Mạnh Cầm từ trong biển lửa chạy ra,, cái áo tập võ quen thược đã cởi ra để lộ vùng lưng với vết sẹo chi chit khiến cho cả 3 vị giám khảo đều hít 1 hơi lạnh. Bọn họ tò mò không hiểu sao 1 thanh niên mới 16 tuổi mà trên thân đã có nhiều vết thương đáng sợ như vậy. Càng khiến họ tò mò là sao Cầm từ trong biển lửa chạy ra mà lông tóc không bị tổn hao chút nào. Chỉ có quần áo hơi cháy 1 chút thôi.
Đúng là 1 thiếu niên nhiều bí ẩn.
Củi gỗ vẫn cứ ở vây quanh “Lò đất”, cháy hừng hực.
Ẩm thực cũng chưa xong
Đối với điều này, Mạnh Cầm rõ như lòng bàn tay, bùn cầu bên trong gà đất, không phải là dễ dàng như vậy chín được.
“Lò đất” là do bùn tạo nên, tự nhiên tràn đầy lỗ thủng, ngọn lửa liền theo lỗ thủng chui vào, lấy Mạnh Cầm dùng tinh thần cảm nhận, giờ khắc này hầm đất bên trong tất cả đều là ngọn lửa gào thét muốn xông ra lao tù tiếng động!
-Ca
Một tiếng tiếng động rất nhỏ, Mạnh Cầm lỗ tai dựng thẳng lên:
-Tầng ngoài cùng bùn xác, bắt đầu bóc ra từng mảng...
Đồng thời, liếc về phía đồng hồ, còn có 10 phút!
-Đủ rồi!
Cho đến lúc này, Mạnh Cầm mới mạnh mẽ thở phào nhẹ nhõm.
Hoàn thành một đạo sơn hào hải vị ẩm thực, không ngừng muốn xem bản thân hắn phát huy, còn phải xem hoàn cảnh phòng bếp.
Tootsuki cục quản lý không thể nghi ngờ giúp đại ân, từ nguyên liệu nấu ăn đến công cụ, còn kém một cái “Lò đất”, quả thực chính là bảo mẫu thức hậu cần phục vụ.
Lúc này Eishi cũng đến bước cuối/
Xé ra túi chân không.
Dầu sôi.
Mạnh Cầm chú ý tới, Tsukasa Eishi rót vào chảo đáy bằng, không phải dầu phộng, dầu ôliu, mà là màu vàng óng dầu hướng dương!
Nhanh chóng bật bếp. ngọn lửa xinh đẹp hiện ra.
Dầu mấy giây liền bắt đầu sôi, Tsukasa Eishi đem 4 miếng thịt bò, lần lượt đặt tới trong chảo t, hắn sử dụng là một loại đặc chế nồi lớn, xếp đầy 4 miếng bò bít tết, thừa sức.
Thịt hương vị, lập tức bồng bềnh ở cả đài thi đấu. kích thích cơn thèm ăn trong cơ thể.
Ngăn ngắn 5 phút thời gian trong, Tsukasa Eishi liền đối với 4 miếng bò bít tết tiến hành hoàn mỹ kết thúc công tác.
-Keng ——
Công tác nhân viên ở bên sân vang lên kết thúc chiêng đồng tiếng.
Toàn trường ánh mắt lại trở về Mạnh Cầm bên này, Tsukasa Eishi một bên trang bàn, một bên quăng tới ánh mắt.
Mạnh Cầm thấy thế, khẽ mỉm cười, lấy một cái gậy nhóm lửa, tiến lên vài bước, bỗng nhiên vung côn đem lũy xây lên “Lò đất”, một gậy đánh đổ.
Thấy thế, công tác nhân viên Đã sớm chờ đợi ở dưới đài, liền bưng lên bình chữa cháy, cùng nhau tiến lên, dập tắt ngọn lửa
Không thể không nói, Mạnh Cầm phá huỷ “Lò đất” cử động, lại hấp dẫn mọi người chú ý.
Thấy 2 người đều đã làm xong, doujima đứng lên nói:
-Nếu cả hai đã làm xong thì xin mang món ăn của mình lên để các vị giám khảo đánh giá.
-
Mạnh Cầm không nhúc nhích, mà là xa xa quay về Tsukasa Eishi, làm cái xin mời thủ thế.
Tsukasa Eishi gật gật đầu.
Đem cuối cùng một ít nước sốt rưới lên vừa mới rán bò bít tết, Tsukasa Eishi bưng lên mâm, bạc tóc trắng, con ngươi màu xám, cùng trên người trắng tinh đầu bếp phục, hoàn mỹ phối hợp, mặc dù chỉ là đoan trên khay bàn, cử chỉ ở giữa đều tràn đầy quý tộc thân sĩ khí độ.
Đây chính là một cái tự mang sân khấu hiệu quả nam nhân.
Học viện Tootsuki Thập Kỳ Nhân thủ tịch, “Bàn ăn Bạch kỵ sĩ”!
Ầm!
Mâm nhẹ nhàng đặt trước mặt các vị giám khảo, Tsukasa Eishi lập tức đổi nhân cách, đột nhiên biến đến thật cẩn thận, chờ mâm đặt xuống, nhìn chung quanh, thấy bố trí không thiếu sót, lúc này mới thở một hơi.
Hắn xoay người lại cho mấy vịgiám khảo lấy bộ đồ ăn, không lâu, Nakiri Senzaemon, Chapelle Ronald, Dojima Gin đều đã cầm dao nĩa.
-Liên quan với bít tết chiên kỹ xảo, sẽ không cần chúng ta nhiều lời, ở đây mỗi người, đều đối với loại này kỹ xảo rõ như lòng bàn tay.
-Bít tết chiên, dùng dầu hướng dương, cũng không coi là cao cấp bí quyết. Dầu ôliu chỉ thích hợp nhiệt độ thấp nấu nướng, nhiệt độ cao chiên rán sẽ phá hư dinh dưỡng.
Chapelle nhẹ nhàng đánh giá.
Dojima Gin đúng lúc nói tiếp, chỉ vào trong cái mâm mấy miếng bò bít tết, dựng thẳng lên ngón cái nói:
-Ngươi dùng cách làm chính xác nhất, xử lý Thịt bò!
-Loại này thịt bò, thả càng nhiều đồ gia vị, lại càng là chà đạp.
-Trước tiên nói một chút về ướp muối phân đoạn đi, ngươi hẳn là chỉ dùng hồ tiêu xanh hương liệu nhỉ?
Dojima Gin cười hỏi.
-Đúng thế.
Thấy Tsukasa Eishi gật đầu, Dojima Gin nói tiếp:
Thứ 2 là gia vị, khi rán bò bít tết thời điểm, ngươi chỉ dùng muối biển cùng hương thảo?
Thập Kỳ Nhân thủ tịch tiếp tục gật đầu, không có nhiều lời.
-Rất tốt!
Dojima Gin lộ ra nụ cười,
-Ngươi nắm giữ chế biến Thịt bò chân chính bí quyết.
rồi mọi người không nhiều lời nữa mà bắt đầu ăn miếng thị bò chin tầm 7 phần này.
-Loại này mỏng manh vàng và giòn vỏ ngoài... Không hổ là chân không nhiệt độ thấp nấu nướng đi ra bò bít tết!
Cắn xuống, lớp da liền vỡ tan như bánh gạoi, một dòng nước thịt đặc chảy khoang miệng, Chapelle Ronald tiếp tục nhai, lúc này, từng viên một muối biển, cùng nghiền ngẫm bên trong thịt bò hỗn hợp, miệng vừa hạ xuống, hàm răng gặp được trở ngại, nhưng là bởi vậy càng có cấp độ cảm.
Vị giác giống hệt bị điện giật kích. Chapelle cả người run run.
-Ăn ngon!
Không tự chủ được, ông bắt đầu cắt miếng thứ 2 và bắt đầu ăn.
Ào ào, ào ào.
Chapelle Ronald đột nhiên nghe thấy được từng trận tiếng sóng biển, hắn đứng lặng ở bờ biển đá ngầm lên, bọt nước đang ở hung hăng vỗ nhẹ đá ngầm, giọt nước tung toé đứng lên có tới hai ba tầng lầu cao.
Tràn đầy vị tươi nước biển, xối ở trên người, Chapelle Ronald nhưng là đang trần truồng mở hai tay ra, hai chân giang rộng ra, nhắm mắt đem mặt quay về bầu trời một vòng nắng gắt, vẻ mặt hưởng thụ cùng say sưa
-A, chính là loại này mùi vị, thật là tinh khiết, nguyên sơ, thiên nhiên...
Bầu trời là trong suốt.
Nước biển xanh lam.
Bãi cát cũng là không chút tỳ vết nào cát mịn, nhìn sang, giống như một cái dây lưng màu vàng óng, khảm nạm ở biển rộng biên giới.
Lúc này, một con bò từ Chapelle Ronald phía sau đi qua, hắn xoay người lại nhìn chăm chú vào con bò đó
-Thịt bò Kobe A5!
-Tinh khiết hoàn mỹ mỹ thực thế giới!
Hít một hơi. Chapelle Ronald trở về hiện thực, ngơ ngác nhìn chăm chú vào bàn bên trong mỹ thực, muốn lựa xương trong trứng gà, cứng rắn tìm ra mấy chỗ tỳ vết, nhưng vừa vừa thưởng thức nói cho hắn biết, này đạo bạch mao Cinderella bò bít tết, không có có tỳ vết!
Hoàn mỹ tác phẩm!
-Hoàn mỹ!
Bên cạnh, doujima gin cũng buông xuống dao nĩa, dùng khăn ăn lau miệng, mới từ từ nói rằng:
-Đối với đặc cấp thịt bò xử lý, hoàn mỹ!
-Nấu nướng kỹ xảo, hoàn mỹ!
-Điều vị, hỏa hầu này chút kiến thức cơ bản, đồng dạng hoàn mỹ!
Một bên khác, Tootsuki tổng soái cũng đặt dĩa xuống.
-Vô hạn tiếp cận chân chính đặc cấp ẩm thực tác phẩm!
Tootsuki tổng soái không dấu vết, đem vừa mới bung lụa áo khoác kéo về đi, trong mắt cất giấu một phần kinh ngạc:
-Không có nghĩ tới cái này đời đời Thập Kỳ Nhân thủ tịch, lại có hướng hoàng kim Đệ nhất xu thế...
Cà căn phòng im lặng.
Hoàn mỹ ẩm thực?
Mạnh Cầm muốn thua a!
Nhưng lúc này Cầm cũng chẳng thèm để ý mà lại tán dương:
-Không tồi không tồi, Tsukasa Eishi giúp ta kéo chí ít 10 phút thời gian, không phải vậy hỏa hầu cũng thật là quỳ a!
Mạnh Cầm âm thầm lau vệt mồ hôi, mang theo một đôi găng tay tránh nhiệt, cúi người đưa tay, ở “Lò đất” phế tích, mang ra một cái viên cầu bằng bùn đen xì đang không ngừng bóc ra từng lớp vỏ, cũng không trang trí hay bỏ ra đĩa mà mang cả cái niên đen đen đó lên bục giám khảo.
Món ăn của Cầm. hoàn thành.