Edit: Aya Shinta
Dù sao thì hiện tại Trương Cầm Kính còn trẻ, có rất nhiều cơ hội!
“Ừm, may mà chị vừa nói với trợ lý đạo diễn rằng cần phải suy tính một chút, không có đáp ứng ngay. À ~ chị gọi từ chối ngay đây.” Tiếp đó, Trương Cầm Kính liền buông Lăng Vu Đề ra, gọi điện thoại.
Lăng Vu Đề gãi gãi tóc, xoay người vùi mặt vào trong chăn...
————
Trương Cầm Kính từ chối vai nữ chính, vẫn đóng vai bạn thân nữ chính.
Vai nữ chính nhanh chóng được định ra, do nữ số 2 thay thế.
Trương Cầm Kính trở về đoàn phim, Lăng mẫu cũng trở về từ hội bên kia.
Vốn là để Lăng mẫu học cách mở shop online giết thời gian, có điều sau này Lăng mẫu gia nhập một công ty mỹ phẩm dưỡng da, mở ra một shop mỹ phẩm dưỡng da online, thường thì công ty sẽ có hội nghị huấn luyện nên cần phải đến tổng công ty.
Hiện tại Lăng mẫu biết bảo dưỡng, xem ra so với trước đây còn trẻ trung xinh đẹp hơn nhiều. Shop online cũng hoạt động khá được, lợi nhuận thu vào mỗi tháng rất khách quan.
Lăng mẫu thường thường đều nói Lăng Vu Đề không cân khổ cực đi làm như vậy, không có tiết học thì nên nghỉ ngơi thật tốt.
Lăng Vu Đề đi làm cũng để giết thời gian mà thôi, cũng không có cảm thấy khổ cực.
Có điều vì ứng phó Lăng mẫu, chỉ có cuối tuần Lăng Vu Đề mới đi làm.
Những thời điểm khác, nếu như không có tiết, cô ở nhà, hoặc cùng bạn học thân thiết đi dạo phố.
Tháng ngày như thế, trôi như gió êm sóng lặng.
Mặc dù Lăng Vu Đề đã xoát độ hỏa cảm của Nhan Tử Hành đến ba mươi điểm, nhưng chưa từng đi tìm anh.
Tình cờ sẽ gặp phải ở trong thư viện của trường học, nhưng cũng chỉ như vậy thôi.
Điều này làm cho Nhan Tử Hành cảm thấy, ngoại trừ anh cùng Lăng Vu Đề đã từng là bạn cùng lớp thời trung học thì cũng không còn mối quan hệ đặc thù khác.
Mối tình đầu chua xót lại mang theo ngọt ngào, tựa như chưa từng đã xảy ra...
Lang Văn Phong không hề từ bỏ việc lấy quan hệ bạn bè để theo đuổi Lăng Vu Đề, thỉnh thoảng anh sẽ mời Lăng Vu Đề ăn một bữa cơm, đồng thời xem điện ảnh gì đó.
Lăng Vu Đề cũng không phải mỗi lần đều sẽ đồng ý, tình cờ mới đi ra ngoài ăn một bữa cơm với anh. Có điều mỗi một lần, cô đều sẽ nói bóng gió hỏi anh về Nhan Tử Hành ——
Thời gian cứ như vậy, không nhanh không chậm, không chút hoang mang mà trôi qua.
Chỉ chớp mắt, liền đến năm hai đại học.
Trương Cầm Kính nổi tiếng, so với trong ký ức còn sớm hơn một chút.
Mà nữ nghệ sĩ thế vai nữ chính kia, như Lăng Vu Đề dự liệu, cô ấy bị fans của nữ chính chửi đến không chịu được, anti không ngừng, bây giờ vẫn cứ tầm tầm.
Hiện tại lịch trình của Trương Cầm Kính hầu như đã kín hết cả năm, cũng không có thời gian trở lại trường học, chớ nói chi là về nhà.
Tính toán thời gian, Nhan Tử Hành nên cũng sắp chia tay với Mộng Tuyết.
Đã như vậy, đương nhiên cô phải thỉnh thoảng đi đến trước mặt Nhan Tử Hành xoát độ quan thuộc gì gì đó.
Biết Nhan Tử Hành mỗi ngày đều sẽ đi vào thư viện đọc sách trong hai tiếng, thế nên Lăng Vu Đề cũng tính toán vào thư viện vào lúc đó.
Ngày đó, Lăng Vu Đề vẫn tính thời gian tới thư viện, mỗi lần cô đều là ngồi ở vị trí Nhan Tử Hành có thể nhìn thấy, nhưng không tới gần anh.
Lần này, cô lại lựa chọn ngồi vào bên cạnh anh.
Chọn một quyển sách Tây y, ngồi ở chỗ đó đọc say sưa ngon lành.
Mới đầu, Nhan Tử Hành không để ý đến Lăng Vu Đề, sau đó anh nhìn thấy cô đọc sách Tây y học nên có chút ngạc nhiên nhẹ giọng hỏi: “Tôi nhớ rằng cô học Trung y.”
Lăng Vu Đề quay đầu nhìn anh, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, gật đầu: “Ừm, là Trung y.”
“Vậy sao cô đọc sách về Tây y học?”
Đôi mắt đẹp khẽ nháy: “Lẽ nào học Trung y thì không thể xem Tây y? Tôi xem về nên y học khác chút ít, hiểu thêm một ít tri thức y học! Dẫu sao thì, kỹ nhiều không ép thân mà ~ “
Nhan Tử Hành cảm thấy Lăng Vu Đề nói rất có lý, anh gật gật đầu, nhìn tháy ánh mắt ham học của Lăng Vu Đề, Nhan Tử Hành quỷ xui thần khiến, mở miệng nói rằng: “Nếu có cái gì không hiểu, có thể hỏi tôi.”
Thực ra nói xong mà anh đã hối hận rồi, hỏi anh? Vậy chẳng phải đã cho hai người có cơ hội thân cận hay sao!
Có điều, Lăng Vu Đề cũng không nhất định sẽ nói được mà ~ Nhan Tử Hành nghĩ như vậy.
Kết quả Lăng Vu Đề lại vô cùng thoải mái gật đầu: “Vậy thì quá tốt rồi! Anh là sinh viên đi đầu này! Thế anh cũng đừng chê tôi phiền phức ~ “
Nhan Tử Hành gật đầu, lời là anh nói, còn có thể nói không sao?!
Sau khi gật đầu, Lăng Vu Đề ghé sát vào Nhan Tử Hành một ít, hai người vai kề vai.
Thân thể Nhan Tử Hành cứng ngắc, rất không tự nhiên.
Nhưng Lăng Vu Đề như là không có phát hiện vậy, bắt đầu lật nội dung trong sách, hỏi Nhan Tử Hành một vài vấn đề cô không hiểu rõ.
Thấy Lăng Vu Đề biểu hiện tự nhiên như thế, Nhan Tử Hành hít nhẹ một hơi, bắt đầu trả lời Lăng Vu Đề.
Một buổi chiều, hai người đều ở trong thư viện. Mới đầu thì Nhan Tử Hành không dễ chịu, lúc sau thì vô cùng tự nhiên trả lời một vài vấn đề y học của Lăng Vu Đề.
Buổi tối Nhan Tử Hành có một buổi học giải phẫu, Lăng Vu Đề không có tiết học. Sau khi biết được là học giải phẫu, Lăng Vu Đề vô cùng hưng phấn đưa ra lời đề nghị có thể đi nghe giảng bài hay không.
Nhan Tử Hành bị sự hưng phấn trong mắt Lăng Vu Đề làm cho kinh ngạc một lúc, anh còn nhớ vào năm thứ nhất đại học, buổi học giải phẫu đầu tiên có bao nhiêu bạn học nữ bị doạ khóc, nôn mửa, hôn mê, số ít lớn gan, học xong cũng ăn không ngon.
Vậy mà Lăng Vu Đề lại biểu hiện hưng phấn như thế?!
Thấy Nhan Tử Hành không trả lời cô, Lăng Vu Đề có chút mất mát cúi thấp đầu: “Không thể được sao? Vậy coi như...”
“Cũng, không phải là không thể...”
Nhan Tử Hành chần chờ mở miệng, lời còn chưa nói hết thì Lăng Vu Đề đã hứng thú kéo tay anh: “Có thật không? Vậy hiện tại chúng ta đi ăn cơm, ăn cơm tối liền tới phòng giải phẫu!”
Tiếp theo, Lăng Vu Đề cũng không cho Nhan Tử Hành cơ hội cự tuyệt, trực tiếp lôi anh rời khỏi thư viện.
Đi trên đường, Lăng Vu Đề vẫn luôn rất tò mò hỏi cảm thụ khi Nhan Tử Hành lần đầu học tiết giải phẫu.
Cô kéo tay anh, vẫn chưa từng buông ra.
Lăng Vu Đề làm bộ vô ý, Nhan Tử Hành thỉnh thoảng sẽ cúi đầu nhìn bàn tay bị cô kéo đi. Cũng không có, lập tức bỏ Lăng Vu Đề ra.
Lăng Vu Đề nói: “Ngày hôm nay anh giảng giải cho tôi cả một buổi chiều, lát nữa còn phải dẫn tôi tới tiết học giải phẫu, bữa tối để tôi mời đi ~ “
“Để tôi mời cơm, tôi là nam sinh.” Nhan Tử Hành cảm thấy, để một nữ sinh mời cơm, không có chút thân sĩ nào.
Lăng Vu Đề kiên quyết lắc đầu một cái: “Không được, ngày hôm nay nhất định phải mời anh chứ. Nếu được, hôm nào anh mời tôi đi!”
“... Được rồi.”
Ăn tối ở căn tin xong, cô nói chuyện điện thoại với Lăng mẫu rằng cô sẽ về trễ, nói bà nghỉ sớm một chút, sau đó mới cùng Nhan Tử Hành tới phòng giải phẫu.
Phòng giải phẫu ở trong tầng hầm, đi vào, cũng cảm thấy được chênh lệch nhiệt độ đến rõ ràng.
Có loại cảm giác từng trận gió tà thổi đến.
Nếu như nhát gan, phỏng chừng đến việc tiến vào cũng không dám đi!
Aya: Giải phẫu à *cười cười*. Chắc Aya sẽ thắp nến cho một nhân vật trước đã, mặc dù quá sớm:))))). Nhưng nếu không có người này thì truyện của chúng ta sẽ kết thúc sớm lắm luôn ấy, giảm còn 600 chương chăng? Lấy đâu ra 1777 chương a~
Thấy đoạn này hay hay, nên muốn chia sẻ một chút.
Anh nói dùng thuốc, là chích cho Lăng Vu Đề, vào vị trí trong khuỷu tay.
Trước khi chích thì anh còn nói thêm câu: “Hơi đau.”
Lăng Vu Đề chớp chớp mắt, à một tiếng, do dự giả bộ nói mình sợ đau, sau đó nhút nhát sợ sệt nhờ anh chích nhẹ một chút hay không?
Nhưng mà sau lại nghĩ rằng, thôi, hiện tại cô đã không sợ đau.
Thật lâu trước kia, hình như cô rất sợ đau.
Chỉ là không biết bắt đầu từ khi nào, cô đã không sợ đau đến mức có thể không nháy mắt mà vặn gãy xương cốt của mình.
Chích mà thôi, đúng là hơi đau, nhưng đối Lăng Vu Đề mà nói thì thật giống như bị muỗi chích một chút mà thôi.
Các bạn có muốn xem bộ dạng 0051 hắc hóa không:)))))