Edit: Aya Shinta
Bắn ra ngoài...
Ẩn Hoán có chút chật vật bò dậy từ dưới đất, sau đó trừng Lăng Vu Đề.
Ngũ quan nguyên bản xinh xắn của nó vặn vẹo rồi trở nên dữ tợn lên, dưới viền mắt lan tràn mạch máu màu đỏ tím.
Ẩn Hoán nhe răng với Lăng Vu Đề, gầm nhẹ một tiếng, sau đó hai tay phất về phía Lăng Vu Đề một cái thì hai tia chớp có thể thấy bằng mắt trần lập tức vụt về phía Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề vẫn tính trấn định, trực tiếp đưa tay kéo đèn treo trên trần nhà rồi nhảy lên, tránh thoát tia chớp.
Hai tia chớp kia trực tiếp xuyên thấu qua khung của đằng sau lưng của cô làm phát sinh tiếng thủy tinh vỡ.
Lăng Vu Đề nhảy xuống, lần này phóng ra hai mũi tên nước, Ẩn Hoán tránh thoát một cái, còn một cái lại ghim vào trên vai của nó.
Nhìn mũi tên nước đang tan dần ở trên vết thương của nó, Ẩn Hoán thật sự nổi giận.
Nó hét lớn một tiếng, là tiếng triệu hoán của người sói, tựa hồ như đang gọi người khác.
Lăng Vu Đề không có cách nào mà đối phó với nhiều tộc nhân Ẩn tộc như vậy.
Xem ra cô phải nhanh một chút, nhanh hơn chút nữa mới được!
Lạc Lạc đang canh chừng bên ngoài thì nghe được thấy một tiếng sói tru, sau đó, cô ấy trợn mắt lên nhìn những tộc nhân vốn đang làm việc đột nhiên ngừng tay lại, rồi toàn bộ đều hướng tới nhà cây của Ẩn Hoán.
Lạc Lạc thấy vậy, vội vã nhấn còi báo động.
Mọi người cảm giác được còi báo động bên hông rung lên, nhìn bom đã được lắp đặt một chút, mọi người đều ngầm hiểu là lựa chọn không giết trưởng lão, mà là rút lui trước!
Lăng Kiêu Hàn đã sắp xếp gọn bom đồng thời giết chết một vị trưởng lão cúi đầu nhìn còi báo động một chút, hắn nhìn từ của sổ nhà cây xuống.
Đã nhìn thấy không ít tộc nhân đều đang chạy hướng về nhà cây của Ẩn Hoán.
Vị trí của hắn chính là đối diện với Ẩn Hoán, hơn nữa khoảng cách lại rất gần. Hắn có thể từ cửa sổ bên này nhìn qua phòng của Ẩn Hoán, bởi vì cửa sổ phòng Ẩn Hoán cũng không có đóng...
Không, là do cửa thủy tinh đã vỡ tan tành.
Lăng Kiêu Hàn nhìn thấy Lăng Vu Đề quay lưng về phía hắn, đang phát động tấn công về phía ai.
Rất hiển nhiên, lúc này Lăng Vu Đề đang đối mặt với tộc trưởng Ẩn Hoán!
Không kịp nghĩ nhiều, thân thể Lăng Kiêu Hàn đã tự làm ra quyết định trước.
Hắn nhảy ra khỏi cửa sổ, mượn lực, liền nhảy đến nhà cây đối diện.
Động tĩnh của Lăng Kiêu Hàn không nhỏ, Lăng Vu Đề còn không kịp quay đầu lại, liền nhìn thấy Ẩn Hoán phóng một tia chớp thẳng về phía sau cô.
Lăng Vu Đề kinh ngạc một hồi, cô quay đầu lại liền nhìn thấy Lăng Kiêu Hàn bị Ẩn Hoán bắn trúng bụng.
“Kiêu Hàn!” Lăng Vu Đề kinh hô một tiếng, muốn đi dìu hắn, nhưng lại cảm giác được sát ý đến từ Ẩn Hoán ở phía sau.
Lăng Vu Đề lấy lại bình tĩnh, cũng không phóng tên nữa, cô trực tiếp rút ra hai chủy thủ làm từ thị huyết mộc rồi tức khắc nhào về phía Ẩn Hoán.
Thân thủ của cô được luyện tập nửa tháng nay, cô chỉ cần nỗ lực nhớ kỹ những động tác đánh giết kia.
Bởi vì bản thân vampire thiên về tốc độ cho nên cô không cần qua huấn luyện, thân thủ cũng đã rất tốt!
Lăng Vu Đề giao thủ với Ẩn Hoán, cô không ngừng quấy nhiễu nó, thỉnh thoảng, sẽ dùng chủy thủ đâm vào chỗ yếu hại của nó--
Lúc mới đầu thì Ẩn Hoán còn ứng phó không kịp một chút, chỉ là dần dần, nó liền nghênh chiến với Lăng Vu Đề, dây dưa với cô.
Tình cờ, nó vẫn giật điện lên người Lăng Vu Đề.
Tốc độ của cả hai đều rất nhanh, chỉ là một hai phút thì trên người đều có vết thương.
Lăng Kiêu Hàn khẽ nhíu mày nhảy vào từ cửa sổ, miệng vết thương ở bụng hắn có chút cháy xém bởi tia điện nên tốc độ khép lại có chút chậm chạp.
Dòng máu màu đỏ từ vết thương của hắn không ngừng mà chảy ra, nhưng hắn không có tâm tư đi quản.
Hắn chỉ là thoáng liếc qua hai người kia, sau đó chuẩn xác tìm ra bóng người Ẩn Hoán.
Thân hình Lăng Kiêu Hàn lóe lên, hắn một phát bắt được cánh tay Ẩn Hoán, sau đó đột nhiên ném một cái --
Ẩn Hoán bị quăng đến trên vách tường, sau đó lại rớt xuống.
Bởi vì Lăng Kiêu Hàn dùng sức rất mạnh, ngay cả tường trong nhà cây cũng đã xuất hiện những vết nứt.
Ẩn Hoán ôm ngực, phun một ngụm máu tươi.
Khóe miệng nó cong lên, nhếch môi cười với Lăng Vu Đề cùng Lăng Kiêu Hàn rồi có chút khó khăn mở miệng: “Ta rất kỳ quái, làm sao các người tra được đại bản doanh Ẩn tộc?! Lẽ nào, trong chỗ của ta có quỷ sao?”
Ẩn Hoán vừa dứt lời, Lăng Kiêu Hàn liền quay đầu nhìn Lăng Vu Đề một chút.
Lăng Vu Đề nhíu nhíu mày, lẽ nào, Lăng Kiêu Hàn cho rằng cô chính là quỷ bên trong Ẩn tộc?! Hắn vẫn hoài nghi cô là Ẩn tộc!?
“Làm thế nào mà biết được?! Đương nhiên sẽ không nói cho cậu! Cậu chỉ cần biết, mình, nhất định phải chết!”
Nói xong, Lăng Vu Đề lập tức phóng một mũi tên nước hướng về tim Ẩn Hoán--
Tám người khác cũng đã tụ hội ở bên ngoài, nhưng Lăng Kiêu Hàn cùng Lăng Vu Đề còn chưa hề đi ra.
Lạc Lạc có chút lo lắng thấp giọng hỏi: “Tiểu Vu còn chưa hề đi ra! Làm sao bây giờ?! Làm sao bây giờ?!”
“Không nên gấp gáp, Tiểu Vu cùng Kiêu Hàn đều không yếu, bọn họ sẽ không có chuyện gì!” Lạc Dịch động viên Lạc Lạc.
Nhạc Ninh cùng Dã Cuồng không nói gì, hai tay Mộ Phong nắm chặt, sau đó đột nhiên nhấc chân đi về phía Ẩn tộc: “Tôi đi tìm bọn họ?!”
Dã Cuồng gật đầu: “Tôi cũng đi!”
Nhạc Ninh chau mày, thấp giọng quát: “Đừng kích động như vậy! Tuy rằng năng lực của chúng ta cũng không yếu, thế nhưng ẩn tộc người đông thế mạnh, chúng ta hai quyền khó địch bốn tay. Bom đã được lắp đặt xong chưa?”
Cô quay đầu nhìn mấy người khác.
Mấy người khác gật đầu: “Tuy rằng chưa giết trưởng lão thành công, thế nhưng bom đã lắp đặt.”
Nhạc Ninh gật đầu: “Vậy thì tốt, hiện tại, chúng ta nổ bom ở ngoại vi bản doanh này, sau đó dẫn toàn bộ tộc nhân đang hướng về nhà cây tộc trưởng ra hết!”
Mọi người cảm thấy Nhạc Ninh rất có đạo lý, dồn dập gật đầu tán thành.
Mộ Phong cùng Dã Cuồng cũng đã bình tĩnh lại, nghe Nhạc Ninh!
“Uỳnh -- “
“Uỳnh -- “
“Uỳnh -- “
Nhạc Ninh làm nổ ba vị trí bom, bom được giấu ở phía dưới nhà cây, khi làm nổ một cái thì tiếng nổ mạnh đến đinh tai nhức óc, ánh lửa ngút trời, nhà cây trực tiếp bị nổ nát tan!
Những tộc nhân kia kinh ngạc một hồi, bị tiếng động như vậy mà bắt đầu lộn xộn cả lên.
Vừa nãy cũng đã nói rồi, thế giới này không có bom nên tiếng động như vậy làm những tộc nhân Ẩn tộc sợ đến mức rối loạn trận tuyến, bắt đầu chạy trốn tứ phía.
Thấy vậy, tám người khác đều hơi thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó Nhạc Ninh nói rằng: “Tôi cùng Dã Cuồng đi viện trợ Kiêu Hàn cùng Tiểu Vu, các người thủ tại chỗ này. Một khi có tộc nhân Ẩn tộc lại đây, giết! Nếu như các người thực sự không chống đỡ được, như vậy liền quả quyết rời đi! Không cần để ý đến chúng tôi!”
Dã Cuồng gật đầu, tán đồng với Nhạc Ninh.
“Không được! Tôi cùng đi với các người!” Mộ Phong vừa nói, bình thường y đều cợt nhả nhưng lúc này lại là nghiêm túc cùng kiên quyết.
Nhạc Ninh lạnh lùng trừng y: “Nhất định phải nghe tôi! Ở đây thì anh xem như là mạnh nhất! Lúc cần thiết, cần anh dẫn mọi người an toàn mà rút đi!”
Cho dù chết, cũng không thể để người thừa kế của bát đại thế gia đều chết sạch được!?
Aya: Mai là kết thúc thế giới này rồi ~~~ Thế giới tiếp theo thì mọi người mới lĩnh hội được đâu mới là tra nam (đọc mà tức ói máu, thương nam phụ vl~) Nên. Hãy chuẩn bị khăn giấy hoặc gối này nọ để có cái mà đập nhé!!!
Hơ hơ, tới chương 150 rồi... 150 là một con số xấu hoắc, nên không nói nhiều đâu nhé.