Người dịch: Bunny Crusher
***
Cũng giống như Nghiêu Sâm nghi ngờ tất cả mọi người cũng không hề nghi ngờ Hàn Yên Yên, Giang Diệp cũng suy đoán về thân phận của người thần bí vô số lần, nhưng chưa bao giờ đặt mối nghi ngờ này lên người Hàn Yên Yên. Vì vậy, khi cô gái nhỏ nhắn bụng hơi phình đứng trước mặt anh, có thể tưởng tượng ra sự kinh ngạc của Giang Diệp là tới mức nào..
Nếu không phải mấy lần hợp tác thành công lúc trước, nếu không có lần cứu thoát Dương Tuấn ngày ấy, Giang Diệp sẽ thật sự nghĩ đây là trò đùa của Nghiêu Sâm.
Hôm đó Hàn Yên Yên bảo với Nghiêu Sâm muốn đi khám thai, và đúng là cô đã làm vậy. Bệnh viện tư nhân không cần xếp hàng, được phục vụ chu đáo, kiểm tra cũng rất nhanh.
Y tá cho cô nghe tiếng tim thai, tiếng tim thai đập hoàn toàn không giống tim của người lớn, từng cơn từng đợt, đập siêu nhanh. Nghe nói có một số người lần đầu làm mẹ nghe tiếng tim thai còn cảm động phát khóc.
Hàn Yên Yên chăm chú lắng nghe một lúc, thở dài với y tá: “Thật là kỳ diệu”.
Nghề y tá là ngày nào cũng nghe những tiếng như vậy, cảm xúc kỳ diệu tới đâu cũng không còn dậy nổi động lòng. Vì không muốn bị khiếu nại trừ tiền, chỉ có thể theo ý nói hùa: “Đúng vậy.”
Hàn Yên Yên rời khỏi bệnh viện liền lên xe. Cô đã có bằng lái xe, vốn bản thân cũng thường xuyên lái xe. Nhưng từ khi mang thai, Nghiêu Sâm liền cử một đàn em đi theo cô.
Hàn Yên Yên để cậu em lái xe tới khu trung tâm thương mại, bảo cậu đi mua một món ăn vặt cô rất thích. Món đó chỉ bán ở một cửa hàng, chi nhánh gần nhất cũng cách chỗ này mấy con phố.
Trong trung tâm thương mại, Hàn Yên Yên tìm được một nơi không quá bắt mắt, cũng là nhà hàng ăn nhanh. Giang Diệp đang ở bên trong chờ cô.
Khi biết Hàn Yên Yên chính là người thần bí, vẻ mặt Giang Diệp xoắn thành một cục.
Anh ta biết rõ Hàn Yên Yên là ai, trên bàn làm việc của anh có toàn bộ hồ sơ về Hàn Yên Yên, anh ta còn tra được hồi trước Nghiêu Sâm đã dùng thủ đoạn gì để cắt đứt liên hệ giữa cô với gia đình. Một nữ sinh viên nghèo, xinh đẹp, bị gia đình trọng nam khinh nữ hút máu, được một người đàn ông như Nghiêu Sâm cứu ra khỏi tình trạng nước sôi lửa bỏng, cho cô cuộc sống vinh hoa phú quý, còn kết hôn với cô, để cô có được danh phận. Đối với một người phụ nữ trẻ tuổi mà nói là cỡ nào may mắn.
Còn nghe nói Nghiêu Sâm rất tốt với cô, sau này anh chẳng hề tìm phụ nữ, vì cô mà thu tâm tư mình lại.
Dù là ai, nhìn thế nào đi chăng nữa, cũng sẽ không thể nghĩ ra vì cái gì Hàn Yên Yên lại phản bội Nghiêu Sâm.
Đừng nói cái gì mà chính nghĩa không thể song hành cùng tội ác, không hề đơn giản như vậy. Thông thường, vợ của những người đàn ông xã hội đen sẽ không vì chính nghĩa mà đứng ra tố giác chồng của họ. Chỉ có số ít vì bị chồng bạo hành nên phải tìm cách tự cứu mình mà thôi.
Hàn Yên Yên không giống phụ nữ bị bạo lực gia đình, người bị bạo hành, trên khuôn mặt ít nhiều sẽ mang vẻ yếu đuối, hoảng sợ và tự ti. Hàn Yên Yên mặc một bộ váy rộng, vì mang thai mà làn da của cô thậm chí càng trở nên mịn màng, thanh tú, như thể đang phát ra ánh sáng.
Rốt cuộc là vì cái gì? Chẳng lẽ là vì… vấn đề về tình cảm?
Giang Diệp không muốn lỗ mãng như vậy, nhưng ngoài ý nghĩ “Vì có người đàn ông khác nên muốn diệt trừ Nghiêu Sâm”, anh không thể tìm ra động cơ nào khác.
Mà cảnh sát bọn họ, theo bản năng đều muốn tìm ra động cơ hợp lý cho hành vi phạm tội của hung thủ.
“Xin đừng dành thời gian suy nghĩ mấy chuyện tình cảm vô bổ, tin tôi đi, Nghiêu Sâm cũng khiếp sợ giống anh vậy.” Hàn Yên Yên bất đắc dĩ nói.
Giang Diệp có chút xấu hổ: “Xin lỗi, thật sự là…”
“Thời gian của tôi không nhiều, nói ngắn gọn thôi.” Hàn Yên Yên lấy một thứ trong giỏ ra, “Tất cả đều ở trong này. Các tài khoản anh ấy giữ, các giao dịch, địa điểm trữ hàng, bằng chứng cho thấy anh ấy rửa tiền thông qua các công ty truyền thông và công ty bất động sản,...”
Hàn Yên Yên đưa tất cả qua. Giang Diệp nhìn những thứ kia, ánh mắt thay đổi hẳn. Anh ta chờ ngày này đã quá lâu.
“Cô chờ tin của tôi.” Anh nói.
Lúc Hàn Yên Yên chuẩn bị rời đi, Giang Diệp gọi cô lại: “Nghiêu… tiểu thư Hàn!” . Google ngay trang [ trumtr uyeЛ. v И ]
Hàn Yên Yên quay đầu lại.
Anh bảo: “Cô phải cẩn thận.” Nghiêu Sâm tàn nhẫn độc ác cỡ nào, anh là người rõ ràng nhất.
Hàn Yên Yên gật đầu nói: “Vậy thì hãy làm càng nhanh càng tốt.”
Cô là một người phụ nữ dịu dàng xinh đẹp động lòng người, đâm chồng mình một nhát mà không chút nào hạ thủ lưu tình, khóe miệng còn hiện lên một nụ cười dịu dàng.
Làm cảnh sát, làm kẻ thù của Nghiêu Sâm, Giang Diệp hận không thể không ném anh vào địa ngục. Nhưng cùng là đàn ông, không biết làm sao, anh bỗng… tự dưng thấy đồng cảm với Nghiêu Sâm.
Hàn Yên Yên tuy mặc váy rộng, nhưng dựa vào hình thể nhỏ nhắn của cô, nhìn từ phía sau căn bản không thể nhận ra đây là người phụ nữ đang mang thai. Đây rốt cuộc là loại phụ nữ gì?
Giang Diệp nhìn bóng cô biến mất giữa đám người, xua cánh tay đã nổi hết da gà da vịt từ lâu.
Động tác của giang Diệp rất nhanh, hôm trước có được chứng cứ, chạng vạng hôm sau liền có lệnh bắt.
Khi xe cảnh sát bao vây khu biệt thự cao cấp, Nghiêu Sâm còn đang ghé vào bụng Hàn Yên Yên lắng nghe tiếng tim thai đập.
“Không nghe được.” Anh oán giận.
Hàn Yên Yên cười: “Dĩ nhiên không nghe được, phải dùng máy chuyên dụng để nghe tim thai chứ.”
Nghiêu Sâm nói: “Bữa sau mua một cái, mỗi ngày anh về nhà anh nghe.”
Còi cảnh sát vang lên, chung quanh bị vây chặt như nêm. Sự phô trương và thận trọng rất xứng đáng với địa vị của Nghiêu Sâm trong thế giới ngầm của thành phố K.
Động tĩnh lớn cũng không khiến Nghiêu Sâm sợ hãi. Anh được mời đến Cục cảnh sát uống trà nhiều lắm rồi, dường như là thói quen. Anh còn hào phóng tặng cho Cục cảnh sát một máy pha cà phê cao cấp cùng vài hộp trà và hạt cà phê, tránh khi bị mời qua lại uống phải đồ uống kém chất lượng.
Nhưng lúc này khác hẳn những lúc trước, lần này Giang Diệp có lệnh bắt.