Công Chúa Tiên Giới Hạ Phàm

Chương 5: Chương 5: Về Việt Nam




17 năm sau ở trần gian( lúc này nó đã được 17 tuổi sau khi đầu thai ở trần gian rồi nhé!)

Trong một cung điện nguy nga tráng lệ, hết sức lộng lẫy và xinh đẹp. Giữa gian phòng khách xa hoa, được đặt một bộ bàn ghế to, điêu khắc tỉ mỉ và được mạ vàng,một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế, tay mân mê thưởng thức ly trà thượng hạng được đựng trong tách thủy tinh cất giọng nói trầm ấm và đầy yêu thương.

- Con gái, đã đến lúc con nên quyết định chuyện hôn sự của mình rồi. Lúc trước ta đã hứa với người bạn thân của ta, nếu có con gái sẽ gã cho con trai của họ.

- Đúng đó,con cũng đã lớn, đã đến lúc quyết định hôn sự của mình- một người phụ nữ sang trọng và xinh đẹp với gương mặt và làn da trắng mịn nhìn như chỉ mới khoảng hơn 30 tuổi ( 40 rồi đấy ạ ) cũng nói thêm với giọng nói dịu dàng và ấm áp.

-Để con nghĩ lại đã- một cô gái hết sức xinh đẹp ngồi đối diện người đàn ông rũ đôi mắt xinh đẹp xuống cất giọng đều đều như đang nghĩ một điều gì đó.

-Được rồi. Quyết định vậy đi con cứ từ từ mà suy nghĩ- người đàn ông trả lời.

- Con muốn sang Việt Nam .

- Được, ta đồng ý, vậy bao giờ con đi?

- Mai.

- Ta sẽ cho Nguyễn bá tước và Trần bá tước đi cùng với con.- người phụ nữ ấy hỏi.

- Cũng được, giúp con báo cho họ- Nói rồi, cô gái đó đi thẳng lên phòng, để lại hai người nhìn nhau thở dài ngao ngán.

Vâng, đó là cuộc nói chuyện giữa một nhà 3 người, người đàn ông là đức vua của nước Anh và người phụ nữ là nữ hoàng của Anh. Cô gái ấy ko ai khác chính là nữ chính của chúng ta “Hoàng Thiên Băng”. Và Nguyễn bá tước là Nguyễn Ngọc Hân còn Trần bá tước là Trần Khả My.

Hôm sau:

“Máy bay chuẩn bị hạ cánh, xin quý khách thắt dây an toàn. Xin nhắc lại...“ máy bay vừa hạ cánh, mọi người không hẹn mà cùng nhau hướng mắt về chỗ ba tụi nó vừa bước xuống. Nó mặc cái áo cúp ngực ngắn tới phần eo và khoác một chiếc áo khoác da đen bên ngoài nhưng không kéo khóa để lộ vòng 2 nhỏ nhắn đầy quyến rũ. Chiếc quần bó da màu đen ôm sát đôi chân thẳng tắp dài như siêu mẫu của nó, nó đi đôi giày cao gót đen cao 15cm, gương mặt không tì vết của nó không hề một chút son phấn nào nhưng vẫn đẹp động lòng người, mái tóc được cột theo kiểu đuôi ngựa trông nó thật quyến rũ và cá tính. Hân thì quyến rũ bốc lửa trong bộ váy màu đỏ ngắn tới trên gối khoe đôi chân trắng, dài và đi trên đôi giày cao gót màu đỏ 12cm, mái tóc được xõa ra uốn nhẹ ở phần đuôi. My thì vẫn phong cách dịu dàng như cũ với chiếc váy trễ vai, dài qua khỏi gối màu hồng phấn và đi trên đôi giày đế xuồng màu hồng nhạt cao 10cm, mái tóc xõa ra thẳng tắp kèm thêm một chiếc nơ hồng hết sức xinh xắn. trang phục của tụi nó thuộc bản có hạn trên tg. Ai cũng phải ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của tụi nó. Khi mọi người hoàn hồn, bắt đầu có những lời bàn tán.

- Trời ơi, tiên nữ giáng trần- nam 1

- Trời ơi, mặt mộc đó mấy người- nam 2

- Em váy hồng nhìn như công chúa ấy- nam 3

- Em váy đỏ quyến rũ chết đi được- nam 4

- Em ở giữa mặc đồ đen mới đẹp nhất kìa-nam 5

- Trời ơi, ước gì em được 1 phần của mấy chị đó- nữ 1

- Tiên nữ cái giống gì, hồ ly tinh thì có- nữ 2

- ..............bla...........bla..........bla...........

Còn tụi nó thì sao, quá quen với cái cảnh này, tụi nó coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Kéo vali đi ra phía cổng. Một chiếc ôtô sang trọng màu đen bản có hạn trên tg khiến ai nhìn vào cũng lóa mắt chờ sẵn ở đó. Thấy ba tụi nó đi ra, một người đàn ông khoảng 40 tuổi bước tới hỏi.

-Cô có phải là Thiên Băng không ạ!(tại nó xây biệt thự để sẵn từ lâu mà chưa có tới lần nào)

-Umk- ngắn gọn, xúc tích.

-Vậy mời cô chủ lên xe, tôi tên Đỗ, là quản gia của biệt thự rose ice(hoa hồng băng giá)

-Được- nói rồi 3 tụi nó lên xe.

Sau 30 phút, chiếc xe dừng ở một ngôi biệt thự xa hoa ở ngoại ô thành phố Hồ Chí Minh, biệt thự rộng bằng cả sân vận động gồm 5 tầng. Tầng 1 là phòng khách. Tầng 2 là phòng ngủ của mọi người. Tầng 3 là phòng ngủ của nó. Tầng 4 gồm 2 phòng,1 là phòng vũ khí,2 là phòng nhạc cụ gồm đầy đủ nhạc cụ với không gian rộng rãi có thể tập nhảy múa, nói chung là phòng tập. Tầng 5 gồm 1 phòng họp và phòng thứ 2 xử phạt người có tội. Nhưng ngoài nó ra, người bình thường không được lên tầng 3-4-5 nếu ko có sự cho phép của nó. Nếu tùy tiện lên thì chuẩn bị bước vào phòng thứ 2 của tầng 5. Biệt thự còn có 1 tầng hầm để xe và một địa đạo trong mặt đất gồm 18 tầng, mỗi tầng 1 nguy hiểm riêng như là rắn, hổ báo cho đến biển lửa, phòng băng, rồi căn phòng đầy kim độc... vào đó có thể chết bất cứ lúc nào. Chỉ có mình nó có thể qua được 18 tầng thôi. Còn Hân và My cùng lắm là đến tầng 10. Bên ngoài phần sân vườn trồng toàn hoa hồng xanh, loài hoa hồng kiêu sa,sang trọng nhưng mang vẻ lạnh lùng và băng giá y như chủ của nó. Gọi là biệt thự vậy thôi chứ nếu nói nó là một tòa lâu đài thì cũng không phải là không thể, ngôi biệt thự do nó thiết kế năm 10 tuổi và được đức vua xây dựng làm quà sinh nhật 12 tuổi của nó, tính ra thì nó cũng quá tài giỏi đi, mẫu thiết kế này kể cả các nhà thiết kế thế giới cũng khó có thể tạo ra được.

Ba tụi nó bước vào ngôi biệt thự, dù rất to nhưng vẫn sạch sẽ.

-Một mình bác dọn dẹp ngôi biệt thự này hả- My ngạc nhiên hỏi.

-Dạ, thưa tam tiểu thư.

-Sao bác ko mướn người dọn dẹp?- My hỏi

-Nhưng đại tiểu thư có vẻ như không thích thấy người hầu trong nhà.

-Như vậy cực cho bác lắm, hay bác mướn thêm người hầu đi,đợi lúc nó ra ngoài hay đi ngủ thì hãy cho họ dọn dẹp. Miễn đừng để cho nó thấy mặt họ là được-Hân nói rồi cả 3 nhìn nó chờ đợi kết quả.

- Cũng được- nó nói đều đều.

-Dạ, mai tôi sẽ mướn người, còn đây là chìa khóa ạ- ông đưa cho mỗi đứa 1 cái chìa khóa có khắc chữ rose ice rồi sau đó ra về. Còn tụi nó thì ai về phòng nấy, trước khi đi nó bỏ lại 1 câu “ mai đi học” bỏ lại 2 đứa ngơ ngác há miệng hình chữ O.

-WHAT???................... cả 2 đồng thanh, khi nhìn lên thì nó đã mất dạng. Cả 2 nhìn nhau lắc đầu chán nản rồi lết xác về phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.