Công Chúa Tha Mạng

Chương 64: Chương 64: To gan lớn mật [ Thượng ] .




Chương 62 : To gan lớn mật [ Thượng ] .

Nguyên Thương gật đầu tỏ vẻ nhớ kỹ , nói : “ Ngươi đi nghỉ ngơi đi ! Ta đem con chuột kia đi ... “ Lấy con chuột này đi giải phẫu , nhìn xem nó có gì dị thường mà có thể làm cho cao thủ võ lâm như Cố Nguyệt Mẫn kiêng kỵ .

“ Ngươi dám ! “ Cố Nguyệt Mẫn nhíu đôi mày thanh tú , “ Ngươi dám tới gần nó , từ nay về sau không cho phép ngươi ngủ chung với ta ! “ Cố Nguyệt Mẫn sắc mặt ửng đỏ , nghiêm túc nói sang chuyện khác : “ Sơn dân nói , người Hung Nô bắt bọn họ , là vì muốn bọn họ dẫn đường , đi bắt dân chúng các thôn xóm trốn trên núi Lạc Dương Sơn ở biên giới Đại Yến . Gia gia của Nhị Hổ nói đây không phải nhóm duy nhất , mấy tháng nay , người Hung Nô đều không ngừng tìm biện pháp bắt dân chúng Đại Yến . “

Nguyên Thương đối với vấn đề này không biết gì cả , càng không có ngập tràn lòng thương xót , vô nghĩa gật đầu .

Cố Nguyệt Mẫn tiếp tục phân tích : “ Người Hung Nô trước đây cướp bóc lương thực , luôn xem dân chúng Đại Yến là trâu ngựa mà đối đãi , muốn giết liền giết , phóng hỏa giết người trước nay đều không kiêng nể gì , nhưng lần này lại hành động bí ẩn , lập kế hoạch bắt cóc dân Đại Yến chúng ta , đây là vì sao ? “

Lúc trước người Hung Nô cướp bóc , chú ý đến hiệu suất , hành động như gió , cướp xong rồi đi , bắt đi dân chúng chỉ là thuận tiện , lương thực gia súc mới là trọng điểm . Thôn dân trốn ở Lạc Dương Sơn cơ hồ rất ít bị người Hung Nô cướp sạch - người Hung Nô đi trong núi cướp đều là dân bần cùng , thu hoạch rất nhỏ , bản lĩnh nhiều , hơn nữa sơn dân bưu hãn , làm không tốt còn có thể bị thương vong , mất nhiều hơn được , cho nên nếu không phải vô tình gặp , người Hung Nô là sẽ không đặc biệt tìm đến dân trong núi mà cướp .

Nhưng mà , lần này người Hung Nô xuất động binh tinh nhuệ , vì đi bắt dân chúng ? Bọn họ không phải luôn coi người Hán là súc vật sao ? Hơn nữa , qua hơn trăm năm cướp bóc , người Hung Nô đều có không ít nô lệ là người Hán , vì sao còn xuất động lực lượng lớn như vậy để bắt cóc dân ở Lạc Dương Sơn ?

Trực giác cho Cố Nguyệt Mẫn biết trong này có liên can trọng đại , nhưng nghĩ thế nào cũng không thông .

Nguyên Thương nghe thấy nàng hỏi , biết nàng vì vậy mà buồn rầu . Bất quá , trong nhìn nhận của Nguyên Thương , cái này có gì khó đoán ? Không phải rất rõ ràng sao ? Lúc bọn nàng chấp hành nhiệm vụ , sau khi thành công rút lui , có cơ hội , cũng thường làm loại chuyện tương tự - bắt cóc con tin . Hơn nữa , con tin tốt nhất là người thân của nhân viên cảnh sát .

Hơn nữa , Nguyên Thương mơ hồ nhớ lại , Linh tuy là sát thủ đẳng cấp thế giới , không có quốc tịch , nhưng cho tới bây giờ đều xem mình là ' con cháu Viêm Hoàng '* , đặc biệt thích dùng sách vở lịch sử để dạy dỗ bọn huynh đệ tỷ muội . Nhớ rõ năm đó Linh có giảng giải qua cho bọn nàng thủ đoạn công thành có liên quan đến người Mông Cổ .

( * ) Viêm hoàng [ Thần nông ] : Được xem như là tổ tiên của người Hán .

“ Hẳn là vì công thành .... “ Nguyên Thương đáp một câu .Cố Nguyệt Mẫn lại giống như nghĩ tới cái gì , sắc mặt thay đổi , trong miệng lẩm bẩm nói : “ Đúng , ' Thiết trướng lang kỵ '  tinh nhuệ của Hung Nô đều xuất hiện , không phải vì công thành thì vì cái gì ?! “ Cố Nguyệt Mẫn nhìn Nguyên Thương , “ Thập Tam , ngươi nói , bọn họ vì cái gì bắt đi thôn dân Lạc Dương Sơn ? “

Nguyên Thương thuận miệng nói : “ Hẳn là khiến cho những dân chúng này mở cửa thành đi ! “

Cố Nguyệt Mẫn suy nghĩ một chút , lẩm bẩm : “ Vì muốn mở cửa thành ? Dân chúng làm sao có thể mở cửa thành ... “ Nói tới đây , Cố Nguyệt Mẫn bỗng nhiên dừng lại , kinh ngạc nhìn Nguyên Thương , “ Ý của ngươi là nói ...”

Hung Nô từ xưa đến nay đều là thích lấy cứng đối cứng , mười mấy năm trước bị Thần Cơ Tử kê đơn độc chết mấy vạn người sau , mới bắt đầu học thủ đoạn như người Trung Nguyên , âm mưu công thành này thì không giống , người Trung Nguyên cũng chưa từng dùng qua thủ đoạn độc ác như vậy để công thành , cho nên Cố Nguyệt Mẫn trong khoảng thời gian ngắn không có phát hiện ra mấu chốt trong đó . Nhưng lấy Cố Nguyệt Mẫn trí tuệ , gợi ý rõ ràng như vậy , còn có thể không hiểu sao?

“ Người đâu ! “ Cố Nguyệt Mẫn lớn tiếng hô , một thân vệ đi tới , nói , “ Đi gọi hai vị thống lĩnh cùng vài vị đội trưởng đến đây ! “

Công chúa có lệnh , tự nhiên tốc độ không chậm . Đám người Cổ Nghiên cùng Mộ Sính vốn đang tụ tập thảo luận , vừa lúc cùng nhau đến . Không bao lâu , phần lớn mọi người đã đến , chỉ có Phong Lão Nhị còn đang thẩm vấn phạm nhân chậm chạp chưa đến .

“ Điện ... Đại công tử ! “

“ Công tử ! “

Mọi người đều chắp tay . Có người ngoài ở trong đội ngũ , thì không thể xưng hô ' Điện hạ ' .

Cố Nguyệt Mẫn mặt bình tĩnh , đôi mi thanh tú ngưng trọng , nói : “ Ta đã biết người Hung Nô vì sao bắt cóc dân chúng Lạc Dương Sơn . “

Cổ Nghiên cùng Mộ Sính liếc nhau . Vừa rồi hai người bọn họ đang thảo luận việc này , nhưng không có đầu mối , không nghĩ tới Minh Huy Công chúa thế nhưng đã biết .

Chỉ nghe Cố Nguyệt Mẫn nói : “ Cổ Lan trấn là trọng địa quân sự , trừ bỏ binh mã triều đình , còn có rất nhiều dân chúng trong thành hiệp trợ thủ thành tạo thành Thành vệ quân . Mà dân chúng Lạc Dương Sơn cùng Cổ Lan trấn , rất nhiều dân chúng đều là quen biết nhau hoặc là thân nhân , người Hung Nô chỉ cần bức ép thôn dân , Tằng tướng quân vì cố kỵ Thành vệ quân , nói không chừng sẽ mở cửa thành ra , người Hung Nô xen lẫn trong thôn dân tiến vào cửa thành , sau liền khiến cho cửa thành hỗn loạn , đến tiếp người Hung Nô liền cưỡi ngựa vọt vào thành ....”

Hậu thế , người Mông Cổ đối phó Đại Tống , Đại Thanh đối phó Đại Minh , đều từng dùng qua cùng loại biện pháp . Trừ lần đó ra , còn có một lượng lớn nô lệ binh , Hung Nô sẽ ép bọn nô lệ người Hán công thành , làm cho người Hán tự giết lẫn nhau . Nhưng mà hiện tại là Đại Yến , Thiên triều lập quốc không lâu , cho dù là Đại Tần tiền triều người dân cũng rất bưu hãn , dân chúng dưới nghe lệnh trên , thâm sâu chịu áp bách của dân du mục , cho dù là nông dân không biết chữ , cột sống cũng rất cứng , rất khó xây dựng nô lệ binh người Hán theo quy mô lớn .Đương nhiên , không thể trông mong tất cả người Hán đều không sợ chết , dân chúng thiếu hiểu biết chiếm đa số , ép bọn hắn đánh sâu vào cửa thành rất dễ dàng , thời đại này cũng không biết là ai nghĩ ra được , kế này quả thực ác độc vô cùng !

Đợi Cố Nguyệt Mẫn nói xong , đám người Cổ Nghiên tự nhiên khiếp sợ vô cùng , nhưng đều xuất thân trong quân , phần lớn vẫn là Tô gia tinh binh , lập tức cũng kịp phản ứng .

Cổ Nghiên nói : “ Đại công tử , kế này thật ác độc ! Nếu như Tằng Nghị tướng quân của Cổ Lan trấn không phát hiện , thì , Cổ Lan trấn tất nhiên khó bảo toàn ; Cho dù Tằng tướng quân phát hiện , Thành vệ quân nhìn bạn hữu , thân nhân của mình chết ở dưới thành , cũng sẽ mất đi phần lớn sĩ khí , nghiêm trọng hơn , bọn Ngự Sử triều đình nếu lấy cớ ' Thấy dân chúng Đại Yến chết mà không cứu ' , Tằng tướng quân nếu không có người chống lưng , các đảng phái khác nhân cơ hội gây khó dễ , nói không chừng chức tướng quân này cũng khó bảo toàn . Như thế này , thật tiến thối lưỡng nan “ .

Mộ Sính xuất thân trong gia tộc quan lại kinh thành, hiểu rõ nhất tranh đấu trong triều đình , gật đầu nói : “ Cổ đại ca nói không sai , ta lo lắng là , cho dù Tằng tướng quân biết trước chuyện này , cũng sẽ thúc thủ vô sách , không thể ứng đối chu toàn . Cổ Lan trấn nếu thất thủ , người Hung Nô một đường nam hạ , một đường hướng về Kinh thành ... “

Chu Đại Phong cùng dân chúng biên cương có cảm tình sâu sắc nhất , nói : “ Những nơi người Hung Nô đi qua , dân chúng Đại Yến chúng ta làm sao sống nổi ? Nếu là nam hạ , mặc kệ có thể đánh tới kinh thành hay không , dân chúng Đại Yến chúng ta liền bi thảm ! “

Trình Duyên đen mặt nói : “ Mẹ bà nó ... Nhóm quan văn triều đình chỉ giỏi khua môi múa mép , không đánh giặc , còn cản trở ! “

Ai nói thư sinh yếu đuối không có xương ? Viết văn lợi hại như cầm đao ! Bút trong tay quan văn là bút giết người không thấy máu , nói không chừng một phong tấu chương liền làm cho một vị tướng quân chỉ huy thiên quân vạn mã mất chức . Còn tốt , Hoàng đế Đại Yến là một minh quân , cho nên đối với Mộ Dung Thanh Hoa chôn sống người Hung Nô trừ bỏ ' Phạt tiền ' ra thì không sao nữa .    

Lục Minh liếc hắn , nói : “ Nếu ngươi là Tằng tướng quân, ngươi sẽ làm sao ? “

Trình Duyên nói : “ Làm như thế nào ? Đương nhiên là lao ra giết chúng rồi ! “

Cổ Nghiên nói : “ Việc cấp bách , là thủ trụ Cổ Lan trấn ! Nghe tên binh Hung Nô kia nói , lần này nam hạ , Hung Nô Tả Hiền vương trừ lấy năm vạn thủ vệ triều đình , ba vạn nguyên bản phòng thủ binh mã Đột Quyết , lại từ các bộ lạc triệu tập hai vạn , cùng sở hữu mười vạn đại quân . Cổ Lan trấn nếu là dã chiến , có thể đánh thắng được sao ? Thua trận là chuyện nhỏ , mất thành là chuyện lớn ! “

Mộ Sính nói : “ Nay chỉ còn cách , phong tỏa cửa thành . Người Hung Nô muốn dùng Lạc Dương Sơn thôn dân thừa lúc chúng ta không ngờ tới , nhưng chúng ta vô tình biết , sao không tương kế tựu kế ? “

Lục Minh trước mắt sáng ngời , nói : “ Không sai ! Tương kế tựu kế ! Địch nhân ngoài sáng , chúng ta trong tối , đây chính là ưu thế của chúng ta ! “Cổ Nghiên nói : “ Chúng ta trước tiên thông tri cho Tằng tướng quân , để cho hắn ở cửa thành xây một cái thông đạo , hai bên đều là sỏi đá sắc nhọn , đến khi mở cửa thành cho dân chúng tiến vào , nếu phát hiện người Hung Nô trong đó , chúng ta có thể dùng tiễn bắn chết bọn hắn ! Nếu cưỡi ngựa tiến vào , vừa hay , chúng ta mai phục nỏ thủ , chuẩn bị tốt dầu hỏa , đến lúc đó cho người ngựa cùng đi ! “

Không bao lâu liền nghiên cứu mấy cái đối sách . Nguyên Thương lẳng lặng nghe , nàng không hiểu quân sự , nếu như ám sát thủ lĩnh quân địch mới đến phiên nàng ra tay , đối với người ngựa giao chiến , nàng không biết gì nhiều .

Lục Minh văn võ song toàn ' Võ tú tài ' chấp bút , cuối cùng thêm đại ấn của Minh Huy Công chúa và Phò mã , phái thân vệ đưa đi .

Cũng do Tằng Nghị vận khí tốt , gặp được đám người Cố Nguyệt Mẫn đi ngang nơi này . Phu thê hai người là ai chứ ? Một người là ái nữ hoàng đế sủng ái nhất , cháu gái bảo bối của Trưởng Công chúa ; một người là tôn tử của Triệu quốc công , chỉ cần có hai người chịu trách nhiệm , Tằng Nghị về sau không có gì phải lo lắng . Mặc kệ là biện pháp gì , hắn chỉ cần dựa theo chỉ thị của Công chúa và Phò mã là được , sẽ không có ai chỉ trích hắn . Nói vậy hắn nhận được ấn tín sau , nhất định sẽ vô cùng cảm thấy may mắn lúc trước mình đã đối với Phò mã , Công chúa cung kính . Trải qua lần này , bất luận Cổ Lan trấn có thất thủ hay không , vị Tằng tướng quân này về sau liền tính là một nửa người của Công chúa .

“ Như thế , người Hung Nô muốn công phá Cổ Lan trấn , cũng phải trắc trở một phen . Nhưng mà , nếu không có viện quân , Cổ Lan trấn ... “ Cổ Nghiên nói đến đây , ngay cả hán tử thô lỗ như Trình Duyên cũng nhíu mày , có thể thấy tình thế có bao nhiêu nguy hiểm .

Trình Duyên vỗ trường đao bên hông , nói : “ Sợ cái gì ? Con mẹ nó , giết ! “

Mộ Sính tự giễu nở nụ cười , nói : “ Chúng ta chỉ có bốn trăm người , cùng mười vạn đại quân đấu ? Mỗi người phun một ngụm nước bọt cũng đủ dìm chết chúng ta ! “

Tất cả mọi người nhìn Cố Nguyệt Mẫn .

Chiến thuật đối địch , vài vị tướng lĩnh mỗi người đều có thể đề xuất ý kiến của mình ; Nhưng đến chiến lược độ cao hơn , liền muốn Cố Nguyệt Mẫn chỉ dẫn .

“ Việc cấp bách là phải thông tri cho phụ ... thông tri Hoàng Thượng cùng Trưởng Công chúa . “ Cố Nguyệt Mẫn trong lòng cân nhắc một lúc lâu , nói , “ Sau đó thông tri cho Bình Tây tướng quân Mộ Dung Thanh Hoa. Về phần nhờ triều đình giúp đỡ ... Triều đình cũng không có dư thừa binh lực , nếu không phải lương thảo không đủ , cũng không xuất quân thân chinh Bắt phạt . “ Hoàng đế thân chinh , không phải là chuyện đùa , chỉ cần sơ xuất , liền xem như Bắc phạt thất bại , chỉ xem về mặt hao phí tài lực vật lực , cái được không bù nổi cái mất .

Công chúa nói như thế , có chút cảm giác bất lực . Cho dù là Nguyên Thương cũng hiểu được , thông tri Bình Tây tướng quân , chi bằng đem tin tức thông tri đến phía Tây , không mất bao lâu thì truyền đến , nhưng cũng không biết bao lâu mới có viện binh ; Vả lại Trấn Bắc đại doanh , Trưởng công chúa Cố Thường Y đang ở cùng Hung Nô Thiền Vu giằng co , lại như thế nào có thể phái ra đủ viện binh ? Cho dù viện binh đến đây , lặn lội đường xa , còn bao nhiêu sức để đánh ? Ngược lại còn ảnh hưởng cuộc chiến ở Đông Bắc .

Hiện tại đối mặt với tình thế nguy hiểm , vị Trưởng Công chúa tiếp theo , con cháu dòng chính của hoàng thất , Cố Nguyệt Mẫn nên làm cái gì bây giờ ?

Cố Nguyệt Mẫn không phải Cố Thường Y , nàng chỉ có mười sáu tuổi , tuổi mụ mười bảy ; Mà năm đó Cố Thường Y khởi binh khi mười tám tuổi , hơn nữa Cố Thường Y từ nhỏ mang kiếm hành tẩu trong lúc thiên hạ loạn lạc , tính cách kiên cường , kiến thức phong phú , so với Cố Nguyệt Mẫn không biết mạnh hơn bao nhiêu . Cố Nguyệt Mẫn lần đầu tiên mang binh , hơn nữa chỉ có bốn trăm người , bốn trăm đối phó mười vạn , nàng thế nào cũng không thể nghĩ ra biện pháp phá giải .

Theo thói quen , Cố Nguyệt Mẫn bỗng nhiên nhìn về phía Nguyên Thương .

Mỗi một lần , nàng gặp phải nguy cơ , giải cứu nàng đều là Nguyên Thương . Vị Minh Huy Công chúa này trong tiềm thức đều tự cho mình là người thông minh cao quý , trong lúc vô ý , dần dần ỷ lại vào Phò mã của nàng . Điểm này , trước khi nàng quay đầu , có lẽ cũng không phát hiện ra .

“ Thập Tam , ta nên làm cái gì bây giờ ? “

Cố Nguyệt Mẫn ở trước mặt thuộc hạ , đối với Nguyên Thương nói ra lời nói yếu đuối như thế , làm cho Cổ Nghiên ngạc nhiên không thôi . Lấy Cố Nguyệt Mẫn tâm cơ , cho dù gặp phải khốn cảnh cũng sẽ mặt ngoài làm bộ như ' gợn sóng cũng không sợ hãi ' . Cố Nguyệt Mẫn nói ra lời như vậy , thuyết minh nàng thật sự một chút biện pháp cũng không có . Người ta nói ' Lấy lực phá xảo ' *  , ở trước mặt thực lực cường đại , chút tiểu thông minh đều không dùng được .

( * ) Lấy lực phá xảo : Lấy lực lượng phá kỷ xảo .

Cổ Nghiên là người đã thành gia , lại là thuộc hạ Cố Nguyệt Mẫn tín nhiệm nhất , thời gian đi theo dài nhất , đối với chuyện tình của hai phu thê Cố Nguyệt Mẫn cũng hiểu nhiều nhất , hơn nửa năm này đều đem biến hóa của Cố Nguyệt Mẫn nhìn ở trong mắt , trong lòng cảm thán , Minh Huy Công chúa lần này quả nhiên đã động tình thật .

Nguyên Thương không có đem chuyện lần này coi là nguy cơ . Ở trong nhìn nhận của nàng , không có thiên hạ và bách tính , với nàng mà nói , mười vạn Hung Nô có là gì ? Nàng muốn đi thì đi , mang theo Công chúa và bốn trăm người này , nơi nào cũng có thể đi . Nàng chỉ là một sát thủ nhỏ bé , không có ánh nhìn chiến lược , nàng không biết , Đại Yến nếu không còn , vị Công chúa này tuyệt đối sẽ không chỉ lo cho bản thân , lấy thân hi sinh vì tổ quốc cũng có thể làm .

Nhưng lúc này , Cố Nguyệt Mẫn tin tưởng nàng như vậy , tràn ngập mong chờ nhìn nàng , nàng chỉ có thể ở đáy lòng than thở một tiếng .

Trận chiến nước đục này , nàng không thể không lo .

Từ đó về sau , Nguyên Thương chính thức bước trên con đường công thành danh toại . Chỉ vì một câu nói của Cố Nguyệt Mẫn .

Sách sử [ Đại Yến quốc | Tô Kỳ liệt truyện ] ghi chép : Đại Yến quốc năm thứ mười một , cuối thu , ngày hai mươi mốt tháng chín . Phò mã Tô Kì cùng Minh Huy Công chúa biết được quỷ kế của Hung Nô Tả Hiền vương , sai người mang tin tức cho Yến Cao Tổ , Thánh Trưởng công chúa ( * ) , Bình Tây đại tướng quân , lập kế hoạch cho Lạc Dương Sơn . Từ đó , danh tiếng Tô Kỳ vang danh thiên hạ .

( * ) Thánh Trưởng công chúa : Chỉ người cao quý , tài giỏi .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.