Công Lược Nam Phụ

Chương 113: Chương 113: Công lược ám vệ ngốc manh (22)




Edit: Mia

Trong cốt truyện, thái hậu luôn gây khó dễ Lăng Nghê Nhã thay Lăng Vu Đề. Nên người đọc sẽ nghĩ thái hậu chính là một vai ác!

Chỉ là theo Lăng Vu Đề thấy, sau lưng mỗi người đều có một câu chuyện.

Nhân chi sơ, tính bản thiện.

Sau khi Khúc Mạc Nhiên loại bỏ cái đinh trong mắt là Lăng phụ xong thì không có nhắc đến chuyện ở hậu cung.

Lăng Nghê Nhã, nàng ở hậu cung cũng không cần lo nghĩ gì. Cứ giống như hoàng tử và công chúa sống hạnh phúc bên nhau. Còn sau đó có chuyện gì thì không có nói.

Mấy chục năm sau như thế nào? Có phát sinh kẻ thứ ba hay không?

Mặc kệ thế nào, thái hậu bà cũng là người có số khổ. Cho nên có thể đưa Thái Hậu ra cung thì tốt quá rồi!

Nhìn ánh mắt chờ đợi của Lăng Vu Đề, Lăng phụ cười xin lỗi: “Đề Nhi, suy nghĩ của con, cũng là ý tưởng của phụ thân. Vốn dĩ bà cô con mấy năm nay giúp phụ thân không ít, hiện giờ phụ thân nói từ bỏ liền từ bỏ. Đối với bà cô...... Phụ thân cảm thấy có lỗi! Cho nên hôm nay phụ thân cố ý đi hỏi bà cô con, hy vọng bà ấy có thể cùng chúng ta rời khỏi kinh thành.”

“Bà cô đồng ý sao?” Lăng Vu Đề hỏi.

Lăng phụ lắc lắc đầu: “Bà cô không đồng ý.”

Lúc ấy thái hậu thực kiên định, bà nói: “Ngươi muốn từ bỏ, ai gia cũng không miễn cưỡng ngươi. Rốt cuộc, ai gia cũng hiểu rõ Khúc Mạc Nhiên, không phải dễ đối phó. Ngươi phải chăm sóc A Mẫn và mọi người! Còn cùng các ngươi rời đi kinh thành... Không được. mẫu phi Khúc Mạc Nhiên hại chết hài tử ta. Hiện giờ ta là thái hậu, ngại với hiếu đạo, Khúc Mạc Nhiên không dám làm gì với ta! Nếu ta đi rồi, vậy chẳng phải là quá tiện nghi hắn? Không, ta không đi, ta muốn ở lại, để hắn ngột ngạt! Thẳng đến khi ta chết mới thôi!”

Nếu Thái Hậu nói như vậy, Lăng phụ còn có thể nói cái gì nữa.

Vì thế, Lăng phụ từ biệt với Thái Hậu, lại để lại mười tên ám vệ cho thái hậu hộ thân.

Thái hậu không muốn đi cùng các cô, Lăng Vu Đề có chút mất mát. Cô không nghĩ tới, thái hậu lại hận Khúc Mạc Nhiên nhiều như vậy.

Có lẽ ở trong hoàng cung sinh hoạt lâu rồi, nhân tâm đều sẽ trở nên có chút vặn vẹo đi.

Lúc này mới suy nghĩ cẩn thận, trong cốt truyện, thái hậu vì cứu người nhà nguyên thân mà tự sát ở trong điện của mình, bởi vì cho dù bà chết, cũng muốn khiến cho Khúc Mạc Nhiên ngột ngạt!

“Nếu bà cô không muốn, vậy quên đi.”

Lăng phụ gật gật đầu: “An tâm chờ, chờ thêm mấy ngày, phụ thân liền mang theo các ngươi đi Hoa thành, ha?”

Lăng Vu Đề cười tủm tỉm lên tiếng!

---- Hoàng cung ----

Trong ngự thư phòng.

Khúc Mạc Nhiên ăn mặc thường phục ngồi ở trên long ỷ, chau mày, vẻ mặt nghi hoặc.

Đối diện, chính là Nam Cung Dương.

Lần trước sau sự kiện “dạo” thanh lâu, Nam Cung Dương cũng không có tra ra là ai chỉnh hắn!

Bất quá, thanh danh xấu, kỳ thật Nam Cung Dương cũng không để bụng chút nào!

Chỉ là tưởng tượng đến tình hình khi hắn tỉnh lại lúc ấy, hắn liền hận cái người bắt hắn đi thanh lâu đến ngứa răng!

Kêu bọn kỹ nữ đó “đối phó” hắn còn chưa tính, thế nhưng còn tìm toàn là bà thím trung niên đến cho hắn!

Chuyện tới hiện giờ, Nam Cung Dương còn đang điều tra rốt cuộc là ai chỉnh hắn. Chờ hắn tra được là ai, hắn nhất định phải đánh người nọ thành tám khúc!!

“Dương tử, ngươi nói, Lăng Tiêu, trong hồ lô hắn rốt cuộc là bán thuốc gì?” Khúc Mạc Nhiên chống khuỷu tay ở tay vịn, hơi hơi rũ đầu, ngón tay thon dài ấn huyệt Thái Dương.

Nam Cung Dương nhíu nhíu mi, trả lời nói: “Dù sao, ta không tin Lăng Tiêu thật sự muốn cáo lão hồi hương!”

“Trẫm cũng không tin! Nếu ông ta thật sự không có nửa điểm mơ ước đối với vị trí này, ông ta sẽ không bày mưu lập kế suốt mười năm! Hiện giờ, lúc ông ta sắp hành động, chúng ta cũng sắp thu lưới, ông ta, lại muốn từ bỏ!? Thật là lạ!”

Khúc Mạc Nhiên vỗ một cái trên bàn sách, hắn kế hoạch lâu như vậy, chính là vì đợi khi tìm được nhược điểm của Lăng Tiêu, để diệt trừ Lăng Tiêu! Hiện tại, Lăng Tiêu rốt cuộc muốn làm cái gì?!Khúc Mạc Nhiên thật sự là suy đoán không ra.

“Có thể là ông ta muốn lùi một bước tiến ba bước?” Nam Cung Dương suy đoán nói.

Khúc Mạc Nhiên có chút mỏi mệt tựa lưng vào ghế ngồi: “Nếu ông ta nói muốn cáo lão hồi hương, trẫm cũng đáp ứng rồi. Vậy trước cứ chờ xem, xem đến tột cùng ông ta muốn như thế nào!”

Lăng phụ rất nhanh chóng, ông một bên ngoại giao, một bên Mẫn phu nhân xử lý việc lớn nhỏ trong phủ.

Trong phủ, từ trên xuống dưới nhiều hạ nhân như vậy, nhất định không thể mang đi hết.

Mẫn phu nhân trả lại khế ước cho những người đó, lại cho một số tiền, cho những người đó, từng người trở về nhà.

Ngay cả những người ký khế ước bán thân cũng trả lại. Của cải trong nhà, có thể bán lấy tiền mặt đều bán, đồ vật quá nhiều cũng mang không được.

Nhiếp chính vương phủ là do hoàng thất ban thưởng, không làm Nhiếp chính vương nữa, thì tự nhiên phải trả lại.

Xử lý xong rất nhiều thứ, trực tiếp đổi thành ngân phiếu. Những hạ nhân dẫn đi Hoa thành, cũng chỉ là hai gã tùy tùng bên người Lăng phụ, thêm mấy ma ma thân cận Mẫn phu nhân, Lăng Kỳ An có hai gã thư đồng, Lăng Vu Đề có đại nha hoàn Hề Mộng.

Mấy người này đều không chịu rời đi, cho nên mới giữ lại.

Lăng phụ cũng không có lập tức giải tán ám vệ cùng tư binh mà ông dưỡng, ông biết, nhất định Khúc Mạc Nhiên sẽ không tin tưởng ông thật sự muốn từ bỏ, cho nên ông phải phòng bị Khúc Mạc Nhiên.

--- Bảy ngày sau ---

Cửa kinh thành vừa mới mở ra, từ bên trong thành có một đội nhân mã, mười hai chiếc xe ngựa kéo hành lý, hai xe ngựa chở người.

Xe ngựa rất nhiều, nhưng bởi vì thời gian rất sớm, cho nên cũng không khiến cho bao nhiêu người chú ý.

Ở nơi khác, hai người cưỡi ngựa đuổi theo. Người đầu tiên là ám vệ Lăng phụ, người khác tất nhiên chính là người của Khúc Mạc Nhiên!

Lăng phụ cùng Lăng Kỳ An và hai gã thư đồng ngồi ở trong xe ngựa đi đầu, Mẫn phu nhân cùng Lăng Vu Đề và hai ma ma, Hề Mộng ngồi ở xe ngựa thứ hai.

Hai tên tùy tùng của Lăng phụ cưỡi ngựa theo ở phía sau, Lãnh Vô mãnh liệt yêu cầu với Lăng Vu Đề cho cưỡi ngựa, đi theo bên cạnh xe ngựa Lăng Vu Đề.

Bọn họ không có dẫn theo mẫu thân Lăng Nghê Nhã, rốt cuộc trừ bỏ thân phận chính thê của Lăng phụ, thì cái gì cũng không phải.

Lăng phụ mua cho bà một tòa tiểu viện, lại kêu hạ nhân hầu hạ, để lại chút tiền tài cho bà, đã là tận tình tận nghĩa!

Đoàn người mênh mông, hướng Hoa thành mà đi.

Bởi vì đồ vật quá nhiều, thân thể Mẫn phu nhân chịu không nổi xe ngựa, cho nên đoàn người đi đi dừng dừng, lại qua năm ngày, mới đến Hoa thành.

Thời điểm Lăng Vu Đề mua tòa nhà chỉ là nghĩ một nhà năm người ở, cũng không có tính đến hạ nhân trong phủ.

Aya: muốn spoil lắm mà thôi ~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.