Công Chúa Thế Giới Đêm

Chương 126: Chương 126: tại sao chúng ta phải chia tay?




\'Lặng yên nghe tiếng mưa rơi

Lặng yên để thấy đêm trôi

Lặng yên nghe tiếng thở dài

Lặng yên nghe xót xa trong tôi

Lặng yên khi em nói câu chia tay

Lặng yên nghe nước mắt rơi

Lặng yên trong cơn mưa buồn

Lặng yên nghe nỗi cô đơn....\'

(Lặng yên - 365daband)

Những câu hát giai điệu bài \'Lặng yên\' báo hiệu điện thoại nó vừa có một tin nhắn mới. Là của Nhật Nam: \'Đến thư viện trường, anh có chuyện muốn nói!\'

- Đi chút! - nó mỉm cười với mấy cô bạn

- Em đi đâu? - hắn hỏi

- Lên thư viện trường chút. - nó hôn nhẹ lên môi hắn - Đợi em chút thôi, em có chuyện cần giải quyết. - nói rồi nó chạy vụt đi trong ánh mắt khó hiểu của mọi người.

--------------------

- Nhật Nam! Có ở đó không? - nó bước vào thư viện

- Lên nhanh nhỉ? Em nói với Minh Tuấn lí do gì? Nói là lên gặp tình cũ à? - Nhật Nam nhếch môi - Ngồi xuống đi!

- Chuyện gì? - nó hỏi

- Uống nước...... - Nhật Nam đẩy ly nước cam về phía nó

- Cảm ơn. - nó nhấp một ngụm cước - Có chuyện gì?

- Anh chỉ muốn biết một chuyện. Tại sao chúng ta phải chia tay?

- Vì tôi không còn yêu anh. - nó nhún vai - Chỉ vậy thôi.

- Thật chứ? - Nhật Nam gằn từng giọng

- Phải.

- Em yêu Minh Tuấn?

- Thì sao?

- Kể cả khi cậu ấy đã có hôn phu? - Nhật Nam vẫn kiên trì hỏi

- Hôn phu? Tôi khinh cái thể loại đó. - nó hừ giọng - Mua bán, lợi nhuận? Không bao giờ có hạnh phúc nếu như không có tình yêu. Còn gì không? Tôi đi. - nó đẩy ghế đứng dậy

- Em không được đi. - Nhật Nam đã nhanh chóng kéo tay nó - Anh không cam tâm chuyện chúng ta chia tay.

- Tôi đã hết tình yêu đối với anh, và chuyện của chúng ta đã chấm dứt cách đây sáu tháng. ok?

- Không. Em là của anh. - Nhật Nam đẩy nó dựa vào một kệ sách gần đấy.

Chát......... Một cú tát trời giáng làm khuôn mặt Nhật Nam đỏ lên.

- Em..... Em dám???????? - Nhật Nam sững sờ

- Tất nhiên. - nó nhún vai rồi bỏ đi.

........

1

2

3

4

5

Nó bỗng gục xuống đất

............

- Thuốc mê đã có tác dụng. - Nhật Nam nhếch môi

- Giỏi lắm. - Hải kiệt bước ra - Để tôi xem tên Minh Tuấn này sẽ làm gì!

- Đi! - Nhật Nam xõa mái tóc dài của nó xuống rồi bế nó lên

- Cẩn thận coi chừng mọi người thấy. Dù sao con nhỏ này cũng là tâm điểm của đêm nay mà. - Hải Kiệt nhếch môi rồi lấy một cái áo khoác và một cái khẩu trang trùm lên người nó - Như thế để mọi người tưởng bạn gái cậu bị bệnh ngất xỉu nên cậu đưa về nhà, chỉ vậy thôi.

- Đi cửa sau đi. Xe tôi đậu sẵn ngoài đó rồi. - Nhật Nam gật đầu rồi bế nó đi ra khỏi thư viện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.