6h sáng
Reng.... reng.... reng.....
Cái đồng hồ của Yun vang lên. Nhỏ mắt nhắm mắt mở, quơ tay ném cái đồng hồ ra ngoài cửa sổ rồi thong thả.... ngủ tiếp.
10s sau, Rầm cánh cửa phòng cô nàng bể đôi dưới cú đạp của nó.
- Gì vậy Wen? Mới có 6h mà!!!!!! - Nhỏ càu nhàu - Cho tớ ngủ chút nữa đi!
- Cái đầu cậu á chớ 6h. Cậu nghĩ sao mà thẳng tay ném cái đồng hồ này từ tầng 2 xuống sân hả? - Nó hét lên, tay cầm cái đồng hồ hung khí - Cậu biết là cậu ném lệch một chút nữa là tớ vào nhà xác vì bị chấn thượng sọ não không hả? CẬU THỨ DẬY MAU CÁI ĐỒ CON HEO KIA??????????????????????
- Ê, sao cậu cầm cái đồng hồ của tớ hả? Cảm ơn nhiều nha! - Nhỏ tỉnh ngủ, cười trước khuôn mặt đằng đằng sát khí của nó. - Mà cậu mới vừa nói gì vậy?
Nó tức điên lên, quát cô bạn với tần số nHz (o me ơi! kinh!)
- CÁI ĐỒ CON HEO! CÁI ĐỒ CON QUỈ ĐÁNG CHẾT! CÁI ĐỒ HẠI BẠN! CÁI ĐỒ GIẾT NGƯỜI!......... CHẤN THƯƠNG SỌ NÃO....... abc..... xyz......
10ph sau!
- Ôi trời ơi, tội nghiệp cái lỗ tai của tôi - nhỏ rưng rưng như sắp khóc
- Tớ đếm đến ba, cậu không bước ra khỏi gường là tớ nói chú Nghĩa vác cậu về Mỹ nè. - nó hăm he - 1... 2....
- Á! Tớ đi, tớ đi liền! Cậu đừng có nói papa vác tớ về Mỹ nha!!!!!! - nhỏ trưng ra khuôn mặt ngyn thơ vô số tội
- NHANHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!
Nói rồi nó bỏ ra khỏi phòng nhỏ, còn nhỏ bay vào WC làm vscn.