5 ngày sau
Hắn xuất viện
- Wen đâu rồi chị??? - Hắn hỏi Sam
- Chị không biết.... - Sam nhún vai
- Chị.... - Hắn thở dài
- Nhớ nó đến thế sao????
Hắn không nói gì, chỉ gật đầu
- Đùa em thôi.... Lên xe đi..... - Sam hất hàm
Hắn vừa yên vị ở ghế sau xe
- Wen!!!!!!!!! - Nhìn người con gái ngồi ở ghế lái, hắn như không tin vào mắt mình
- Đi em! - Sam đóng cửa, liếc xéo thằng em
- Cho em lên ghế phụ ngồi. - Hắn chồm người lên
- Ngồi yên đó. - Nó liếc hắn qua kính chiếu hậu - Không là bị đạp văng xuống đường nhá!
- Em nỡ lòng nào........ Đối xử như vậy với người bệnh sao????? - Hắn giả bộ mếu máo - Nhớ em lắm rồi, cho lên ghế trên ngồi ngắm em chút không được à?????
- Không! - Nó lạnh lùng đáp lại hắn mà trong tim đã tan chảy - Yên đi. Đừng có quậy. Ngoan đi... Thương....
- Okey. Nghe lời em....
- Chưa nghe hết câu mà.... Ngoan đi chị Sam thương....
- Hí hí... - Sam ôm bụng cười khúc khích - Nhóc con, ngoan đi hai thương.... Há há.... Dụ con nít.....
- Em... - Hắn phụng phịu - Không chơi với hai người nữa......
- Vậy đi.... - Nó nín cười - Ngủ đi...
------------
8h tối
Hắn lén Sam lấy xe chạy đến cánh đồng hoa ở khu biệt thự
...........
Bất chợt lúc ra về, nó bỗng thấy một bóng người con gái đi xe moto phân khối lớn chạy vụt qua
- Nhìn như.... là Wen...... - Hắn như không tin vào mắt mình - Không thể nào....
Hắn lên xe đuổi theo
......
Hai chiếc moto chạy khắp thành phố với tốc độ cực kì kinh khủng đuổi nhau khắp thành phố
----------
Nó chạy dọc theo đường biền
Đến cuối đường, nó bất chợt dừng lại
Theo quán tính, hắn dừng xe ở một rặng phi lao xa xa khuất tầm nhìn của nó
- Tới đây đi, đừng trốn nữa. - Nó rút điện thoại ra nhắn tin cho hắn
- Em biết rồi à. - Hắn mỉm cười chạy xe đến
- Từ khi em mới vừa ra khỏi nhà, em đã thấy anh rồi. Nhưng không ngờ anh “dai nhách” tới mức đuổi theo em cả thảnh phố đấy. Chơi mèo vờn chuột với anh làm em mất hứng đi bar rồi. Bực bội à......
- Ra khỏi nhà????? - Hắn nhíu mày - Em đi từ trong biệt thự đối diện cánh đồng hoa ramà.
- Ừ..... - Nó gật đầu
- Em.... Rốt cuộc em là ai?????? - Hắn ghì lấy vai nó - Em nói đi....
- Em.... Không thể cho anh biết bây giờ được.... Nhưng anh sẽ sớm biết thôi.... Chủ nhật tới là kỉ niệm 40 năm thành lập Đại Phong, anh đã nhận được thiệp mời rồi chứ? Tới lúc đó, em sẽ nói cho anh biết, em là ai.....
Nó tháo đôi giày cao gót ra treo lên xe và chạy chân trần xuống bãi cát
Mái tóc dài của nó bay phất phơ trong gió
Nhìn nó bây giờ, đâu ai nghĩ nó là một người đáng gờm trong giới giang hồ
- Wen... - ́Hẳ́n mỉm cười chạy theo nó
- Đố anh bắt được em.... - Nó trêu ngươi rồi vụt chạy
- Em thách anh đấy nhé..... - Hắn cười vang
Tiếng cười vang vọng khắp bãi biển
....
- Mệt quá.... - Nó ngồi phịch xuống bãi cát - Em thua.....
- Thua rồi thì phải chịu phạt... - Hắn ngồi xuống cạnh nó
- Phạt gì????
Hắn không trả lời, chỉ mỉm cười cúi xuống hôn nó
Một nụ hôn dài và ngọt ngào
...
- Anh xin lỗi.... - Hắn ôm chặt nó vào trong lòng
Nó chỉ khẽ mỉm cười không nói gì
- Em còn giận anh không????
- Nếu còn giận, em đã không về đây..... - Nó ghì mặt vào trong lồng ngực hắn, nhẹ nhàng đáp - Em nhớ anh quá nên mới về đây nhé......
- ANH YÊU EM.... - Hắn hét to
- EM CŨNG YÊU ANH.... - Nó mỉm cười đáp lại rồi chủ động kiễng chân lên hôn hắn - YÊU ANH NHIỀU.....
Hắn đáp lại nụ hôn của nó
Bức tranh hai người tuyệt đẹp khiến ai cũng phải ganh tị
Bầu trời đêm, tiếng sóng vỗ
Hai trái tim hướng về nhau, hòa chung một nhịp đập