Công Lược Boss Phản Diện

Chương 72: Chương 72: Vai ác ngụy bạch liên hoa (4)




Hô hấp ấm nóng nhàn nhạt phả vào bên má hắn, An Tình chợt dừng động tác, nghiêm túc nhìn hắn.

“Đừng gọi tiền bối, hãy gọi tôi là An Tình.” Cô hé môi cười, đôi mắt mị hoặc cong cong thành mảnh trăng non. Chợt buông lỏng cà vạt hắn ra.

“Khả năng nấu ăn của anh không tồi, lần sau hãy nhớ lại nấu cho tôi.”

Cố Trạch Thần lấy lại tinh thần. Hắn nhắm mắt, lẫn nữa gợi lên khóe môi.

“Được.”

An Tình nhướng mày, nhìn hắn ý cười tràn đầy mặt, bỗng nhiên nheo lại đôi mắt đẹp câu hồn đoạt phách, đôi tay áp lên mặt hắn, nhẹ nhàng vuốt ve.

Thấy gương mặt hắn vặn vẹo, cô cười ra tiếng, trong lòng mới cảm thấy thoải mái chút. Muốn dùng mỹ nam kế câu dẫn cô, thủ đoạn vẫn còn có chút non nớt! Hắn thật sự cho rằng cô sẽ bởi vì loại thủ đoạn ấu trĩ này mà thích hắn sao?

Cố Trạch Thần, người này sẽ không bỏ qua bất kì cơ hội nào có thể bò lên, bất cứ điều gì có thể lợi dụng, hẳn hắn đang muốn mượn tay cô để nâng địa vị bản thân. Quả không hổ danh là boss phản diện. An Tình cong cong khóe môi.

Nếu hắn đã hi vọng cô thích hắn, chưa chắc cô không thể, huống hồ, việc này cùng mục đích của cô cũng tương đối phù hợp.

......

Cố Trạch Thần tận tâm tận lực, hắn đem biểu hiện hoàn mỹ phát huy đến cực hạn. Kỹ thuật diễn xuất bậc nhất, ngày thường luôn biểu lộ tình cảm “ái mộ” đối với An Tình, nếu không phải do ánh mắt hắn, như vậy cô rất dễ bị hắn lừa gạt.

Tuy rằng An Tình biết hắn không thích mình, chỉ muốn lợi dụng, nhưng quả thật không thể không thừa nhận, đối phương là nam nhân rất có mị lực. Khéo léo chăm sóc, làm đồ ăn ngon, thường xuyên gọi điện thoại hỏi han ân cần, tướng mạo đẹp đẽ, tất cả yếu tố hội tụ khiến hắn dễ dàng nắm được tình cảm của người phụ nữ.

An Tình là minh tinh nổi tiếng, nhiều năm cũng không có scandal tai tiếng hay tính cách có vấn đề. Cố Trạch Thần chịu phí tâm tư chiếu cố cô, cô cũng chưa chắc không thể “Thích” hắn. Hai người nhanh chóng trở nên thân mật, vừa xác lập quan hệ, lúc sau liền lén lút kết giao.

Hắn thường xuyên lén lui tới chung cư An Tình ở, hai người hiện tại cũng đang ở chung công ty. Gạt cấp trên, giữa hoa đán nổi tiếng An Tình cùng ngôi sao mới Cố Trạch Thần có một tầng quan hệ mờ ám mà người khác không biết. Vì “Thích” đối phương, cô cũng một mực tỏ ra chiếu cố hắn.

Ví dụ như thông cáo, họp báo, An Tình đều sẽ mang Cố Trạch Thần cùng đi, mượn cơ hội sẽ đưa hắn xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Hắn ăn không ít ngon ngọt, dần dần ở trong giới đã có chút tiếng tăm.

Những phóng viên bát quái cũng nhân cơ hội truy vấn rằng hắn cùng An Tình có phải hay không có quan hệ đặc thù, lại đều bị hắn mỉm cười cho qua.

Người bên ngoài nhìn, quan hệ hai người cũng khó mà nhận biết.

......

Như mọi lần, Cố Trạch Thần mỗi tuần cố định sẽ đến chung cư An Tình một chuyến.

“Tới đây ——” tiếng chuông cửa vang lên.

An Tình liền bước nhanh chạy tới, vừa mới đẩy cửa ra liền thấy một thân ảnh màu đen cao lớn hướng cô ngã vào——

Trên vai đột nhiên bị đè nặng, cô hơi hơi dừng động tác.

Tay sờ trán hắn, cô bỗng nhiên thở dài, hỏi: “Uống nhiều hay ít?”

Làm nghệ sĩ, bồi người chế tác hay cùng người khác dự tiệc xã giao là việc không hề thiếu, bị chuốc say cũng thường xuyên sảy ra.

Cố Trạch Thần đã uống đến mơ mơ màng màng, An Tình nhìn bốn phía ngoài cửa, không thấy người khả nghi mới yên tâm để hắn dựa vào mình, đỡ hắn vào trong phòng.

Mùi rượu nồng nặc phả vào mũi, An Tình ho khụ khụ, nhíu mày, đem hắn thoải mái nằm trên giường. Tháo cà vạt cùng áo sơ mi của hắn, sau liền đem canh giải rượu tới đút hắn uống.

Nhìn dung nhan ngủ say cùng ửng đỏ, hắn rõ ràng vẫn còn là một thiếu niên nha. Nhưng nói đến tâm kế cùng thủ đoạn, mọi người quả thật bị hắn lừa xoay vòng vòng.

Không nhịn được lắc đầu cười cười, cô bước nhanh vào phòng tắm.

“Anh đã tỉnh?”

Vừa lúc An Tình bước ra liền thấy Cố Trạch Thần đang ngồi trên giường, vẻ mặt mê mang nhìn xung quanh phòng.

Cô một bên bước nhanh ra từ phòng tắm, một bên xoa xoa tóc.

“Đau đầu sao?”

Cô đứng ở mép giường hỏi.

Thấy hắn vẫn mê mang như cũ, cô cúi xuống nhìn hắn, mái tóc ướt sũng khoát trên vai vẫn đang nhỏ nước tong tong.

Cảm thấy trên mặt bỗng ướt, Cố Trạch Thần không nhịn được giơ tay lên lau, nheo lại đôi mắt. Tay cô búng tleen trán hắn một cái, giục: “Mau đi tắm đi.”

Che lại trán, hắn nhìn bóng dáng cô phía xa kia, không nhịn được nhíu nhíu mày.

Mái tóc cô phiêu động, khẽ nheo mắt hưởng thụ sức nóng ấm áp từ máy sấy tóc, cũng có chút ủ rũ.

Vừa nghiêng mặt, đã thấy tóc Cố Trạch Thần vẫn còn ướt sũng, nâng môi, đứng dậy cầm máy sấy tới bên cạnh hắn.

Thanh âm ong ong lại lần nữa vang bên tai.

“Ngồi xuống.”

Cố Trạch Thần ngẩn người, liền cảm giác được cỗ gió ấm áp dễ chịu thổi tới. Hắn thuận theo ngồi ở trên ghế.

An Tình đứng sau lưng hắn, ngón tay luồn qua tóc hắn, thấy hắn đã đang nửa khép mắt. Sau một lúc lâu, cô nói: “Được rồi.”

Cố Trạch Thần thở ra một hơi dài, bỗng nhiên quay đầu lại nhìn cô, “Cảm ơn em, thật dễ chịu.”

Cô không lên tiếng, bỗng nhiên liền cong lưng, đôi tay vòng ôm cổ hắn, thân mình nửa dán sát vào lưng hắn, đầu khẽ tựa vào bờ vai của hắn, hỏi: “Vây sao?”

Hành động thân mật này khiến hắn hơi sửng sốt, chợt mim cười, cầm tay cô: “Vẫn tốt.”

“Hôm nay uống nhiều hay ít?”

“À... Vẫn còn tốt...”

“Tại sao lại không thông minh lên, họ bảo anh uống, anh thật sự uống, còn uống nhiều như vậy?”

Nghe vậy hắn bật cười, cảm thấy trong giọng cô nói có điểm nhàn nhạt không vui, nhẹ giọng trả lời, “Không có uống nhiều như vậy.”

Cô lại không nói một lời. Cố Trạch Thần xoay người muốn cùng cô nói chuyện nhưng bỗng nhiên cảm thấy gương mặt hơi ấm áp, An Tình đã nhanh chóng hạ xuống bên má hắn một nụ hôn.

“Lần sau không cần uống nhiều như vậy.”

Hắn hơi hơi sửng sốt, rũ mắt, sau lại nâng lên, gật gật đầu.

[Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm mục tiêu +20]

Khẽ cong môi: “Được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.