[Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm mục tiêu +100]
[Đinh! Chúc mừng người chơi đã thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ! ]
[Đinh! Chúc mừng người chơi, giá trị hắc hóa +1000, vinh dự đạt danh hiệu “Lạt thủ tồi hoa”, thỉnh cố gắng!]
*lạt thủ tồi hoa: vùi hoa dập liễu =]]]
Hình ảnh vừa chuyển, thời điểm ý thức An Tình thanh tỉnh, trong đầu âm thanh hệ thống lạnh băng không ngừng vang lên.
[Đinh! Chúc mừng người chơi mở khóa cốt truyện mới!]
......
Không khí bên trong mật thất bị phong bế tràn ngập mùi vị ẩm thấp, bốn phía một mảnh đen nhánh. Ẩm ướt cùng âm u lan tràn, tối đen đến nỗi duỗi tay không thấy năm ngón, mang theo lạnh lẽo, kinh sợ tận xương tủy, phảng phất như tử vong sắp tới khiến người hít thở không thông.
“Thân ái, phải biết rằng điều mà ngươi không nên làm nhất, chính là phản bội ta...” Giữa thanh âm lạnh băng mang theo tia hài hước rất giống như một trò đùa dai, nhưng lại làm người sởn tóc gáy. Ngón tay trơn trượt có chút lạnh băng bỗng dưng xoa cổ An Tình, chậm rãi vuốt ve như đang phác họa lấy từng thớ da thịt. Vành tai chợt bị cánh môi lạnh lẽo hơi hơi ngậm lấy, hàm răng bén nhọn nhè nhẹ cắn, An Tình bị đau mà ý thức chậm rãi thanh tỉnh.
Trước mắt một mảnh tối đen, thân thể An Tình bị trói chặt, chỉ có thể cảm nhận được đầu lưỡi trơn trượt lạnh băng dần dần từ vành tai nàng tới xuống cổ, thân thể run lên, đối phương giống như rất thương tiếc vươn đầu lưỡi từng chút, từng chút liếm lên da thịt nàng.
Lạnh lẽo cùng âm u.
Tựa hồ cảm nhận được thân thể nàng run rẩy, tâm tình đối phương dần trở nên sung sướng.
“Thân ái, ngươi đang sợ hãi ta?” Hắn tựa hồ tâm tình thực tốt, thanh âm nói chuyện còn mang theo ý cười.
An Tình không kịp mở miệng nói chuyện, cánh môi liền bị ngón tay lạnh băng nhẹ nhàng vuốt ve, “Chính là đã chậm, muội muội yêu quý...”
Hơi hơi trừng lớn hai mắt, trong bóng đêm An Tình cảm thấy da thịt bên cổ truyền đến một trận đau đớn như bị xé rách, vật cứng bén nhọn bỗng nhiên dùng sức xuyên thấu nàng da thịt mềm mại.
“Rầm ——” bên tai mơ hồ vang lên âm thanh nuốt nước bọt.
Ý thức dần trở nên mơ hồ, chỉ có thể cảm nhận được trọng lực cơ thể dần biến mất, tay chân dần trở nên lạnh băng.
Nàng muốn nói chuyện nhưng phát giác một chút sức lực cũng không còn.
[Đinh! Xác định mục tiêu, độ khó: ****]
“Ca ca... Ta không có...” Nàng gian nan nâng lên mí mắt nói.
Tuy nhiên lại vô tình châm ngòi tức giận của hắn.
Ralf chính là nhân vật phản diện lớn nhất trong truyện, thân là thân vương tam đại quỷ hút máu của huyết tộc, hắn trời sinh cao ngạo tôn quý, đã từng cùng nhân loại, đồng thời cùng nữ chính Ngải Sắt Lâm làm một đôi yêu nhau.
Nhưng mà, cũng giống như các chuyện xưa cũ, lúc ánh mắt đầu tiên Ngải Sắt Lâm bắt gặp nam chủ, nàng dường như cảm thấy đã gặp được chân mệnh thiên tử của đời mình. Nam nữ chính hiểu nhau yêu nhau, đến nỗi người mà Ngải Sắt Lâm đã từng yêu- Ralf- cũng sớm bị nàng ném sau đầu.
Ralf thân là con của vương tử Cappadocia huyết tộc, kiêu ngạo tự nhiên không cho phép hắn thấp hèn cúi đầu, đối với nữ nhân đã vứt bỏ hắn, khinh thường cùng nàng ta truy cứu, nhưng hắn cũng không cho phép có người ở trên đầu hắn làm mưa làm gió!
Nam chính là người thừa kế Phạn Trác tộc đời sau, cho nên Ralf đối với gia tộc nam chính vẫn luôn đối chọi gay gắt.
Vốn là nhân vật có thù tất báo, Ralf đã đem năng lực cường đại của hắn phát huy đến cực hạn. Ngắn ngủn mấy năm, không chỉ đem gia tộcnam chính chèn ép đến chết, cũng tuyệt không cho phép tộc Phạn Trác bước vào lãnh thổ gia tộc Cappadocia một bước.
Đồng thời nhân vật phản diện lần này Ralf, phụ mẫu đều đã sớm mất, lại chỉ có duy nhất một vị muội muội cùng huyết thống, đó chính là An Ni Arthur, cũng chính là An Tình.
Bất quá thật đáng sợ, vị An Ni Arthur này cũng không thích ca ca nàng, thậm chí còn thập phần chán ghét hắn!