia đuổi giết , bị nội thương rất nặng , đi theo đám lưu dân chạy nạn đến Cố phủ , được Túc Sa Duyệt Dung cứu , còn trị nội thương , từ đó về sau cam nguyện làm nô bộc , bảo hộ Túc Sa Duyệt Dung . Có bảo tiêu mặt chết này , cái khác không nói đến , nhưng đúng là có tác dụng uy hiếp , ' cô ba bà sáu ' khi dễ Túc Sa Duyệt Dung rất thích nhiều lời nói nhảm , nhưng bị Tả Hiền trừng , lập tức không dám nói tiếp nữa , khiến cho Túc Sa Duyệt Dung thanh tịnh hơn nhiều .

Tả Hiền không xem mình là nô bộc Cố gia , chỉ xem mình là nô bộc của Túc Sa Duyệt Dung , cho nên gọi Túc Sa Duyệt Dung là ' Nhị tiểu thư ' .

Cố Thường Y tự phụ võ nghệ cao cường , Nam Cương , đại mạc đều một mình trải qua , sao lại cần người khác đi theo ? Nói :“ Không cần ngươi theo , trở về đi ! “

Tả Hiền thật thà đáp : “ Nhị tiểu thư nói , người đi đến đó thân phận cũng xem như lãnh tụ võ lâm , việc cần làm nhất chính là xuất ra uy thế , không thể mọi chuyện đều tự làm , để cho ta theo , miễn ngươi bị bọn võ lâm nhân sĩ ngư long hỗn tạp coi thường . “

Cố Thường Y nghe Tả Hiền thuật lại , trong lòng ấm áp , nói không ra lời . Người kia a , tuy rằng miệng luôn hời hợt nói lời xa cách , nhưng vẫn như xưa lúc nào cũng lo lắng cho nàng .

Cố Thường Y im lặng không nói , dưới chân nhanh hơn , đuổi kịp cỗ kiệu .

Thành Thiên Phách thấy nàng đuổi kịp , nói : “ Hừ , lão gia tử cùng vài lão bất tử đều dẫn theo đệ tử đi Bắc cương , cùng lão cha ngươi thương nghị chuyện chống đỡ Hung Nô . Lão gia tử không muốn ta gặp nguy hiểm , liền để ta lúc này ' Phá công ' , hừ ! Hắn không cho ta đi , ta không thể làm được gì ! Là một đại nam nhân thì không thể mặc kệ ! Không phải cái tên tú tài Tào Tham đã từng nói một câu thương tâm sao ? ' Thiên hạ hưng vong, thất phu hữu trách ' *  ! “

--------------

( * ) Thiên hạ hưng vong , thất phu hữu trách : Đất nước thịnh suy là trách nhiệm của những kẻ sĩ .

Câu này vốn của Cố Viêm Vũ . Ông là một học giả và là một nhà tư tưởng khải mông nổi tiếng cuối Minh đầu Thanh .

--------------

Tào Tham , là tài tử Giang Nam tiếng tăm lừng lẫy đại Tần . Bởi vì tính tình phẫn thanh * , sau đó trở thành Ngự Sử Lệnh của đại Yến , là người ngay thẳng bảo thủ , văn võ cả triều không ai dám trêu chọc hắn .

( * ) Phẫn thanh : Thanh niên nóng tính , không kiêng nể gì .

( Phẫn thanh : giống mấy thanh niên hay đi biểu tình đó , ủng hộ mục tiêu , trường phái bản thân theo đuổi , mặc kệ mọi thứ ) .

Cố Thường Y cười nói : “ Công phu Hoàng Tuyền Cốc các ngươi cũng thật là kỳ quái , mỗi lần muốn đột phá đều phải đánh gãy chân , ha ha , sư điệt a , ngươi đừng sợ , về sau sư thúc ta giúp ngươi đánh gãy chân , cam đoan động tác rất nhanh , một lần liền xong ! “Thành Thiên Phách nghiến răng nghiến lợi nói : “ Vậy thật là phải cám ơn ngươi ! ' Sư thúc ' ! “

Cố Thường Y vui vẻ nhận : “ Không cần cảm ơn ! Nên thế ! “

Không bao lâu liền đến khách điếm , toàn bộ khách sạn đều là võ lâm nhân sĩ từ Nam tới Bắc , có người giống thương nhân , có người giống phu xe , còn người làm bộ đọc sách , hơn trăm người đều tụ tập trong đại sảnh , thật sự vô cùng kỳ quặc . Nghe nói đây là vùng phụ cận , có một số lớn ' Phẫn thanh ' , ngoài ra còn có phần đông võ lâm nhân sĩ đang quan sát xem xét .

Cố Thường Y tiến vào , mọi người hoặc là nhận thức nàng , hoặc là nghe qua thanh danh của nàng , không ai đem nàng xem như tiểu hài tử , đều chắp tay . Cố Thường Y đáp lễ từng người , rồi mới nói : “ Chư vị bằng hữu võ lâm , xin nghe Cố Thường Y ta nói một lời ! “

Mọi người đều đáp lễ .

Cố Thường Y đứng trên bàn được đặt sát vách tường , phía sau là Tả Hiền mặt người chết , thoạt nhìn thật có tư thái võ lâm minh chủ . Nàng mời mọi người ngồi , rồi nói : “ Chư vị , đương kim hoàng đế đối với võ lâm nhân sĩ chúng ta căm hận vô cùng , chư vị đối với triều đình nghi kỵ cũng là lẽ đương nhiên ! “

Cố Thường Y ở trước ' Võ lâm nhân sĩ ' , dùng hai chữ ' chúng ta ' này , đem chính mình tiến vào vòng võ lâm , khiến cho hơn trăm người đang nghe đều gật đầu .

“ Lần này [ Khu lỗ giang hồ lệnh ] , tuy rằng do triều đình phê chuẩn , nhưng trên thực tế là do Cố gia ta chiêu cáo , đều này mọi người đều rõ ! “

Phía dưới có người nói : “ Chuyện này chúng ta đều biết ! Cố gia trấn thủ Bắc cương , chống đỡ Hung Nô , mọi người chúng ta đều rõ . Nhưng chúng ta chưa từng cùng quan viên triều đình hợp tác qua , trong lòng có nghi kỵ , thỉnh Cố môn chủ đừng lấy đó làm phiền lòng . “

Người bên cạnh phụ họa nói : “ Đúng vậy ! Chúng ta đều xem mặt mũi của Cố môn chủ mới tiếp nhận [ Khu lỗ giang hồ lệnh ] . Cố môn chủ là thiên hạ đệ nhất cao thủ , là đệ tử của Thiên Cơ Môn - Thiên Cơ lão nhân , Thiên Cơ Môn hơn hai trăm năm qua , đời đời đều là anh hùng hào kiệt , mỗi tiếng nói , đều khiến chúng ta khâm phục . Còn thỉnh Cố môn chủ chủ trì đại cục , cho chúng ta một tin tức chính xác . “

Cố Thường Y cười nói : “ Ta nếu đến đây , đương nhiên sẽ bảo đảm cho các ngươi . Lần này Bắc thượng , chư vị đều là vì đại nghĩa , bảo vệ lãnh thổ nước nhà , nếu có thể lui địch , gia phụ sẽ báo cáo với triều đình , ban thưởng chức quan . Đương nhiên , chúng ta là người võ lâm tiêu diêu tự tại , tự nhiên không đem quan chức để trong mắt . “

Bên dưới mọi người phụ họa đều coi nhẹ , cười to .

Cố Thường Y cũng cười , nói : “ Bất quá thôi , có chức quan , cũng tránh được rất nhiều phiền toái ? Cho dù không cần , quan ấn cũng có thể đem đến hiệu cầm đồ đổi chút tiền a ! “

Mọi người lại gật đầu , thoải mái mà cười .

“ Cho dù Hoàng Thượng không muốn ban thưởng quan , Cố gia chúng ta tất nhiên cũng sẽ cho chư vị một cái công đạo ! Phàm là Bắc thượng anh kiệt , Thiên Cơ Môn đều sẽ ghi nhớ tên của các vị anh hùng , công bố thiên hạ . Từ cổ chí kim , chưa bao giờ có hoạt động lớn như thế này , võ lâm hào kiệt tập hợp tiến lên Bắc thượng cùng nhau chống đỡ Hung Nô , liền từ chúng ta viết lên một giai thoại lưu truyền thiên cổ ! “Người võ lâm xem trọng nhất cái gì ?

Mười bước giết một người , ngàn dặm bất lưu hành ! * 

-------------

( * ) Dịch : Mười bước giết một người , ngàn dặm chẳng cần đi .

Câu thơ nằm trong bài ' Hiệp Khách Hành ' của Lý Bạch .

Ý nói : Không cần đi đến ngàn dặm , cũng giết được 1 đống người ^^ .

-------------

Võ lâm hào kiệt theo đuổi là tự do tự tại , bạn hữu gặp nạn ra tay giúp đỡ không màng mạng sống , vì đại nghĩa có thể cầm đao hùng hồn khẳng khái . Chỉ cần Cố gia không phải ngầm nhận mật chỉ của Hoàng đế mà tiêu diệt võ lâm hào kiệt , thì tất cả mọi người ở đây đều nguyện ý nghe theo hiệu lệnh Cố gia . Nếu không phải có tâm giết người Hung Nô , thì sao đến nơi này ?

Vì vậy , sau đó Cố Thường Y chỉ thị Tả Hiền đi thông tri đám người Cố Kiến Khôn , đem địa điểm thiết yến dời đến trong khách điếm . Bên kia đám người Cố Kiến Khôn đợi thật lâu , cũng không thấy nhân sĩ võ lâm đến , trong tửu lâu tất cả đều là thân sĩ phú hào . Đến khi Tả Hiền thông tri , mới bừng tỉnh đại ngộ . Vì thế huynh đệ Túc Sa Tín , Túc Sa Lượng liền ở lại tửu lâu tiếp đãi đệ tử thế gia , còn Cố Kiến Khôn theo Tả Hiền đi đến khách điếm .

Cố Tam Lang cũng là người từng lăn lộn trong giang hồ , chỉ là không có danh tiếng gì , nhưng vẫn biết quy củ giang hồ , không bao lâu liền cùng mọi người hoà nhập . Khí phách của hắn cũng chiếm được hảo cảm của võ lâm nhân sĩ . Sau này , những người này quy thuận đại Yến, một số còn thành võ tướng của đại Yến , Cố Kiến Khôn đoạt được vị trí thái tử cũng là do chiếm được ủng hộ của bọn họ . Đương nhiên , lúc này Cố Kiến Khôn cũng không thể đoán được xa đến thế , hắn chỉ càng thêm xác định , tầm quan trọng của vị muội muội này .

Người võ lâm, tự nhiên đều uống rượu bằng vò , người người lôi kéo hai huynh muội uống rượu . Cố Kiến Khôn là chủ sự , không thể rời đi . Cố Thường Y là người dẫn đường , chuyện của nàng đã xong , trong lòng nhớ thương Túc Sa Duyệt Dung , vì thế tiếp theo nước tiểu trốn chạy ra khách sạn . Bất quá nàng cũng đã có chút đứng không vững - cho dù nàng tửu lượng không tệ , cũng không thể chịu được trăm người kính rượu a !

May mắn dẫn theo Tả Hiền . Tả Hiền mướn một chiếc xe ngựa , đỡ nàng lên xe , một đường trở về Cố phủ .

Lúc đến cửa phủ , Tả Hiền vén màn lên , thấy Cố Thường Y nằm trong xe ngựa đã ngủ . Tả Hiền vốn muốn cõng nàng , nghĩ nghĩ , lại cảm thấy tuy vị Cố đại tiểu thư này là võ lâm hào kiệt , không câu nệ tiểu tiết , nhưng dù sao cũng chỉ là cô gái hơn mười tuổi , để hạ nhân thấy không tốt . Vì thế hắn cho người thông tri nha hoàn Mặc Ngôn của Túc Sa Duyệt Dung .

Mặc Ngôn là tâm phúc của Túc Sa Duyệt Dung , đối với chuyện của chủ tử cũng rõ ràng . Nàng nghe xong tin tức , trong lòng khẽ động , cũng không gọi người đi hỗ trợ , mà chạy tới nói cho Túc Sa Duyệt Dung .

Túc Sa Duyệt Dung sai người đem nước nóng đến , giúp nàng lau mặt , tự mình đi đỡ nàng vào .

Cố Thường Y nội lực tinh thâm , trên đường đi một hồi đã thanh tỉnh , mở mắt không nhìn tới , liền kêu một tiếng : “ Duyệt Dung , đau đầu ... “” Ừ . “ Túc Sa Duyệt Dung tùy ý đáp , cho Mặc Ngôn một ánh mắt . Mặc Ngôn lập tức đi ra ngoài , không bao lâu , liền có hạ nhân bưng tới một chén canh gà .

Cố Thường Y lúc này thanh tỉnh hơn , thấy canh gà , nhớ tới một bàn đồ ăn Túc Sa Duyệt Dung chuẩn bị riêng cho mình nhưng lại không có ăn . Tuy rằng không phải tự tay làm , bất quá vẫn cảm thấy rất có lỗi với nàng . Nhưng , nàng vừa uống vài vò rượu , thật sự là uống không nổi nữa , vẻ mặt đau khổ nhìn nàng .

Túc Sa Duyệt Dung thấy nàng như vậy , cười nói : “ Bỏ thêm chút giấm , có thể giải rượu , ngươi liền uống một chút đi . “

Cố Thường Y ngửi một cái , có thâm ý khác cười nói : “ Ừ , quả nhiên có mùi giấm mà . “ Túc Sa Duyệt Dung ngẩn ra , nở nụ cười nhẹ , từ chối cho ý kiến , đem bát đưa cho nàng .

Cố Thường Y ngồi dựa vào giường , trơ mặt ra nhìn nàng , “ Ngươi đút ta . “

Túc Sa Duyệt Dung trong mắt tuy rằng đành chịu , nhưng vẫn mang ý cười . Ba năm cách biệt , gặp lại nhưng không hề ngăn cách , ngược lại thân thiết hơn rất nhiều . Có lẽ , người thông tuệ như Túc Sa Duyệt Dung , sớm đã từ trên người tiểu Thường Y năm đó nhìn thấy được tương lai của nàng , hơn nữa bởi vì thế mà mê luyến, khó có thể kìm chế .

Vén lớp mỡ qua một bên , từng muỗng từng muỗng , không dính chút mỡ , đút cho nàng , Cố Thường Y lại nhíu chặt lông mày ,“ Rất chua ! Ngươi cho bao nhiêu giấm a ? Ngươi cố ý ! “

Cố Thường Y từ nhỏ không sợ đắng , lại sợ uống thuốc , cũng không thích vị chua , Túc Sa Duyệt Dung đương nhiên biết rõ , trước đây còn dùng kẹo dụ dỗ nàng , chỉ là khi đó Cố Thường Y cho rằng Túc Sa Duyệt Dung đem nàng xem là hài tử mà tức giận bất bình , không nghĩ tới trưởng thành, Cố Thường Y lại bắt đầu làm nũng chơi xấu .

Túc Sa Duyệt Dung cười híp mắt , ôn nhu nói : “ Ta có chuẩn bị kẹo gừng , lát nữa cho ngươi . “

Cố Thường Y không biết nghĩ tới cái gì , tròng mắt vòng vo chuyển động , lại không nói nữa , ngoan ngoãn uống canh .

Uống xong canh , Túc Sa Duyệt Dung đỡ nàng nằm xuống , Cố Thường Y bỗng nhiên giơ tay , giữ chặt cổ tay Túc Sa Duyệt Dung . Túc Sa Duyệt Dung đau lòng nàng say rượu , làm gì có phòng bị ? Một chiêu , liền thua .

“ Duyệt Dung , võ công của ngươi quả nhiên lui bước ! “ Cố Thường Y hôm nay lại thắng Túc Sa Duyệt Dung một lần nữa . Đương nhiên , địa điểm đổi thành phòng ngủ , thời gian đổi thành ban đêm .

Túc Sa Duyệt Dung không có giãy dụa , ngồi bên cạnh nàng , vẫn như trước nói : “ Là ngươi tiến bộ ! “

Cố Thường Y gắt gao nhìn nàng , ánh mắt càng ngày càng mềm mại , mặt kề sát lưng tay nàng , giống như lầm bầm lầu bầu nhẹ giọng nói : “ Duyệt Dung , ta rất nhớ ngươi ... “

Chỉ một ánh mắt này , liền khiến trái tim Túc Sa Duyệt Dung tan chảy .

Túc Sa Duyệt Dung trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ , nhưng , nàng có thể nói cái gì đây ? Nàng chỉ biết kinh ngạc nhìn Cố Thường Y .

Bên giường tràn ngập hương rượu , mùi canh gà , cùng với , mùi giấm chua nhàn nhạt . Cố Thường Y lấy tay vỗ về hai má của nàng , hướng cánh môi của nàng hôn xuống , Túc Sa Duyệt Dung bỗng nhiên chấn động , phục hồi tinh thần lại , nhưng cũng không nhúc nhích , tùy ý Cố Thường Y hôn nàng , bởi vì lúc này nàng chợt suy nghĩ đến chuyện khác ...Túc Sa Duyệt Dung là một nữ tử thông minh , tiểu thư khuê các , còn được dạy một số việc giường chiếu , nàng đã thành hôn với Cố Kiến Khôn , lại từng cùng Cố Tam Lang đồng giường cộng chẩm ba tháng , ba năm này tuy rằng phòng không , cũng không có nghĩa là nàng quên việc giường chiếu . Cố Thường Y hôn , rõ ràng vô cùng thuần thục , so với Túc Sa Duyệt Dung đã gả đi còn ... Điều này không khỏi làm Túc Sa Duyệt Dung nghi ngờ - nàng là làm sao học được ? Nàng từng hôn qua ai ? Có phải hay không nữ tử họ Ngọc kia ?

Những ý niệm này xoay chuyển trong đầu Túc Sa Duyệt Dung chỉ trong chốc lát , Cố Thường Y đã tiến thêm một bước , cởi áo tháo thắt lưng . Y phục Túc Sa Duyệt Dung yêu thích vạn năm không thay đổi , vẫn giống như ba năm trước , ngay cả cách thức buộc yếm cũng giống nhau . Một cao thủ võ lâm giỏi võ nghệ , khả năng tập kích hay cởi áo tháo thắt lưng , tốc độ đều nhanh như nhau . Chỉ khoảng nửa khắc , y phục Túc Sa Duyệt Dung đã muốn cởi bỏ .

Nàng cảm thấy thân thể Cố Thường Y truyền đến độ ấm , biết rõ làm như vậy là không đúng , nàng từng hạ quyết tâm muốn rời xa người trước mắt này , đối với nàng là dụ hoặc lớn nhất , nhưng mà , nhưng mà ...

Không phải nàng không muốn từ chối , Cố Thường Y nội lực đã muốn tiếp cận cảnh giới tông sư , nàng sao có thể phản kháng ?

Cố Thường Y ngón tay bắn ra , ba cây nến đỏ trong phút chốc liền tắt , chỉ khoảng nửa khắc , trong phòng vang lên tiếng rên rỉ đè thấp .

Ở ngoài , Mặc Ngôn cùng Tả Hiền trao đổi một cái ánh mắt . Tả Hiền yên lặng thối lui đến một góc hẻo lánh , không thấy bóng dáng . Mặc Ngôn đi ra đình viện , nói Cố đại tiểu thư say rượu , cần thanh tĩnh , không cho bất luận kẻ nào tiếp cận đình viện đại tiểu thư .

Đêm đó , Cố Kiến Khôn cùng chúng võ lâm nhân sĩ , khách và chủ đều hết sức vui vẻ , cuối cùng Cố gia bao cả Thiên Hương Lâu , vui chơi đến buổi trưa ngày thứ hai mới trở về , còn mang theo nồng nặc men say . Hỏi thăm Túc Sa Duyệt Dung và muội muội của mình , Mặc Ngôn đáp : “ Phu nhân đang chiếu cố đại tiểu thư say rượu . “

Cố Kiến Khôn có chút nghi hoặc , sau đó hiện lên một tia áy náy , lúc sau ánh mắt trở nên mờ mịt , cuối cùng ngã xuống giường ngủ mất .

Mà ở đình viện xa hoa của Cố gia đại tiểu thư ...

“ Thường Y ! “ Túc Sa Duyệt Dung khoác áo ngoài , mặc trung y ngồi ở trên giường , cắn môi dưới , có chút giận nói , “ Ngươi ra ngoài cho ta . “

“ Hình như đây là phòng của ta ? “ Cố Thường Y thản nhiên lộ thân trên , một tay chống đầu , ý cười trong suốt nhìn mặt nàng đang đỏ lên mặc quần áo .

Chờ Túc Sa Duyệt Dung mặc quần áo xong , liền trở thành Đệ nhất mỹ nhân bình tĩnh tự nhiên , ung dung tao nhã . Chỉ nghe nàng nghiêm trang nói : “ Thường Y , ta coi ngươi như là thân muội mà đối đãi ... “

Cố Thường Y bĩu môi , nói : “ Ngươi liền lừa mình dối người đi ! Ngươi chính là thích ta ! “

“ Ngươi ... “ Túc Sa Duyệt Dung dừng một chút , nói , “ Về sau không cho ngươi làm như vậy nữa ... “

“ Không có khả năng ! “ Cố Thường Y theo thói quen nhướng mày , mười phần anh khí .

Túc Sa Duyệt Dung bất đắc dĩ , xoay người đi ra sảnh ngoài , gọi : “ Mặc Ngôn ! “

Có chủ tử thế nào sẽ có nha hoàn thế ấy , Túc Sa Duyệt Dung là một người giỏi giả bộ , Mặc Ngôn cũng là người thâm trầm , trên mặt biểu tình ôn hòa như mọi khi , không có chút ý cười ái muội , nghiêm trang tiến vào .

“ Đi gọi trù phòng mang ngọ thiện đem vào , nhớ chuẩn bị cháo và canh . “

“ Vâng ! “ Mặc Ngôn xoay người đi , trong mắt mới lộ ra tươi cười vui vẻ . Nàng tự nhiên nhìn ra được, từ hôm qua Cố đại tiểu thư trở về , tiểu thư nhà mình ánh mắt mới linh động hơn .

Bốn ngày sau , dưới lá cờ thương đội của Túc Sa Duyệt Dung dẫn đường , Cố Kiến Khôn cùng huynh đệ Túc Sa Tín , Túc Sa Lượng triệu tập nhóm võ lâm hào kiệt đầu tiên đi Bắc thượng . Có danh xưng “ Giang Nam đệ nhất cao thủ thiếu niên ' , trụ cột Cố gia - Cố Thường Y nhận lấy trọng trách gia tộc , cũng chủ trì buổi tụ hội ở Giang Nam tiếp đãi võ lâm nhân sĩ . Bắc cương bắt đầu một hồi oanh oanh liệt liệt [ Khu lỗ chi chiến ] .

Sau này , theo trí nhớ của hạ nhân Cố gia nhớ lại , từ ngày ấy bắt đầu , Cố Thường Y vì xử lý gia tộc sản nghiệp , cơ hồ mỗi ngày đều cùng Túc Sa Duyệt Dung ở một chỗ thảo luận cơ mật , trừ bỏ Mặc Ngôn , có rất ít người có thể ở gần hầu hạ , cũng không thể nghe được nội dung các nàng đàm luận .

Đời sau nhóm sử học gia công bố son sắt , Cố Thường Y có thể lãnh binh đi Bắc thượng , siêu quần xuất chúng , gầy dựng một nửa giang sơn đại Yến , chắc chắn có liên quan đến thời điểm đó , bắt đầu từ ngày đó đã vạch kế hoạch chặt chẽ .

Chỉ có một mình Mặc Ngôn biết được nội dung nói chuyện của các nàng . Ví dụ như ...

Cố Thường Y cầm một quyển sổ sách mỏng , cẩn thận quan sát tiểu mỹ nhân trước mặt không nói lời nào này , ho nhẹ một tiếng , nói : “ Duyệt Dung , Lữ Chấn Hải ở phía Đông là võ lâm minh chủ một phương , là thủ lĩnh hắc đạo , ta vì vậy mà đi dò hỏi tình báo ... Ngươi biết đó , thanh lâu là địa phương có nhiều tình báo nhất , ta chỉ nữ phẫn nam trang đi vào đó làm bộ một chút ... “

“ Thường Y ! Nói chuyện đã qua làm gì ? “ Túc Sa Duyệt Dung cười đến vân đạm phong khinh , “ Ngươi nhìn ngươi , nơi này lại tính sai rồi ! “

Cố Thường Y súy chút nữa khóc thét lên : “ Ta có thể hay không , không học tính sổ sách ? “ Vì sao a ! Cố đại tiểu thư nàng chưa bao giờ làm nữ hồng , chưa từng tính sổ sách , tại sao phải nhìn những chữ số lớn như cái đấu này đờ người ? Nàng tình nguyện bị sư phụ tra tấn luyện công !

“ Như vậy sao được ? “ Túc Sa Duyệt Dung ngữ khí mềm nhẹ , “ Ngươi muốn tiếp nhận sản nghiệp Cố gia , ít nhất phải học xem sổ sách . “

“ Không phải có ngươi sao ? “

“ Hả ? “

“ Ta , ta cái gì cũng chưa nói ! Ta xem sổ , xem sổ ! “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.