Dọng nói kia vang lên:
- Vận khí cố nhiên quan trọng nhưng nó cũng không phải là điều quan trọng nhất. Nếu vòng này chỉ khảo thí vận khí thì quả thật quá võ đoán.
- Vậy là…
- 10 cánh cửa, 10 thử thách có độ khó khác nhau. Trong đó 1 cánh cửa ngươi đi vào có thể trực tiếp thông qua, 8 cánh cửa sẽ thập tử nhất sinh. Với tình trạng của ngươi bây giờ khó lại càng thêm khó. 1 cánh cửa có thể nói là thập tử vô sinh. Ngươi chỉ có 1 cơ hội chọn 1 cánh cửa, 1 thử thách. Có qua được hay không xem số mệnh của ngươi đi.
Nghe xong Cầm đã hiểu được được vòng này như thế nào. Thảo nào không quan hệ đến anh có ở dạng linh hồn hay không. Bởi vì thử thách này liên quan rất nhiều đến khí vận. Chỉ cần chọn chính xác cửa thì anh có thể dễ dàng vượt qua.
Thách đố tìm hiểu vận mệnh với 1 người hiểu “ đôi chút” vào vận mệnh như anh quả thật có chút trớ trêu a.
Cầm mỉm cười quan sát. Rất nhanh anh đã nhìn ra được sự khác nhau của các cánh cửa. Trông chúng giống nhau thật đấy nhưng mà Cầm có thể cảm thấy được từng khói đen bên trên các cánh cửa. Càng đen có lẽ càng nguy hiểm đi. Ngược lại 1 cánh cửa không có bất cứ khí tức nào. Rõ ràng đây là cánh cửa có thể dễ dàng vượt qua.
Nhưng ánh mắt Cầm lại nhìn về phía cánh cửa đen ngòm kia. Cánh cửa thập tử vô sinh kia. Không biết sao, anh lại cảm thấy bản thân nếu không vào cánh cửa này sẽ hối hận. Dường sư số mệnh của anh vẫn phải vào trong đó.
Vây là sao, vậy là sao. Cầm quả thật là không thể nào hiểu được.
Đột nhiên anh ngẩng đầu lên hỏi:
- Vòng này có thưởng gì không.
- Sao ngươi lại nghĩ vậy.
Dọng nói vang lên có chút ngạc nhiên. Phải biết cả 4 vòng trước đều không có phần thưởng. Theo suy nghĩ bình thường thì vòng này vẫn không có mới đúng.
Nhưng đáp án thì vòng này chính là có. Vòng này có phần thưởng.
- Ta không biết vì sao người nghĩ như vậy nhưng ngươi nghĩ vậy là chính xác. Thử thách lần này thì khác. Sau mỗi cánh cửa sẽ có 1 chủ phòng sẽ là người đưa thu thách cho ngươi. Chính chủ phòng đó sẽ phát phần thưởng cho ngươi. Còn là gì thì ta không biết được.
Cầm nghe vậy thì gật đầu và không nói thêm gì nữa, rốt cục anh đã biết vì sao anh lại có cảm giác đó. Bởi vì sau cánh cửa thập tử vô sinh kia là thứ mà anh cần. còn cái gì khác ngoài « công đức hoàn ». Cầm biết được công đức hoàn ở tầng 5 nhưng anh vẫn nghĩ nó là phần thưởng sau khi vượt qua vòng này nhưng xem ra không dễ dàng như vậy.
Khi đến tầng 6 thì bản thân anh có thể kiếm được không ít đồ nhưng có lẽ không có « công đức hoàn ».Như vậy anh cần qua tầng bao nhiêu, 7,8 hay thậm chí là 9. Anh cần thực lực gì mới có thể vượt qua. Rất cao, rất cao, chí ít phải vượt qua hóa thần lân Luyện Hư đi. Cũng có nghĩa là anh không thể nào có thể xuyên việt 1 cách dễ dàng nữa. Anh phải lên thần giới, có lẽ phải trải qua đợt đại họa kia, đi đến cái không gian khác rồi mới có thể đưa thực lực lên mức đó.
Cần bao lâu mới đạt được. Đừng nhìn trong truyện mọi thứ diễn ra nhanh như vậy. Tuyến thời gian thần giới và đấu la đại lục chênh lệch không ít. Dù trong truyện không đề cập đến nhưng có lẽ cũng phải là 1 so 100 đi.
Chờ anh đạt đến luyện hư mà vượt qua 9 tầng thì đến khi nào. Đến lúc đó, dù anh có hoàn thành chuyến đi, đạt đến chân tiên thì khi trở về trái đất đã qua bao nhiêu năm, liệu người thân của anh còn ở đấy nữa không.
Đó là điều anh nhất quyết không chấp nhận được.
Khẽ thở dài 1 hơi. Thập tử vô sinh ư. Được rồi, để ta xem xem ngươi khủng bố đến mức nào.
Cầm nhấc tay điểm về 1 phía:
- Ta chọn cánh cửa kia.
Dọng nói của khí linh im lặng trong chốc lát rồi nói:
- Ngươi không cần suy nghĩ nhanh chóng, cẩn thận suy ngẫm xem cánh cửa nào hợp với bản thân nhất. Không cần nhất thời xúc động mà kết thúc sinh mệnh của bản thân.
Cầm lạnh nhạt nó:
- Ta biết, cánh cửa này là cánh cửa thập tử vô sinh duy nhất.
- Vậy sao ngươi….
- Bởi vì sau cánh cửa đó có thứ ta cần. Không là thứ ta nhất định phải lấy lại.
- Nhưng đó là cánh cửa thập tử vô sinh. Ngươi muốn chết lắm sao.
- Thập tử vô sinh ở đây hiểu là không có cửa hoàn thành hay là chưa có bất cứ ai hoàn thành. Nếu thử thách đưa ra không có bất cứ đường sống nào thì có lẽ ta sẽ suy nghĩ nhưng nếu là thử thách quá khó khăn đến mức không ai vượt qua được thì có lẽ ta nghĩ bản thân phải thử 1 lần. Ta nghĩ nếu là thử thách thì sẽ không có chuyện không có bất cứ đường sống nào để cho người vượt ải nhỉ.
Khí linh lâm vào trầm mặc. Cuối cùng nó nói:
- TỪ những gì người nói xem ra ngươi đã biết đằng sau những cánh cửa này là gì. Ta cũng đoán được lý do vì sao ngươi muốn lấy thứ gì. Nhưng liệu nó có đáng để ngươi liều mạng như vậy không. Ta không thể tiết lộ nội dung khảo hạch. Ngươi chỉ cần biết lấy tình trạng của ngươi bây giờ. Không dù là người toàn thịnh đi nữa thì khả năng vượt qua là 0.
- Vậy có thể cho ta biết đến tầng thứ mấy ta mới có thể lấy được vật kia.
- Tầng 8.
- Ngươi nghĩ với ta hiện giờ, với thế giới của ta bây giờ thì cần bao lâu ta mới đủ sức vượt qua tầng 8.
Im lặng, im lặng tuyệt đối. Dù không biết tình hình thế giới Cầm đang ở thế nào nhưng mà anh chàng vẫn dậm chân tại chỗ thế này thì xem ra thế giới này đẳng cấp không quá cao. Lên Luyện Hư để vượt qua tầng 8 ư. Có lẽ mất cả đời thậm chí là cả đời chưa chắc đã được. Dù cho có sự ủng hộ của nó thì khả năng đạt được rất cao nhưng dù cho thiên phú của Cầm là mạnh nhất thì không có chục năm thậm chí lâu hơn thì còn lâu mới có thể
Ngẫm lại nói đây là cơ hội của Cầm cũng không sai.
Khẽ than thở 1 hơi, nó nói:
- Ngươi đã quyết ta cũng không đi ngăn cản làm gì. Chỉ chúc ngươi thành công.
Rồi âm thanh im bặt chỉ để lại vài lời thì thầm trong gió:
- Hi vọng ký chủ sau sẽ thông minh và bớt cứng đầu hơn. Thật không biết đến bao giờ chúng ta mới có thể tìm đến chân chính chủ nhân tiếp theo đây.
Rất rõ ràng, nó không cho rằng Cầm có thể vượt qua được cửa này. Mà nếu không vượt qua thì sao, chờ đón anh chàng chỉ có cái chết mà thôi.
Đến lúc đó, tòa kim sơn này lại phiêu miểu trong vũ trụ tìm bến đỗ mới, chủ nhân mới mà thôi.
Đã bao nhiêu năm, bao nhiêu vạn năm rồi nó vẫn như vậy mà thôi.
Cầm không nghe thấy những câu than thở đó mà dù có nghe thấy thì Cầm cũng chỉ khịt mũi 1 cái thôi. Đã chọn con đường này thì anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho tình huống xấu nhất rồi.
Điều phải làm thì dù chết cũng phải làm a.
Anh ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần, khiến cho linh hồn mình trở nên bình thản nhất có thể. Dù không biết sau cánh cửa này có gì chờ anh nhưng chắc chắn tiếp theo đây là 1 chặng đường vô cùng khó khăn với Cầm.
…….
Cầm từ từ mở mắt, con mắt tràn ngập sự bình thản.
Anh đứng lên, phiêu miển tiến đến cánh cửa tràn ngập khói đen kia. Nở nụ cười lạnh nhạt mà đẩy cửa ra.
Ánh sáng trắng lóa lại bao phủ lấy anh chàng.