Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 672: Chương 672: Tiến nhập sơn động




Đi khoảng 15 phút, lúc này cả Cầm cũng cảm thấy bất an. Bóng tối dường như ẩn chứ thứ gì đó, làm cho trái tim của hắn bị bóp nghẹt.

Hắn tập trung chú ý, Tinh Thần xem xét không khí phía trước, đúng là có gì đó khác lạ.

trong không khí tồn tại những hạt bụi li ti mà Lấy tinh thần lực cảm ứng cũng khó mà nhìn thấy, thứ này màu trắng, không nhiều nhưng trôi nổi ổn định. Phải biết rằng, đây là rừng rậm! Không khí hẳn phải trong lành hơn mới đúng, bụi này bình thường không xuất hiện mới phải.

Cầm phóng lên trên không tiến hàn quan sát

Lao ra khỏi tán cây tầm 10m, ánh sáng tràn ngập trở lại, như vừa bước ra khỏi tấm màn che.

Tinh Thần Lực kéo dài, Cầm phát hiện, phía ngoài mảng rừng rậm, bụi trắng kia không hề có.

Cúi nhìn xuống Lạc Nhật sâm lâm, mắt thường chẳng hề phát hiện ra gì cả.

Cầm lại tiếp tục bay lên cao hơn.

Hắn nhìn xuống, cuối cùng thấy vài manh mối.

Lạc Nhật sâm lâm nhìn qua rất yên tĩnh nhưng có vẻ như một tầng sương nhạt đang lững lờ bao phủ cả khu rừng. Làmanh chàng ngạc nhiên chính là phía bên ngoài khu rừng hoàn toàn không có, mà tiến vào càng sâu thì sương mù càng dày đặc,cứ như mây mù kẹt trong rừng cây, không nhìn rõ được cây cối. đám sương không chỉ trắng, mà còn nhiều màu sắc khác.

- Chướng khí sao. Xem ra như trong cốt truyện rồi.

Cầm cũng không vội tiến vào trong xem xét. Với thực lực của anh thì đám chướng khí này chả là gì.Tuy nhiên đây dù sao cũng là Đường Tam để lại nên anh cũng không biết nó có cơ quan gì khác không. Đừng nhìn trong truyện Hoắc Vũ Hạo tiến vào không khó khăn.Dù sao thì hắn cũng là con rể mà Đường Tam nhắm tới, ai biết có cái gì đó bảo vệ bí mật con rể tương lai hay không.

Cứ để đến ngày mai rồi tính.

Thế là anh dựng trại tại đây lẳng lặng chờ đến ngày mai.

Lạc Nhật sâm lâm ban đêm lạnh hơn Tinh Đấu đại sâm lâm. Dù không có gió, nhưng sương xuống làm cho người ta cảm thấy khó chịu.

May mà có đống lửa, thêm bát canh nóng, cái lạnh cũng tan đi,

-Phù

Uống hết bát canh, Cầm thoải mái duỗi chân đứng dậy, Tinh Thần Lực thăm dò xung quanh, nhận thấy không có gì nguy hiểm, hắn ngồi xuống tiến hành điều tức chờ trời sáng

Sáng sớm hôm sau, Cầm lại bay lên không trung quan sát.Buổi sáng chướng khí dày đặc hơn. Ngay cả chỗ của anh đã nhìn thấy rõ sương trắng, chỉ có điều độc tính không mạnh, đến gần đống lửa liền nhanh chóng tan đi.

Cầm thay đổi độ cao để quan sát, nhớ kỹ những gì mình thấy. Rồi bay trở lại đống lửa của bản thân. Lẳng lặng chờ đợi đến buổi trưa khi mà màn sương mỏng nhất cũng là khi anh đột phá

Rốt cục, sắp tới lúc, Cầm cũng ăn chút đồ, uống chút nước. Điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất.

Cầm bình tĩnh chăm chú quan sát chướng khí đang dần mỏng đi.

Thời tiết hôm nay khá tốt, ánh nắng ngập tràn, ngàn dặm không mây. Nhưng thật ra vẫn không phải thời tiết hắn muốn có nhất, cái hắn muốn là bão táp phong ba.

Nếu như có một cơn bão ở Lạc Nhật sâm lâm, chướng khí nhất định sẽ yếu đi trên diện rộng. Đáng tiếc mùa này ít mưa, mà tỉ lệ có bão ở đây ít hơn phương nam nhiều, bầu trời rực sáng xua tan ảo tưởng của hắn.

Nhưng ai có thời gian mà chờ. Hành động thôi,

Cầm lao lên bầu trời Lạc Nhật sâm lâm, anh tiếp tục lên cao nữa, nhanh chóng vượt qua độ cao vài trăm mét. Nhưng hắn vẫn chưa có dấu hiện dừng lại, vẫn tiếp tục bay lên không.

Chướng khí bên dưới có phạm vi bao phủ lớn, lúc nãy hắn đo đạc, mấy chỗ chướng khí đậm đặc nhất có thể phủ lên cao đến 300m, chính là cái chỗ chướng khí đủ màu, cực đẹp và cực nguy hiểm.

Lên cao khoảng 700m, Cầm ổn định thăng bằng. Độ cao này chướng khí sẽ không ảnh hưởng được.

Thoáng nhìn xuống, hắn hướng thẳng vào nơi chướng khí đậm đặc nhất.

Chỉ vài phút sau, anh đã áp sát vùng chướng khí đậm đặc.

Theo như cốt truyện, Hoắc Vũ Hạo sử dụng là hồn đạo khí để tạo từng vụ nổ đánh tan độc khí còn Cầm thì trực tiếp hơn nhiều.

Anh triệu hồi ra vũ hồn kim thân của mình, quanh người anh, áo giáp đen kịt như đầm lầy sâu không đáy, bất cứ độc khí nào chạm đến cũng biến mất không còn tăm hơi.

Nhưng để an toàn hơn, Cầm còn sử dụng của hồn kỹ thứ 6: hỏa Long tý.

Từng viên Thiên Hỏa đánh ra mang theo nhiệt độ lớn vô cùng. Nó đi đến đâu là chướng khí bị đốt cháy đến đó.Giúp Cầm dễ dàng hạ xuống đất

Một thế giới sặc sỡ, cây cối nhiều màu trải khắp đất, những cây gỗ bình thường thì rất ít, chắc là đã bị chướng khí hòa tan hết cả.

Không sai, tại vùng trung tâm, dù rằng cũng có chướng khí bảy màu nhưng chúng chỉ là đám sương mỏng, có ảnh hưởng một chút tới tầm nhìn nhưng chẳng bao nhiêu. So với đám mây mù sặc sỡ trên kia, đương nhiên là mỏng hơn nhiều.

Nhưng không vì đó mà anh mất đi cảnh giác. Cầm ngưng tụ hàn khí dưới chân, mỗi bước đều tạo ra một tầng băng ngăn cách hắn với cây cối nhiều màu kia.ai biết đám độc hoa độc cỏ này có cái nào có thể ngấm qua được Võ hồn kim thân của anh không. Thân thể này cũng chỉ là phàm thể, Cầm cũng không đạt đến mức bách độc bất xâm a.

Mà xem ra là anh đã là đúng bởi mặt đất thỉnh thoảng xuất hiện những bộ xương to lớn, cũng có bảy màu sặc sỡ.

- Rắc rắc!

Một âm thanh thình lình vang lên.

Một bộ xương to nghiêng ngả, đầu xương cắm xuống đất vang lên từng tiếng giòn tan, rồi ầm ầm sụp xuống, tan vỡ thành độc khí mà bay lên.

Độ ăn mòn quả thật không thể nào không cẩn trọng

Chướng Khí sâm lâm cũng nên. Thật là đáng sợ!

Cầm cau mày, tăng tốc. Không thể ở đây lâu. Nếu để màn sương càng đậm hơn thì nguy hiểm.Không cần thận 1 chút thì sẽ có hậu quả khôn lường.

Khẽ xác định vị trí, Cầm lập tức hước về phía độc khí cội nguồn mà chạy đến Đó cũng chính là nơi độc khí dày đặc nhất.

Rốt cục, sau hơn 30 phút, Cầm đã đến nơi, anh nhìn thấy một thế giới hoàn toàn khác với bên ngoài.

Cả một dải xanh biếc, xanh đến kinh người.Không khác gì trong truyện cả

màu xanh biếc trải khắp đất, gốc gốc thực vật ngổn ngang nhưng trải rộng khắp đất, làn sương xanh biếc bốc hơi lên, rồi bay ra ngoài.

Cầm không liều lĩnh mà trở nên vô cùng đề phòng.

Đám cây cối xanh biếc kéo dài ra hai bên, không to lắm, cao chỉ khoảng nửa mét, mỗi cây đều có chín cái lá với hình thù kỳ quái, nhìn giống bàn tay người, nhưng có bảy ngón. Vài cây to hơn thậm chí có chín ngón. Trên đầu cây nở ra một bông hoa xanh biếc rất to, làn sương xanh kia toát ra từ nhụy hoa này, bay lên rồi hòa vào chướng khí bảy màu kia.

Độc chướng bảy màu ở chỗ này bị màu xanh chiếm chủ đạo.

Nhìn xa hơn, bằng nhãn lực kinh người, Cầm nhìn thấy độc chướng sau thảm thực vật xanh biết đang rơi xuống, độ nồng đậm chẳng thua gì ở trên trời.

Anh không khỏi cảm thán:

- Quả không hổ là Bích Lân Thất Tuyệt Hoa, độ độc không cần bàn. Thật không biết võ hồn kim thân của ta có thể ngăn cản được hay không nhỉ.

Bích Lân Thất Tuyệt Hoa là một trong những loài cây độc nhất. Kịch độc của nó chẳng những ăn mòn cực mạnh, lại còn là kịch độc thần kinh. Một khi bị nó dây vào, thân thể bị bào mòn, thậm chí cực kỳ đau đớn.

Trong đám này còn có cả những những cây có lá hình chín ngón tay, chúng là Bích Lân Cửu Tuyệt Hoa,chính là những hồn thú thực vật do Bích Lân Thất Tuyệt Hoa tiến hóa thành. Hơn nữa, Bích Lân Thất Tuyệt Hoa trong các loài thực vật cũng là cao cấp, do vậy khi thành hồn thú thì tu vi đã là vạn năm. Nói cách khác nơi này có ít nhất cũng cả trăm cả ngàn Bích Lân Cửu Tuyệt Hoa vạn năm. Đừng nói là đấu la, dù có cả một đám Phong Hào Đấu La tới đây tránh còn không kịp. Đám Bích Lân Cửu Tuyệt Hoa vạn năm đồng thời phóng ra Bích Lân Độc Vân, gần như là vô địch.

Nhưng nơi này nhiều Bích Lân Cửu Tuyệt Hoa như vậy cũng chứng minh 1 điều đó chính là nơi này tồn tại rất nhiều thảo dược quý hiếm. Xem ra anh đã tìm đến đúng nơi rồi.

Còn vì sao Cầm không sợ đám Bích Lân Cửu Tuyệt Hoa này ư.

Bích Lân Thất Tuyệt Hoa sợ lạnh trong khi đó Cầm có trăm vạn năm tuyết liên. Hơn nữa trong người anh chàng còn có tuyết đế. Vượt qua hoàn toàn không vấn đề.

Khẽ thở dài 1 hơi. Xem ra nơi này rõ ràng đã được Đường Tam bố trí từ trước để thử lòng Hoắc Vũ Hạo chứ không phải đưa anh chàng túi gấm rồi mới chế tạo. Do đó mọi thử thách có lẽ vẫn như cốt truyện chứ không tồn tại những yếu tố không xác định.

Vẫn còn may.

Đã xác định như vậy thì Cầm cũng không có cố kỵ nữa. Tuyết liên hiện ra bên người anh, 1 màng sáng vô hình bao lấy anh.

Cầm vững bước đi tới. Đi đến đâu, Bích Lân Cửu Tuyệt Hoa lùi ra đến đấy, rõ ràng nó có thể cảm nhận được khí tức thiên địch của bản thân mình.

Chưa dừng ở đó để chắc ăn, Cầm còn sử dụng combo Tạo Tuyết và Băng tuyết phong bạo. Lập tức, cả khu vực tràn ngập gió với tuyết trắng xóa bao phủ đám Bích Lân Cửu Tuyệt Hoa.

Chỉ thấy từng đóa từng đóa màu xanh biếc đại hoa kia nhanh chóng khép lại, giống như là một đứa bé sợ lạnh nhanh chóng đắp chăn cho mình vậy. Nhất thời, trong phạm vi cả mấy trăm mét vuông, Bích Lân Thất Tuyệt Hoa, Bích Lân Cửu Tuyệt Hoa tất cả đều khép hoa lại, Bích lân độc vân bên trong khu vực này nhất thời giảm bớt đi rất nhiều. Cầm dễ dàng tiến vào sơn cốc

Đột nhiên vài gốc đằng mạn thô to phóng tới hướng về phía của anh. Trên những gốc đằng mạn này, thất sắc đường vân không thể nghi ngờ là bị độc chướng lây dính, nếu bọn chúng có thể ở nơi này bình an vô sự, hiển nhiên tự thân cũng có kịch độc.

Nhưng bằng đó là chưa đủ để tạo ra bất cứ ảnh hưởng gì đối với Cầm. Chỉ vài đường kiếm đơn giản, Cầm đã giải quyết tất cả và tiếp tục rơi xuống

Không mất bao lâu,Cầm Xuyên qua đám thất sắc độc vân kia. Anhtham lam hô hấp không khí. Để đề phòng độc khí thấm vào người nên từ nãy đến giờ anh đã nín thờ. Dù với thực lực đấu la như anh thì nín thở tầm 20 phút như vừa rồi chẳng là cái gì nhưng cảm giác khó chịu vẫn là có. Hơn nữa thứ mà bọn anh hô hấp được là thứ mà trước đó chưa từng có, nó tràn đầy sinh mệnh khí tức mang đến cảm giác thoải mãi vô cùng.

Quả thực chính là nhân gian Tiên Cảnh a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.