Ặc,ai mà ra tay nhanh dữ vậy?Đúng là làm tớ mất công thức cả đêm nghĩ kế trừng phạt tụi nó rồi.
Thiên Hà nhăn mặt tỏ vẻ bất mãn.Nhỏ tính ngày mai sẽ đi gặp mặt mấy con nhỏ đó rồi đốt sạch tóc chúng,ném chúng vào một căn phòng kín đáo nào đó rồi thả em Phong Vân của nhỏ ra hù chết đám đó luôn.
-Mà mặt cậu đỡ đau chút nào chưa,cả cánh tay nữa.
Hắn nhìn cô lên tiếng chuyển chủ đề.Nói thêm vài câu nữa thảo nào hắn cũng bị hi sinh cho coi.
-Không sao,tớ đỡ nhiều rồi,cảm ơn các cậu nhiều lắm.
Cô cười tươi nhìn hắn,ánh mắt long lanh đến khó tả.
-Anh Phong đi đâu rồi nhỉ?Lát nữa chúng ta ra vườn nướng thịt ăn đê.Giờ cũng đã sắp đến bữa trưa rồi?
Nhỏ ngó ngang ngó dọc hào hứng khởi xướng.
-Nhưng thầy sẽ không thích đâu.Vẫn là bọn tớ lên về nhà thì tốt hơn.
Mai tỏ vẻ tiếc nuối,thực ra thì cả đám rất muốn vui vẻ tổ chức nướng thịt,vui chơi nhưng thầy chủ nhiệm dường như không thích ồn ào lắm thì phải,nhỡ thầy nổi giận thì sao?
-Cái đó các cậu khỏi lo,anh tớ sẽ không phản đối đâu.Thầy dễ tính lắm luôn ấy.
Cô híp mắt cười.
Nghe cô nói câuthầy dễ tính lắmđám tiểu quỷ bỗng toát mồ hôi lạnh.Thầy ấy mà dễ tính nói ra có quỷ mới tin.Nói lợn biết bay may ra còn có tính chân thật hơn nhiều.
Không để cho đám tiểu quỷ nghĩ ngợi gì thêm,một giọng nói cực kì lạnh lùng từ cửa truyền vào.
-Còn không mau ra vườn.
Anh nói xong liền một bước đi thẳng.