Chử Yến đi khỏi, Thân Đồ Xuyên vốn định đến phủ trưởng công chúa tìm Quý Thính nhưng tạm thời nhận được thư của phụ thân nên lùi lại một lúc, đợi đến khi viết thư trả lời xong thì trời đã không còn sớm nữa, hắn suy nghĩ chốc lát, quyết định để ngày mai đi.
Nhưng sang ngày hôm sau thì hắn không còn rảnh nữa.
Nhìn hai ma ma từ trong cung tới, Thân Đồ Xuyên im lặng một lát rồi hỏi: “Hai vị ma ma tới làm gì đây?”
“Thưa Thân Đồ công tử, chúng nô tỳ phụng lệnh Trương quý phi đến dạy quy củ cho công tử.” Vị ma ma mặt dài niềm nở nói.
Thân Đồ Xuyên lạnh nhạt: “Lúc tiên đế còn trên đời, ta thường xuyên theo gia phụ vào cung, quy củ nên học cũng đã học từ lâu rồi, không phiền hai vị nữa.”
“Ngài biết rồi là chuyện của ngài, nhưng chúng nô tỳ đã nhận lệnh, đương nhiên không dám làm ngơ, hơn nữa, ngoại trừ quy củ trong hoàng thất, còn có quy trình và lễ nghi ngày đại hôn, chúng nô tỳ cũng phải dạy công tử.” Vị ma ma mặt ngắn còn lại khá là nghiêm túc.
Thân Đồ Xuyên quét mắt nhìn hai người, quay người ngồi xuống bàn: “Mời.”
Hai ma ma nhìn nhau, ma ma mặt dài tiến lên một bước, cười ha hả nói: “Mời công tử đứng dậy, quy củ đầu tiên mà chúng ta cần học bắt đầu từ “đi, ngồi, quỳ, lạy“.”
Thân Đồ Xuyên hơi khựng người, ánh mắt lạnh đi một phần: “Trương quý phi dặn dò các ngươi?”
“Là ý của quý phi, cũng là ý của hoàng thượng.” Ma ma mặt ngắn lạnh nhạt nói.
Thân Đồ Xuyên nhìn hai người họ bằng ánh mắt thâm trầm, nhìn đến khi hai ma ma kia đổ đầy mồ hôi mới đứng dậy học. Hai vị ma ma thấy hắn chịu phối hợp thì thở phào một hơi, sau đó nhìn đối phương phát sầu.
Trương quý phi muốn bọn họ dằn vặt vị phò mã gia tương lai này một trận, nhưng lại không nhắc tính cách vị phò mã gia này thế nào, bây giờ chỉ gặp lần đầu đã cảm nhận được sự cao ngạo của hắn, dưới tình hình này thì làm sao bọn họ dám làm bậy được đây.
Nhưng mà không muốn làm bậy cũng phải làm, bọn họ chẳng dám lơ là mệnh lệnh của quý phi nương nương. Ma ma mặt dài đẩy ma ma mặt ngắn một cái, ma ma mặt ngắn bước lên một bước không tình nguyện, cố ý tỏ ra nghiêm mặt nói: “Thân Đồ công tử, ngài nói ngài đã học các quy củ cần học rồi, hay là làm thử một lần trước xem đã?”
Thân Đồ Xuyên lạnh nhạt nhìn bà ta nhưng cuối cùng vẫn nghe lời làm một lượt, lễ nghi từ bước đi đến quỳ lạy luôn giữ eo thẳng tắp từ đầu đến cuối, mỗi một động tác đều không xoi ra được lỗi nào, hai ma ma dạy dỗ người trong cung học lễ nghi nhiều năm cũng không biết chỉ trích chỗ nào.
Nhưng ma ma mặt dài vẫn nhắm mắt nói: “Thân Đồ công tử, tác phong quỳ lạy vừa nãy của ngài có chút không đúng, chi bằng ngài quỳ lại một lần nữa để chúng nô tỳ xem lại cho kỹ.”
Thân Đồ Xuyên mặt không cảm xúc làm lại một lần, ma ma mặt dài cau mày: “Vừa nãy công tử làm nhanh quá, nô tỳ không nhìn rõ, hay là làm lại lần nữa.”
Thân Đồ Xuyên trừng mắt nhìn bà ta, lúc không có mặt Quý Thính, hắn giảm bớt sự dịu dàng, mềm mỏng, lại trở thành con trai trưởng thừa tướng cao ngạo lạnh lùng, ngay cả sợi tóc cũng toát ra sự kiêu ngạo.
Khí thế của ma ma mặt dài bị hạ thấp chỉ trong nháy mắt, há miệng không dám nói tiếp nữa, chỉ lén đẩy ma ma mặt ngắn. Ma ma mặt ngắn không còn cách nào khác, chỉ đành bất chấp nói: “Công tử đừng làm khó chúng nô tỳ, học tốt các quy củ cho sớm, chúng nô tỳ cũng được về báo cáo kết quả sớm, nếu về trễ thì sợ hoàng thượng và quý phi sẽ không vui.”
Thân Đồ Xuyên nghe thấy bà ta lấy hoàng thượng và quý phi ra ép mình thì không bớt giận chút nào, thờ ơ nói một câu: “Vậy thì mời hai vị làm mẫu cho ta một lần.”
“...Hả?” Ma ma mặt dài sửng sốt.
Thân Đồ Xuyên lạnh lùng nhìn họ: “Hoàng thượng và quý phi bảo các ngươi đến dạy ta, bảo các ngươi làm mẫu mà cũng không chịu?”
“Không, không, nô tỳ làm mẫu cho ngài ngay.” Ma ma mặt dài vội nói.
Hai ma ma liếc nhìn nhau, đành phải bắt đầu cùng nhau làm mẫu, sau khi làm hoàn chỉnh một lần thì Thân Đồ Xuyên chỉ hững hờ nói: “Không nhìn rõ, tiếp tục.”
Hai vị ma ma: “...”
Như Thân Đồ Xuyên nói, bọn họ phụ trách dạy quy củ, làm mẫu cho hắn xem cũng là chuyện bình thường, không kiếm được cớ gì, nghe Thân Đồ Xuyên nói vậy thì chỉ có thể cắn răng tiếp tục làm, làm liên tục bảy, tám lần, hai người đã hơi run chân, lần cuối cùng còn suýt chút nữa không đứng lên được.
“Hai vị muốn tiếp tục dạy hay hồi cung báo cáo?” Thân Đồ Xuyên nhìn bọn họ.
Hai ma ma đều đồ đầy mồ hôi trên người, đứng ở đó mà chân cũng run lên, nghe vậy thì vội đáp: “Thân Đồ công tử học quy củ vô cùng tốt, chúng nô tỳ không còn gì để dạy nữa, xin hồi cung bẩm báo lại.”
“Không vội, hôm nay hai vị cứ nghỉ ngơi ở biệt viện trước, ngày mai hẵng trở về.” Thân Đồ Xuyên nói xong thì quay người trở về phòng ngủ.
Hai ma ma nghe hắn nhắc nhở mới nhớ ra giờ mà về thì hơi sớm, không tiện bẩm báo với quý phi bên kia, nhưng ở lại biệt viện một đêm thì khác, đến lúc đó chỉ cần nói vẫn luôn dạy Thân Đồ Xuyên, không cần nói rõ ràng thì quý phi nương nương sẽ tự động nghĩ nhiều, đến khi ấy cũng không tính là bọn họ không hoàn thành nhiệm vụ.
“...Thân Đồ Xuyên này quả không đơn giản.” Ma ma mặt dài lau vệt mồ hôi, cảm khái một câu.
Ma ma mặt ngắn thở dài một hơi, hai ma ma dìu nhau đi nghỉ ngơi.
Bởi vì hai vị này chưa đi, Thân Đồ Xuyên không thể đi tìm Quý Thính, tính chờ tiễn bọn họ về rồi mới đi, ai ngờ sáng sớm hôm sau bọn họ đã đi luôn rồi, sau đó lại có một vị khách không mời mà đến.
“Nô ty phụng mệnh quý phi nương nương đến sống thử trước khi thành thân giúp trưởng công chúa điện hạ.” Người này có giọng khá là thô.
Thân Đồ Xuyên mặt không cảm xúc nhìn nàng ta: “Ngươi bao nhiêu tuổi rồi?”
“Năm nay nô tỳ vừa qua bốn mươi, quý phi nương nương nói lớn tuổi một chút mới hiểu biết nhiều, nếu có gì không ổn thì có thể phát hiện kịp thời.” Cung nữ thô từ eo đến giọng nhìn Thân Đồ Xuyên, bỗng đỏ mặt nói: “Công tử yên tâm, hai ngày vừa qua nô tỳ đã xem không ít Xuân Cung Đồ, chắc chắn có thể hầu hạ công tử thoải mái.”
Đôi mắt lạnh lùng của Thân Đồ Xuyên nhìn bà ta không nhịn được co rút lại.
Trong phủ trưởng công chúa, Quý Thính đang chơi trò ta ném ngươi nhặt với Phù Tinh Phù Nguyệt, nghe Phù Vân nói thì khá là ngạc nhiên: “Sao còn cử cả cung nữ sống thử tới nữa?”
“Nghe nói đây là quy trình phải có trước đại hôn.” Phù Vân trả lời.
Pháp luật triều Lẫm, trước khi công chúa xuất giá vẫn luôn sắp xếp cung nữ sống thử, nếu thân thể phò mã khỏe mạnh thì mới tiến hàng đại hôn, cung nữ sống thử cũng sẽ nạp vào phủ làm thông phòng cho phò mã.”
Nhưng từ lúc lẫm Triều lập quốc đến nay chỉ có Quý Thính là công chúa, việc thành thân gấp gáp thì không nói, lúc trước nàng đã thử thân thể của phò mã rồi nên cứ tưởng rằng không cần cái khâu sống thử nữa, không ngờ vẫn bị sắp xếp.
Quý Thính vừa nghĩ đến việc nữ nhân khác sẽ chạm vào Thân Đồ Xuyên thì khó chịu một cách kỳ quái.
“Điện hạ, nhất định phải để Thân Đồ Xuyên sống thử sao?” Phù Vân cau mày.
Quý Thính liếc y một cái: “Ngươi cảm thấy có gì không ổn?”
“Cũng không có gì, chỉ nghĩ rằng có Thân Đồ Xuyên vào phủ đã đáng ghét lắm rồi, nếu còn thêm một thông phòng nữa, quả là càng thấy ghét hơn, hơn nữa vị phò mã này, nói thẳng ra chính là ở rể, nào có ai đến ở rể rồi còn dẫn theo thiếp thất.” Phù Vân hầm hừ nói.
Quý Thính khẽ gật đầu, đang định nói chuyện thì nghe Phù Vân nói trước: “Hơn nữa điện hạ cũng không biết cho hắn thị tẩm bao nhiêu lần, nếu thân thể hắn có bệnh gì thật điện hạ cũng không sa đọa đến mức ngay cả buổi triều sớm cũng không đi, có lẽ cũng không cần thử tài hầu hạ người khác nữa.”
“Khụ khụ khụ... Tên nhóc như ngươi, biết được mấy chuyện vớ vẩn này ở đâu vậy hả?!” Quý Thính trừng mắt.
Phù Vân le lưỡi một cái: “Nói chung là điện hạ à, vẫn nên đừng sống thử.”
“Ừ, ngươi đi một chuyến đi, đưa cung nữ kia về, nếu Trương quý phi hỏi thì nói ta bảo đưa về.” Quý Thính xoa cái bụng tròn vo của Phù Tinh, quay đầu nói với Phù Vân.”
Phù Vân hơi khựng người: “Điện hạ không tự qua đó sao?”
“Ta đi làm gì, ngươi trực tiếp đưa người đi là được.” Mấy ngày nay Quý Thính vẫn luôn làm tổ trong phủ, lười đi gặp hắn.
Phù Vân đáp một tiếng rồi đi mất. Quý Thính nhìn sắc trời, thả quả bóng trong tay ra, Phù Tinh Phù Nguyệt đã to lên không ít lập tức phi lên cắn đi.
Quý Thính khẽ cười một tiếng, phủi cát bụi trong tay đi rồi quay lại phòng ngủ, cởi bộ đồ bị Phù Tinh Phù Nguyệt làm bẩn ra, bước vào trong thùng nước tắm đã được chuẩn bị từ trước, lúc ngâm người trong nước nóng, nàng thoải mái hừ nhẹ một tiếng, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Lúc này mái tóc đen nhánh cùa nàng được cài lại bởi trâm gỗ, tóc mai rũ xuống, làn da trắng nõn được nước nóng xông ửng hồng, chiếc mũi cao và đôi môi đỏ xinh xắn như trang vẽ, đẹp đến mức chẳng giống người ở nơi phàm trần.
Nàng lười biếng ngâm người, đột nhiên có một bàn tay đỡ lấy vai nàng, Quý Thính hơi nhăn mặt lại: “Không cần hầu hạ.”
Nhưng cái tay kia không hề có ý dừng lại, vẫn tiếp tục xoa xuống, Quý Thính run lên nắm chặt tay hắn: “Thân Đồ Xuyên.”
“Điện hạ.” Thân Đồ Xuyên ôm lấy nàng từ phía sau, hoàn toàn không để ý đến việc nửa người trên đã bị ướt sũng hết.
Quý Thính nhíu mày, mở mắt ra: “Sao ngươi lại lén đến đây rồi?”
“Ta tới tìm điện hạ để cáo trạng.” Thân Đồ Xuyên thấp giọng nói.
Quý Thính hơi khựng người: “Bổn cung đã biết chuyện sống thử rồi, cũng bảo Phù Vân đuổi cung nữ đó đi, ngươi không biết?”
“Thật sao, đa tạ điện hạ.” Thân Đồ Xuyên hôn lên xương bả vai nàng.
Quý Thính khó tự kiềm chế ngẩng cổ lên, nghe ra được tâm trạng hắn không tốt thì hơi dừng lại: “Từ trước đến nay triều Lẫm vẫn luôn giữ quy tắc về sống thử, trong cung cũng chỉ làm theo nguyên tắc thôi, bây giờ bổn cung đã bảo Phù Vân tiễn người đi rồi, ngươi còn không vui gì nữa?”
“Điện hạ có biết Trương quý phi cử cung nữ hơn bốn mươi đến không?” Thân Đồ Xuyên hỏi.
Quý Thính hơi sửng sốt: “Cái gì?”
“Quả phụ hơn bốn mươi, còn có hai đứa con một nam một nữ, đứa lớn còn lớn hơn ta vài tuổi.” Thân Đồ Xuyên mặt không cảm xúc nói tiếp.
Vẻ mặt Quý Thính bỗng trở nên vi diệu: “Có con cả rồi mà sao còn làm người hầu trong cung?”
“Bà ta nói mấy ngày trước vừa được Trương quý phi tuyển vào cung, đặc biệt chỉ làm thông phòng cho ta, tìm một người cha cho hai đứa trẻ.” Thân Đồ Xuyên lạnh nhạt nói.
Quý Thính càng nghe thì vẻ mặt càng vi diệu, nghe hết câu cuối cùng thì gương mặt xinh đẹp nhăn nhó hết cả lại, Thân Đồ Xuyên đi vòng qua đối diện nàng, nhìn mỹ nhân dáng người thướt tha trong nước: “Điện hạ muốn cười thì cứ cười đi.”
“Ha...” Cuối cùng Quý Thính cũng không nhịn được nữa, đỡ thùng tắm cười như đóa hoa rung rinh trong gió: “Trương quý phi quá độc, đúng là quá độc ha ha ha...”
Cười được một nửa thì nàng không cười nổi nữa, bởi vì Thân Đồ Xuyên cởi đồ xuống ở ngay trước mặt nàng, khi chỉ còn độc cái nội khố thì bước vào trong thùng tắm.
Quý Thính: “...”