Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 560: Chương 560: Chiến tranh thăng cấp




Triệu Dịch nhanh chóng nhảy ra khỏi cây nhưng cũng cùng lúc đó, con 10 vạn năm hồn thú đã đến. Nó tức giận hót lên 1 tiếng, quạt cánh khiến cho Triệu Dịch đập thẳng vào quả núi gần đó, hộc máu mà rơi như lá rụng.

Nhưng may cho hắn là con hồn thú này càng là quan tâm đến thụy thú hơn nên hắn mới thoát được 1 kiếp.

Hắn nhanh chóng được 4 người đỡ đi chạy xa khỏi chỗ này. 1 người lấy ra pháo hiệu và bắn lên trời, 1 quả pháo màu xanh chứng tỏ đại công cáo thành.

……….

-Đã thành công chưa.

Tại lối đi bí mật. Mọi người tụ hợp lại Lúc đi có đến 15 người nhưng lúc về chỉ vỏn vẹn còn 7 người.

Từ đó mới thấy độ khốc liệt ra sao.

Ngươi đưa câu hỏi là 1 lão giả. Cả người đầy máu, 1 cánh tay cũng bị mất hoàn toàn. Tuy nhiên lão không thèm đẻ ý đến mà ngay lập tức hỏi về phi vụ. Không có cách, bọn họ đã bỏ ra quá nhiều, quá nhiều.

Triệu Dịch đang định khoe công thì không nói nên lời bởi đất trời đang dần biến sắc

Xa xa phía chân trời, lập loè ẩn hiện một vòng đỏ như máu, 1 áp lực cực lớn đè lên cả khu vực. Rõ ràng có đại sự phát sinh.

... Nơi nhân loại đang giao đấu với hồn thú.

-Ầm ầm, ầm ầm!

Tiếng sấm cuồn cuộn, mưa to như rót. Toàn bộ chiến trường nghênh đón một cơn mưa khủng bố. Nhưng quỷ dị là, trên bầu trời cũng không có mây đen, mưa to cuối cùng, là hoàn toàn đỏ ngầu. Toàn bộ bầu trời toàn bộ biến thành màu máu.

Từng thân ảnh ba lên trời. Có nhân loại cũng có hồn thú.Chỉ là sắc mặt khác nhau mà thôi.

Bên phía hồn thú, mộ gã nam tử mặc trường bào màu đen lẳng lặng lơ lửng tại Chiến trường, quanh người hắn, đứng các thân ảnh mà không ai không có khí tức khủng bố, nhưng không có bất luận nhân vật nào dám lơ lửng tại cao hơn hắn. Rõ ràng đây là người lãnh đạo bên phía hồn thú

nam tử Áo đen tướng mạo cương nghị lạnh lùng, một đầu màu đen tóc dài rủ xuống tại sau lưng, đúng là mãi cho đến gót chân. Một phần không nhiều lắm, một phần không thiếu.

lúc này, Hắn đang ngẩng đầu nhìn không trung màu máu, tay phải đột nhiên nâng lên, hướng không trung khẽ vồ 1 cái

Một cổ kinh khủng tới cực điểm khí tức bỗng nhiên từ trên người hắn tỏa ra, chỉ là một trảo, liền phảng phất muốn đem bầu trời xé nát. Toàn bộ Chiến trường đều là khẽ run lên, bầu trời càng rung lắc kịch liệt

Một khe hở màu đen dài đến trăm mét,đột nhiên xuất hiện trên không trung, màu đen trống rỗng phảng phất có được vô tận hấp lực, khiến cho cường giả chung quanh vội vàng thối lui, e sợ bị hút vào.

Nhưng là, sau một hồi lâu, chẳng có gì xảy ra cả cho đến khi cái khe đó một lần nữa khép kín, trên bầu trời màu máu không có đổi như chưa từng có gì xảy ra.

Đúng lúc này, 1 thân ảnh lẳng lặng bay đến đứng sau lưng nam tử. Sắc mặt có chút lo lắng. Nàng nhẹ giọng hỏi

-Chiến đế, làm sao vậy? Đến tột cùng xảy ra chuyện gì?.

Chiến đế lạnh lùng nhìn thoáng qua thân ảnh người vừa đến, trầm giọng nói:

-Thụy Thú đã xảy ra chuyện.

-Cái gì?

Thân ảnh này kinh hô một tiếng:

-Khó trách ta cảm thấy như thế áp lực, Thụy Thú làm sao vậy?

Chiến đế trầm giọng nói:

-Sinh mệnh lực của nó đang trôi qua bằng tốc độ kinh người. Ta thử can thiệp nhưng vô vọng.

Thân ảnh này lúc này đã là sắc mặc đại biến, đối với cả khu rừng mà nói mà nói, Thụy Thú Tinh Linh của rừng tồn tại, là cực kỳ trọng yếu.

Bình thường hồn thú, tại Tinh Linh của rừng dưới tác dụng có thể nhanh hơn phát triển, sớm ngày trở thành cường giả. Mà bọn hắn những...này đã là cao cấp Thú Vương liền càng trọng yếu hơn. Có Tinh Linh của rừng hỗ trợ, bọn họ đi trùng kích mười vạn năm bình cảnh muốn an toàn nhiều. Hơn nữa, Tinh Linh của rừng cũng đồng dạng có thể làm cho tu vi của bọn hắn gia tốc phát triển. có thể nói, toàn bộ hồn thú ở đây đều bởi vì Tinh Linh của rừng tồn tại mà thực lực tăng nhiều. Có thể vững vàng mà chiến đấu và áp chế con người lâu như vậy.

Tuy rằng, 100 năm gần đây, do thứ đó xuất hiện khiến cho Chiến đế cũng như rất nhiều vương giả khác thay đổi. Thụy thú bị giam cầm nhưng mà lớp bảo vệ cho nó chỉ tăng không giảm. Muốn gây bất lợi cho thụy thú đã khó nay càng khó hơn a.

Lúc này Chiến đế vừa nói Tinh Linh của rừng đã xảy ra chuyện, thân ảnh này sao có thể không sợ hãi? Không chỉ là nàng, mấy hồn thú xung quanh, nghe được Chiến đế nói xong, sắc mặc cũng đại biến. Có chút tánh khí nóng nảy, đã không nhịn được phát ra tức giận gào thét.

Trong lúc nhất thời, vạn thú thần phục, toàn bộ Chiến trường đều tản mát ra từng đợt hơi thở sát phạt.

Thân ảnh này bởi vì hô hấp dồn dập, cả người khẽ run lên:

-Nếu như ta tại bên người nàng thì tốt rồi, vô luận như thế nào cũng có thể giúp đỡ gì đó. Chiến

đế, ngươi có thể không dùng Hàng Lâm phương pháp đem ta đưa qua?

Chiến đế lắc đầu, nói:

-Không thể, ta không xác định được vị trí chính xác của nàng.. Nhưng là, nàng căn bản không phối hợp chúng ta. rõ ràng nàng thà chết cũng không muốn bị kiểm soát nữa. Nhưng mà rõ ràng ta đã để kim bằng kè kè bên cạnh nàng. Xem ra chỉ có thể là.

-Cái gì? Điều này sao có thể?

Thân ảnh này lần nữa la thất thanh, trong đôi mắt màu xanh lục tuyệt đẹp tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Chiến đế ánh mắt lành lạnh:

-Nhân loại! Nhân loại! Lam Bích, lần này ngươi có lẽ cũng không phản đối quyết định của ta mà trốn đi như lúc ta nhốt thụy thú lại đi. Cái thế giới này, vốn nên là như vậy do chúng ta chúa tể đấy. Nhân loại, đã uy hiếp đến chúng ta toàn bộ tộc quần tồn vong.Bọn họ tự cho là đúng. Nghĩ là giết chết thụy thú thì có thể bảo vệ bản thân ư.Ngu xuẩn, có đại nhân tại thì vận mệnh của chúng ta sẽ mãi mãi phồn vinh.

- Mà bọn họ sẽ phải trả giá vì sự ngu xuẩn này.

- Truyền lệnh của ta. Nhân loại bỉ ổi đánh lén giết chết thụy thú của chúng ta Phải khiến bọn họ nợ máy trả bằng máu.

Ngay sau đó, tiếng thú gầm vang vọng cả không gian.

Bên phía nhân loại.

Nhìn lên bầu trời đêm mà sáng như ban ngày, 1 lão giả mừng rõ nói:

-Bầu trời đổ máu. Là thời khắc đứa con của nó chết đi. Thụy thú xem ra bị giết thật rồi. Nhân tộc ta có chút cơ hội rồi.

1 lão giả khác đứng bên cạnh sắc mặt khẽ nghiêm lại:

- Chưa chắc đâu, chỉ khi chúng ta chân chính vượt qua cơn điên cuồng của tên điên Chiến thiên thì mới có thể. Thử thách cam go nhất giờ mới tới.

Rồi lão quay sang toàn quân nói:

-Thời khắc quyết định đã đến. Ta không cần biết các ngươi là ai, xuất thân như thế nào. Ta chỉ biết 1 điều, chiến hoặc là chết.Ta cũng không có nói nhiều. Ta cũng không cản lại ai. Giờ là lúc các ngươi tự cứu lấy bản thân. Sống sót và chớp lấy cơ hội để làm chủ đại lục hay là chết dưới nanh vuốt hồn thú tùy các ngươi chọn. Còn ta, chiến!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.