Nó và Jin đến ngôi nhà bên bờ biển
- Tớ biết nơi này....... Đến rồi, không có........ - Jin khẽ lắc đầu
- Đây là ngôi nhà cuối cùng rồi..... - Nó cắn môi - Chứ ở đâu được?????
Bất chợt, một hình ảnh lướt nhanh qua đầu nó. Giác quan thứ 6 cho nó biết hắn đang ở đó.
- Đi! - Nó lên xe - Tớ biết một nơi.
- Đâu?????? - Jin nhíu mày
---------
Ngôi nhà gỗ dần dần hiện ra trước mắt nó và Jin
- Đây à? - Jin hỏi - Sao cậu biết???
Nó không nói gì, mở cửa xe chạy thẳng vào nhà.
.........
- WIN!!!!!!! - Nó vừa mở cửa phòng đã thấy hắn gục trên sàn, xung quanh toàn là máu - JIN ƠI, VÀO ĐÂY NHANH ĐI!!!!!!!!!
........
Chiếc xe phóng nhanh đi về phía trung tâm thành phố
“Cầu trời đừng cho anh ấy bị gì.......” - Nó nắm chặt bàn tay đầy máu của hắn, khóc nức nở
- Yên tâm..... Thằng khỉ này sống dai lắm, chưa chết đâu mà sợ...... - Jin cười trấn an nó - Đừng khóc nhè nữa, mặt lem nhem như mèo rồi á.......
- Xì... - Nó phì cười - Lo lái xe đi.
----------
Bệnh viện
- Sao vậy???? - Sam chạy đến
- Bọn em cũng chẳng biết nữa. Lúc tìm thấy cậu ấy thì cậu ấy đã như thế rồi.... - Jin lắc đầu
- Wen.... - Sam khẽ gọi nó
Nó thẩn thờ ngồi trên ghế nhìn đèn phòng cấp cứu
Đèn chuyển màu, cửa phòng bật mở
- Bệnh nhân bị xuất huyết dạ dày do uống quá nhiều rượu trong thời gian dài. May mắn là do đưa đến bệnh viện kịp thời nên đã qua cơn nguy kịch. Nếu trễ chút nữa thì đã mất mạng rồi. - Bác sĩ bước ra - Vài giờ nữa mọi người có thể sang thăm.
- Cảm ơn...... - Sam mỉm cười lịch sự
- Tớ đã nói rồi mà..... - Jin vỗ vai nó - Không sao cả rồi...... Còn quan tâm thì sang thăm đi......
- Ừ..... - Nó đứng dậy
.......
- Nhóc à........ - Sam chạy vào
- Sao chị tìm được em????? - Hắn nhìn bà chị
- Tớ tìm nhé!!!! - Jin liếc xéo hắn
- Để chị xử tội đã..... - Sam hất hàm - Giỏi ha...... Bỏ nhà đi ha...... Để rồi như thế này ha...... Đổ đốn ha........ abcxyz.........
- Chị cho em yên đi....... - Hắn nằm xuống, nhắm mắt lại - Về đi......
- Ừ thì về...... Thôi mình về đi Jin, gọi con Wen về luôn....... - Sam cười nhẹ rồi nói
1
2
3
Hắn bật dậy
- Wen đâu?????
- Wen đâu???? - Sam giả vờ nhại lại - Wen đâu Jin???????
- Em hỏi Wen đâu!!!!! - Hắn sầm mặt - Đừng có đùa!!!!!!
- Ngoài cửa á....... - Jin chẹp miệng - Wen ơi, vào đây đi......
Nó mở cửa bước vào
Hắn nhìn người con gái trước mặt, chiếc váy trắng nó mặc trên người đã dính đầy máu
- Cô ấy đã tìm ra cậu..... Nếu không tớ cũng chẳng biết cậu sống dở chết dở ở ngôi nhà đó đâu..... Cảm ơn đi...... - Jin cười
- Đi ra ngoài, Jin! - Sam kéo tay Jin
....
Căn phòng lại chìm vào im lặng
- Anh còn đau không????? - Nó hỏi phá đi sự ngượng ngùng
- Một chút..... Nhưng nó chẳng là gì cả....... - Hắn nhìn nó. Người con gái ngồi ngay trước mặt nhưng sao giờ xa quá???????
- Anna có thai rồi.... - Nó thở dài - Chúc mừng anh sắp lên làm bố.......
- Anh không vui....... Cô ta có con hay không anh cũng không quan tâm.......
- Đừng mà anh...... - Nó nhìn hắn - Em xin anh đấy....... Đứa bé đâu có tội tình gì đâu, sao lại bắt nó không có cha chứ??????? Em là đứa không cha mẹ, em hiểu lắm......... Hiểu nỗi đau và tủi hờn khi bị bạn bè chọc ghẹo........ Anh mười lăm năm xa mẹ, cũng hiểu mà.........
- Nhưng anh không thể....... Anh không thể ở bên cô ta....... Sao em có thể dễ dàng bỏ anh như thế hả????? EM CÒN YÊU ANH KHÔNG???????
- YÊU???? Còn........ Nhưng em là một cô nhi, em rất hiểu cảm giác thiếu đi tình thương cha mẹ........ Em không muốn con của Anna phải thiếu cha..........
- Anh xin lỗi...... - Hắn cúi đầu - Anh hiểu rồi...... Nếu em đã quyết thế thì tùy em..... Chỉ cần nghe em nói, em vẫn còn yêu anh là đủ rồi......
Nó cúi xuống hôn hắn
- Em yêu anh...... Nhưng dần sẽ không yêu anh nữa..... Tình cảm dần phai nhòa theo năm tháng, anh cũng vậy......... Em chỉ mong, anh sống tốt........ Kể từ bây giờ....... Em sẽ tập....... Không yêu anh nữa....... Tạm biệt anh........
Nó bước ra khỏi phòng
...........
Ông trời ơi, con đã làm gì sai mà người bắt con phải chịu đau đớn như vậy??????
Nó gục xuống sau cánh cửa rồi khóc
“EM YÊU ANH, EM SẼ MÃI YÊU ANH.......... CẢ ĐỜI NÀY, CÓ LẼ EM SẼ KHÔNG THỂ YÊU AI KHÁC NGOÀI ANH.........”
.......
“ANH XIN LỖI....... NHƯNG ANH KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM ĐƯỢC.......”
Hắn khóc
Nụ hôn của nụ, mùi hương quen thuộc vẫn còn vương trên môi
Nhưng rồi, có lẽ, hắn sẽ không bao giờ có thể ôm lấy mùi hương ngọt ngào này, một lần nữa.
----------
Tình yêu giữa đôi ta là sai hay sao????? Mà giờ đã phải dở dang........
Tình yêu này, là ai đúng, ai sai??????? Mà giờ hcungs ta phải chia lìa đôi ngả........