Chương 77 : Lưỡng lưỡng tương vọng [ Hai đầu nhớ nhau ] .
Nguyên Thương nói : “ Không có . “
Năm đó Túc Sa Duyệt Dung kinh mạch khô cạn mà chết , ngay cả khi Cố Thường Y rót vào nội lực giúp nàng kéo dài sinh mạng cũng không được . Túc Sa Duyệt Dung bị bệnh này , Cố Thường Y sao có thể khoanh tay đứng nhìn ? Trong thiên hạ chỉ cần dược vật có một chút tác dụng cũng bị nàng cặn kẽ nghe ngóng , tìm hiểu . Giao Long Giác [ sừng Giao Long ] , năm đó cũng từng tự mình mạo hiểm xâm nhập vào bảo tàng kho báu của Lữ Chấn Hải trộm qua , đáng tiếc bệnh của Túc Sa Duyệt Dung không phải do tác động bên ngoài , mà là di truyền , Giao Long Giác cũng không có tác dụng . Máu Giao Long rất nhiều , dược tính mười phần , cần nội lực cao thâm thúc đẩy dược hiệu , Túc Sa Duyệt Dung kinh mạch không hấp thu được nội lực , cũng không có cách nào khiến dược hiệu phát huy .
Nghe nói Lữ Chấn Hải vì luyện công , đã ăn Giao Long Giác , trong nhìn nhận của Thần Cơ Tử , thế gian đương nhiên không còn thần dược cứu trị tâm mạch .
Cố Thường Y giảng giải qua cho Nguyên Thương , cuối cùng nói : “ Thần Cơ Tử dùng tư tưởng võ lâm nhân sĩ suy đoán Lữ Chấn Hải , nhưng hắn không biết , một người làm võ lâm minh chủ với lúc làm Hoàng đế tâm tư không giống nhau . Trước đó ngươi có thể vì võ công không cần tánh mạng , rồi lại vì tính mạng , để ngồi trên ngôi vị Hoàng đế mà không cần võ công . Nếu Giao Long Giác có tác dụng chữa trị kinh mạch , cũng tương đương kéo dài tuổi thọ , là thần dược cứu mạng , Lữ Chấn Hải sao có thể nỡ dùng ? “
Nguyên Thương trước mắt sáng ngời , ánh mắt lấp lánh nhìn Cố Thường Y : “ Bây giờ chúng ta đi hoàng cung ? “
Nguyên Thương không phải Hoàng đế , thói quen tiếp cận những người trong hắc đạo , tâm mạch bị hao tổn khiến võ nghệ của nàng không thể phát huy đến cực hạn , càng khó chống đỡ địch , khiến nàng trong tiềm thức thiếu khuyết cảm giác an toàn . Nàng theo đuổi sức mạnh , mặc kệ là võ nghệ hay vũ khí , nếu có bom neutron [ vũ khí hạt nhân ] , tia laser , v...v... , Nguyên Thương rất vui sướng dùng chúng để đối địch , tuyệt không cho đối phương cơ hội giao đấu công bằng . Nếu dưới trướng có thiên quân vạn mã , nàng sẽ không tự thân mạo hiểm giao chiến . Nếu Cố Thường Y có thể trở thành trợ lực của nàng , sao lại không dùng đến ? Chỉ cần không vi phạm bản tâm của mình , nghe Cố Thường Y đề nghị một chút thì có làm sao ?
Vừa rồi vẻ mặt còn kiên định nói “ Vận mệnh của ta chưa bao giờ nằm trong tay người khác “ , nhìn Cố Thường Y với thần sắc chân thật , trong chớp mắt xoay người , lại giống như chuyện gì cũng không phát sinh qua , hướng Cố Thường Y nói : ” Cô cô , chúng ta ngay bây giờ đến Gia Hưng đi ! “
Cố Thường Y khóe miệng giật giật . Người này trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn , cùng với vẻ mặt giả bộ tươi cười của Cố Nguyệt Mẫn có thể nói là tuyệt phối , không hổ là một đôi .
----------------
Đế đô Đông Lữ nằm ở Hàng Châu . Lữ Chấn Hải là bá chủ vùng biển , hắn rất tin tưởng lực lượng trên biển , chi tiền nối thông sông thẳng ra biển lớn , đó là lý do hắn đem đế đô đặt ở Hàng Châu .
Dựa theo bụng dạ Cố Thường Y , Lữ Chấn Hải cũng hiểu mình không thể dòm ngó Trung Nguyên , nhất thống thiên hạ , bởi vì trong cảm nhận của người xưa , ai chiếm lĩnh Trung Nguyên , là người có quyền chính thống , có thể hiệu lệnh thiên hạ . Loại tư tưởng này khiến Lữ Chấn Hải cảm thấy mình không phải chân mệnh thiên tử , cho nên làm hết sức để lại đường lui cho mình .
Có lẽ cũng bởi vì điểm này , khiến Lữ Chấn Hải không để ý hình tượng ' Anh hùng giang hồ ' , không để ý cái nhìn của người trong thiên hạ , không để ý có thể bị tiếng xấu muôn đời , lúc người Hung Nô tấn công đại Yến , được ăn cả ngã về không .
Nhưng có thể do ban đầu địa bàn của Lữ Chấn Hải do nhóm người hắc đạo trong giang hồ tụ tập mà thành . Vì vậy tạo nên khí tức phóng khoáng nhưng cũng hỗn tạp , bị khí tức văn nhân ở Giang Nam hun đúc , biến thành một cái giang hồ cẩm tú .
Lúc này , Đông Lữ cùng đại Yến đang chiến đấu giằng co , lấy Hoàng Hà làm ranh giới , Đông Lữ từ Bắc đến Hoàng Hà , Nam đến Hàng Châu , Đông về biển lớn , quốc thổ trải dài ven bờ biển , diện tích chỉ cỡ Sơn Đông . Nhưng Lữ Chấn Hải là bá chủ trên biển , lấy biển lớn làm cơ sở , cứng rắn giằng co quốc thổ với đại Yến . Dựa theo tính tình Lữ Chấn Hải , đại Yến quốc hai tuyến tác chiến , phía Tây còn hậu Tần chủ như hổ rình mồi , trận chiến này hắn phải thắng thật lớn . Ai cũng không nghĩ tới , Hung Nô lại bại nhanh như vậy , triệt để như vậy .
Nay Hàng Châu , Hoàng đế đi Gia Hưng chủ trì ' Võ lâm đại hội ' , huynh đệ kết nghĩa của Hoàng đế , đại tướng quân , Sở Chấn - đại Lữ quốc dẫn binh ở Hoàng Hà , một huynh đệ kết nghĩa khác của Lữ Chấn Hải , Thừa tướng đại nhân , Mông Tranh - đại Lữ quốc ở lại thủ Hàng Châu .
Đi tiến vào Hàng Châu , Nguyên Thương cảm thấy bầu không khí ở đây khác hẳn với đại Yến . Nếu để những người này thay trang phục hiện đại , nàng thậm chí nghĩ mình về đến thế giới hắc ám ở hiện đại - ' Thành phố tự do ' .
Đế đô một quốc gia , dĩ nhiên sẽ có vũ khí , trên đường tùy ý là có thể nhìn thấy người mang kiếm , một vị quan lớn mặc quan bào nhất phẩm của Đại Lữ quốc ở trên đường không cưỡi ngựa không ngồi kiệu , lại mang theo vài tên hộ vệ đi đường , bên cạnh còn có người hướng hắn chào hỏi , kêu “ Đại ca “ , “ Đại hiệp “ . Nếu để Ngự Sử Lệnh - Tào Tham nhìn thấy , tất nhiên sẽ nói to “ Không ra thể thống gì ! “ Khó trách ngay cả Lữ Chấn Hải cũng hiểu bản thân khó có thể thống nhất thiên hạ .
Nơi này không giống thủ phủ của một quốc gia , mà giống tụ điểm của xã hội đen , chẳng trách Nguyên Thương cảm thấy quen thuộc . Cũng không biết đại hội võ lâm tổ chức ở Gia Hưng sẽ là bộ dạng gì .Kiếm thích khách của Nguyên Thương trong trận đánh trước đã lưu lại trong thân thể của người Hung Nô , vũ khí của nàng trừ bỏ ám khí tùy thân thì chỉ có Kinh Lôi đao . Nàng một thân thanh sam huyền sắc , tay cầm trường đao , ánh mắt lãnh liệt [ lạnh lùng ] , cùng không khí nơi này vô cùng hòa hợp . Mà chân chính đệ nhất cao thủ như Cố Thường Y bộ dáng lại giống thư sinh văn nhược [ nho nhã yếu đuối ] , nếu bạch sam này phẩm chất kém một chút , Cố Thường Y sẽ nhìn giống như một tú tài áo trắng nghèo khổ chán nản .
Cố Thường Y mười mấy năm trước đã bước chân vào giang hồ nên không quan tâm ánh mắt người ngoài , hiện tại càng sống theo ý mình , không để ý ánh mắt coi rẻ của người khác , lôi kéo Nguyên Thương đi ăn một bữa lớn , sau đó thuê một tiểu viện nhỏ bố trí ổn thỏa mọi thứ . Đến nửa đêm , Cố Thường Y gõ cửa phòng ngủ Nguyên Thương , nói : “ Ta vừa nhận được bồ câu đưa tin , Mẫn nhi đã đến Đại Lữ , chúng ta nhanh hơn một chút, mới có thể lấy được Giao Long Giác sau đó cùng Mẫn Nhi hội hợp ! “.
Nguyên Thương gật đầu , “ Chúng ta bây giờ xuất phát ? “
Cố Thường Y lắc đầu nói : “ Không vội ! Ta còn chưa tra ra chỗ giấu . Bảo bối của Lữ Chấn Hải rất nhiều , một số dược tùy thân mang theo cứu mạng , còn một số khác không biết giấu chỗ nào , thủ hạ võ nghệ không tốt , ta phải tự mình điều tra một phen . Mấy ngày nay , ban ngày chúng ta luận bàn võ nghệ , buổi tối ngươi theo ta đến hoàng cung Đại Lữ tra xét . “
Nguyên Thương không muốn nghe Cố Thường Y chỉ huy làm việc , nhưng nàng tâm niệm Cố Nguyệt Mẫn , muốn sớm một ngày lấy được Giao Long Giác , liền sớm một ngày đi tìm Cố Nguyệt Mẫn . Về phần Cố Thường Y muốn nàng tham gia đại hội võ lâm áp đảo quần hùng ... Chuyện đó liên quan gì đến nàng ?
-------------------
Trong lúc Cố Thường Y và Nguyên Thương điều tra , đoàn người Cố Nguyệt Mẫn cũng đang tiến về Gia Hưng . Hộ tống nàng là mười tám vũ tăng của Bạch Mã Tự .
Mười tám vị hòa thượng này , đều là tinh anh đời thứ ba của Bạch Mã Tự , cầm đầu là đại đệ tử Tuệ Thông của phương trượng trụ trì . Mười tám vũ tăng mang giày vải , mặc tăng bào màu xám nhạt , cùng vị ' Thiếu niên ' cẩm bào Cố Nguyệt Mẫn ở một chỗ , cực kỳ hấp dẫn ánh nhìn .
Cố Nguyệt Mẫn cũng không sợ hành tung bị tiết lộ , nàng đi Đại Lữ , là quang minh chính đại đi , đã sớm nộp quốc thư . Người trong thiên hạ đều biết Cố Nguyệt Mẫn - vị tiểu Công chúa tôn quý nhất của Đại Yến dùng thân phận võ lâm đến Đại Lữ tham gia đại hội võ lâm , vị ' Đông võ lâm minh chủ ' - Lữ Chấn Hải không những khách khí nghênh đón nàng , còn tỏ vẻ “ Có cao thủ võ lâm đại Yến tham gia , đại hội võ lâm này cũng xem như được viên mãn [ trọn vẹn ] “ . Không thể không nói , Lữ Chấn Hải không thích hợp làm Hoàng đế , nhưng lại vô cùng thích hợp làm võ lâm minh chủ , so ra còn tốt hơn Cố Thường Y lười nhác không tẫn chức .
Cố Nguyệt Mẫn đi tuốt ở đằng trước , thị vệ hai phủ một người cũng không mang , chỉ có Tô Ấm đi theo tìm kiếm Nguyên Thương ở bên cạnh . Mặt khác , còn một người tiện đường - Thành Thiên Phách .Mười tám vũ tăng theo ở phía sau , hòa thượng đi cuối hỏi Tuệ Thông : “ Đại sư huynh , ngươi nói võ nghệ của Minh Huy Công chúa đã đến cảnh giới gì ? “
Tuệ Thông thần sắc bất động như núi , trang nghiêm túc mục [ nghiêm túc và trang trọng ] , lưng đeo trường côn , hai tay tạo thành chữ thập , mắt nhìn phía trước , ngữ điệu gợn sóng cũng không sợ hãi , nói : “ Tuệ Ngôn sư đệ , ở trong mắt ngươi , nàng đến cảnh giới gì ? “
Tuệ Ngôn do dự nói : “ Hình như là hậu thiên cảnh giới đỉnh , sắp tiến nhập tiên thiên ... Năm đó Trưởng công chúa Cố Thường Y cũng chỉ thế này đi ? Chỉ là sao nàng có thể luyện đến cảnh giới như vậy ? Chẳng lẽ như trong truyền thuyết ' Thể hồ quán đỉnh ' * ?
-------------------
( * ) Thể hồ quán đỉnh : Tưới sữa tươi lên đầu , trong phật giáo có nghĩa là truyền thụ trí tuệ , giúp người triệt để giác ngộ hay có giác ngộ .
-------------------
Tuệ Thông niệm một tiếng A di đà phật , vẻ mặt trang nghiêm bảo tướng * : “ A di đà Phật ! “ Lại nói , “ Tuệ Ngôn , Điện hạ là Tiên thiên hay là Hậu thiên , liên quan gì đến ngươi ? Ngươi đã phạm vào sân niệm , tham niệm * ! “
-------------------
( * ) Bảo tướng : Tướng mạo cao quý , chỉ tướng mạo của Phật .
Tam độc Tham - Sân - Si : Tham lam , thù hận , mê muội .
-------------------
Bị sư huynh chỉ ra phạm giới , Tuệ Ngôn có chút sợ hãi hai tay tạo thành chữ thập thầm niệm : “ A di đà Phật ! “ Lại nói , “ Sư huynh , Tuệ Ngôn nghe nói sư tổ võ nghệ thông huyền * , có khả năng thông thiên triệt địa * , mà Tuệ Ngôn đã gần ba mươi , lại dừng chân ở Hậu thiên , vì thế có chút nóng vội . “
-------------------
( * ) Thông huyền : Cảnh giới huyền diệu .
Thông thiên triệt địa : Lên trời xuống đất .
-------------------
“ Chúng ta là đệ tử phật môn , tu thân cùng tu tâm phải song song , tâm của ngươi không tĩnh , thân sao có thể cứng cỏi ? Đừng cho là ta không biết , tháng trước ngươi còn ăn vụng một con gà nướng ! “
Câu trước còn tràn đầy thiện ý , mười phần đệ tử cao tăng , câu sau lại khiến đám người Cố Nguyệt Mẫn thiếu chút nữa cười ra tiếng .
Tuệ Thông lại vẫn thần sắc nghiêm nghị như cũ , tiếp tục nói : “ Phàm trần vạn vật , đều do ý niệm bản thân ! Ngươi nhìn , nhìn cảnh sơn thủy này , xem có gì bất đồng , rồi lại hỏi lại sư huynh ! “
Tuệ Ngôn gật đầu nói phải .
Vị đại sư huynh Tuệ Thông này , vừa tràn ngập thiện ý dạy sư đệ của mình , ngay sau đó lại phóng ngựa đến trước người Cố Nguyệt Mẫn , thấp giọng hỏi : “ Điện hạ , theo bần tăng thấy , Hàng Châu phòng bị rỗng không , không bằng mô phỏng ngàn dặm bôn tập chi chiến Hung Nô , lén nhập Hàng Châu ... “Cố Nguyệt Mẫn lắc đầu nói : “ Ngươi nghĩ quá đơn giản . Hàng Châu thủy vận phát đạt , Lữ Chấn Hải có đội tàu cường đại nhất thiên hạ , Đại Yến công không được . Hơn nữa , huynh đệ kết nghĩa của Lữ Chấn Hải , đại nguyên soái Sở Chấn có thể từ đường biển nhanh chóng trở về . “
“ A di đà Phật ! “ Tuệ Thông hiểu , “ Ta nghe nói Trưởng Công chúa từng dùng kế ly gián đối phó người Hung Nô ... “
Không chờ hắn nói xong , Cố Nguyệt Mẫn đã lắc đầu , thản nhiên nói : “ Không có khả năng . Lữ Chấn Hải đã có phòng bị , có thể thấy được hắn vô cùng tự tin . “
Lữ Chấn Hải cùng Sở Chấn kết bái , cũng không phải bởi vì hiệu quả và lợi ích , Lữ Chấn Hải hoàn toàn tín nhiệm hắn , Sở Chấn muốn làm Hoàng đế , Lữ Chấn Hải thậm chí sẽ nguyện ý nhường ngôi ; Mà Sở Chấn , cũng đồng dạng hoàn toàn tín nhiệm Lữ Chấn Hải , nguyện ý vì hắn tan xương nát thịt . Vì vậy liên tưởng đến vài vị Hoàng tử huynh trưởng , vì ngôi vị Hoàng đế có thể phản bội Cố gia , phản bội Đại Yến , Cố Nguyệt Mẫn không khỏi thở dài .
Lữ Chấn Hải hắn không thích hợp làm Hoàng đế nhất ở chỗ , hắn nghĩa khí ; Lữ Chấn Hải giỏi nhất cũng là nghĩa khí của hắn . Hơn nữa , phụ hoàng nếu muốn thu phục ' Hải Vương ' này , dĩ nhiên phải đường đường chính chính thắng hắn , nếu không vì sao vẫn ở thế giằng co như hai tháng trước ?
Cố Nguyệt Mẫn cười nói : “ Hòa thượng không phải không nói chuyện xuất thế * sao ? Sao còn nghiên cứu đánh giặc hành binh phàm trần thế tục ? “
“ Thiện tai , thiện tai ! Điện hạ sai rồi ! Không nhập thế * thì sao có thế xuất thế ? “ Tuệ Thông niệm một tiếng A di đà phật , nói ,“ Thiên hạ chiến loạn không ngớt , loạn thế nếu không chấm dứt , chịu khổ vẫn là dân chúng thiên hạ . Muốn thiên hạ thái bình , phát huy Phật giáo chúng ta , thì Đại Yến phải thống nhất thiên hạ ! Nghe nói Phò mã gia lập công ở thảo nguyên , ngay cả tiểu tăng cũng mang lòng cảm kích ! “
-------------------
( * ) Xuất thế : lánh đời, lui vào ở ẩn hoặc đi tu , không tham gia hoạt động xã hội.
Nhập thế : gánh vác việc đời , không xa lánh cõi đời.
-------------------
Cố Nguyệt Mẫn nghe vậy sắc mặt khẽ biến , im lặng không nói , lòng đau như vậy , nhưng không thể làm gì ngoài chờ đợi tình báo của Mạc thị .
Nàng đương nhiên không biết , lúc này Nguyên Thương đang ở Hàng Châu , gặp phải một hồi đào hoa kỳ diệu .
-------------------
Cố Thường Y dùng hết tiền của Nguyên Thương để mướn sân viện , thời gian là một tháng . Trong viện chỉ có hai người các nàng , không có người khác , mỗi ngày đều do Nguyên Thương xuống bếp . Ban ngày hai người ở trong viện luyện công , một người đối với người mình tuyển định người thừa kế dốc sức chỉ dạy ; một người hoàn toàn không kiêng kỵ môn phái võ lâm gì , có tiện nghi thì chiếm , một siêu cấp cao thủ chỉ dẫn so với một tông sư điên điên khùng khùng chỉ dẫn tốt hơn nhiều lắm .
Lão điên tử - Thần Cơ Tử phần lớn thời gian là cùng Nguyên Thương thảo luận tà môn ngoại đạo như độc dược , cách thức giải độc , chế tác ám khí , nếu không phải Nguyên Thương kiếp trước từng được huấn luyện , có sức quan sát vượt xa người thường , trừ bỏ nội lực có chút tiến bộ trên cô bản không học được võ công gì .
Nguyên Thương dần dần quen xem Cố Thường Y như trưởng bối dạy dỗ .
Đi vào thế giới này ngắn ngủn một năm , Nguyên Thương dần dần hiểu được rất nhiều thứ . Sức hút của Cố Nguyệt Mẫn dạy nàng cái gọi là tình yêu ; Tô Ấm cho nàng biết cái gì là trung thành ; Chu Vân Tuyền lấy mình làm mẫu , đối với người yêu ngoài liều mình cứu giúp , còn cần phải lấy lòng cùng ôn nhu ; Tô Hinh không muốn rời xa làm nàng hiểu , cái gì gọi là nhụ mộ * ; Cố Thường Y tìm đến khiến nàng hiểu , cảm giác có trưởng bối là như vậy ...
( * ) Nhụ mộ : yêu mến , quấn quít không rời / thường chỉ trẻ con .
Tuy nàng chưa hiểu rõ ràng , nhưng đã hiểu được những thứ mà trước đây chưa bao giờ tự cảm nhận . Nội tâm của nàng , tại đây - nơi xã hội phong kiến vốn còn tàn khốc , ngược lại vì nhiều loại nguyên nhân mà chiếm được ấm áp so với xã hội hiện đại còn nhiều hơn .
Tình chẳng phân biệt loại hình , thân tình hữu tình ái tình ; Tình chẳng phân biệt thời đại , nàng ở xã hội hiện đại không gặp được chân mệnh , lại ở cổ đại gặp được Cố Nguyệt Mẫn , rồi hiểu nhau , có lẽ vận mệnh đối với nàng cũng không khắc nghiệt lắm .
-----------------------------
P/S: Mọi người được nghỉ tết chưa. Mai ta được về quê rồi này, hihi, đừng ghen tỵ!