Công Lược Nam Phụ

Chương 197: Chương 197: Công lược gian thần Tả tướng (08)




Edit: Aya Shinta

Cô biết sau khi nữ chủ biết cô còn tồn tại thì nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!

Cho dù cô được Tả tướng Đoan Mộc Thanh Duyệt che chở, Lăng Mộ Lam cũng sẽ nghĩ cách khiến cho cô sống không bằng chết!

Cho nên, muốn là kẻ thù với nữ chủ hay không thì cũng không phải do cô định đoạt đâu đấy!

Dùng nước mà Vũ Trúc sáng sớm mang tới rửa mặt chải đầu một chút, dòng nước lạnh lẽo làm tâm tình Lăng Vu Đề phá lệ sảng khoái!

Nghe thấy được tiếng động trong phòng, Vũ Trúc đi đến trước cửa rồi gõ gõ: “Cô nương, người dậy rồi sao?”

Lăng Vu Đề bưng chậu rửa mặt đi mở cửa: “Buổi sáng tốt lành nha! Vũ Trúc!” Cô cười nói với Vũ Trúc.

Vũ Trúc vội vàng tiếp nhận chậu rửa mặt trong tay Lăng Vu Đề, sau đó có chút bất đắc dĩ mà cười cười: “Cô nương, sắp tới trưa rồi......”

Đúng là Vũ Trúc cảm thấy tò mò, rõ ràng buổi tối thì cô ngủ rất sớm mà còn có thể ngủ dậy trễ đến như vậy.

Lăng Vu Đề cười hắc hắc: “Chỉ cần canh giờ còn chưa tới thì chính là buổi sáng mà!”

“Vâng vâng, cô nương ngài định đoạt!”

Vũ Trúc bưng chậu rửa mặt rồi đổ nước đi, sau đó lại lấy thêm nước mới cho Lăng Vu Đề.

“Đúng rồi cô nương, Hoa tiên sinh đã tới đây vào lúc sáng sớm.”

Lăng Vu Đề ngừng lại một chút, cô giương mắt nhìn Vũ Trúc: “Hoa tiên sinh tìm ta có việc gì thế?”

Vũ Trúc lắc đầu: “Ta cũng không biết, Hoa tiên sinh biết rằng cô nương còn không có dậy cho nên liền rời đi, hắn nói sau giờ ngọ lại đến.”

“À,“ Lăng Vu Đề cúi đầu uống một hớp cháo đậu xanh, Hoa Giác tới tìm cô, hẳn là về gương mặt cô phải không?

Chẳng qua là, sao y vừa trở về liền phải tới xem mặt cô vậy?

Chẳng lẽ, là Đoan Mộc Thanh Duyệt phân phó?

Nếu thật sự như vậy, vậy chẳng là minh chứng cho việc Đoan Mộc Thanh Duyệt để cô ở trong lòng hay sao?!

Nghĩ đến độ hảo cảm chỉ có năm điểm, Lăng Vu Đề mếu máo, mới năm điểm hảo cảm......

Đoan Mộc Thanh Duyệt sẽ để Hoa Giác tới xem mặt cho cô, có thể là bởi vì khi cô ra khỏi viện của mình thì không có mang khăn che mặt, cho nên dọa đến hạ nhân của hắn......

Hôm nay thời tiết hơi nóng, bốn góc trong phòng cô đều có đặt chậu băng để hạ nhiệt độ.

Lăng Vu Đề ngồi ở trên giường thêu hoa theo Vũ Trúc, còn nói muốn ra phủ Tả tướng đi dạo này.

Nhưng thôi, cô vẫn nên chờ thời tiết lạnh một chút rồi mới đi ra ngoài cho lành.

Buổi chiều, Hoa Giác đúng giờ tới viện của cô.

“Hoa Giác bái kiến cô nương!”

Nhìn Hoa Giác ăn bận một thân áo gấm màu trúc xanh, Lăng Vu Đề mỉm cười đứng dậy khỏi giường: “Hoa tiên sinh có lễ!”

Hoa Giác khiêm tốn mỉm cười, đối với Lăng Vu Đề thì y vẫn rất có thiện cảm. Là một người “tri thư đạt lý”!

Đương nhiên, thiện cảm này cũng không phải là có liên quan gì đến quan hệ nam nữ cả!

“Hoa Giác phụng mệnh tới xem vết sẹo trên mặt cho cô nương!”

Nghe Hoa Giác nói thế, Lăng Vu Đề không có ngoài ý muốn bao nhiêu cả.

Cô gật đầu: “Vậy làm phiền Hoa tiên sinh.”

Nói xong, Lăng Vu Đề ngồi trở lại trên giường, sau đó đưa tay vén tóc mái mình lên, để tiện cho Hoa Giác có thể thấy được mặt cô rõ ràng!

Hoa Giác ghé sát vào Lăng Vu Đề, nói một tiếng: “Hoa Giác mạo phạm.” Sau đó liền bắt tay phóng tới trên mặt Lăng Vu Đề.

Mùi thảo dược xông vào mũi làm Lăng Vu Đề cảm thấy rất thoải mái, cô nhắm mắt lại, tùy ý để Hoa Giác sờ tới sờ lui trên mặt mình.

Chỉ chốc lát sau thì Hoa Giác đã buông tay, thân mình y cũng lùi ra phía sau một chút.

“Sẹo trên mặt cô nương......”

Nhìn vẻ mặt khó xử của Hoa Giác, Lăng Vu Đề mở miệng hỏi: “Có phải không thể xóa bỏ được đúng không?”

Ở trước khi Hoa Giác mở miệng, Lăng Vu Đề ôm lấy hy vọng......

Chỉ là lúc này......

Thôi, xóa hay không xóa thì cũng chẳng sao! Có cái gì to tát!

“Không sao, hoa tiên sinh, nếu không phải nhờ ngài thì Vu Đề cũng không còn cái mạng, nào có nhàn hạ thoải mái mà lo lắng cho gương mặt này đâu!”

Thấy trong ánh mắt của Lăng Vu Đề là nhẹ nhàng, thật ra thì Hoa Giác phải nhìn cô với con mắt khác rồi.

Phải biết rằng Lăng Vu Đề đã từng được xưng tụng là đệ nhất mỹ nhân Đại Diễn quốc, từng xinh đẹp bao nhiêu thì hiện tại xấu xí bấy nhiêu!

Một người từ trên trời cao đột nhiên ngã vào vũng sình, thế nhưng còn có thể bảo trì tâm tính tốt như vậy, đúng là khó có được!

Kỳ thật, Hoa Giác nghĩ sai rồi!

Lúc này Lăng Vu Đề cũng không phải là “Lăng Vu Đề” nguyên bản nữa, bởi vì cô biết đây chỉ là một thế giới nhiệm vụ, thế giới này xấu, thế giới sau cũng đổi thân thể mà thôi.

Cho nên cô mới không quá để ý như thế!

“Ý của Hoa Giác chính là, tuy không thể xóa bỏ hoàn toàn những vết sẹo trên mặt, nhưng Hoa Giác nhất định sẽ tận lực làm nhạt sẹo cho cô nương!”

Làm nhạt? Vậy đương nhiên là tốt nhất rồi! Lăng Vu Đề nghĩ rằng vết sẹo có thể giữ, nhưng cô cũng hy vọng có thể làm làn da mình láng mịn hơn một chút.

Như vậy thì khi cô sờ lên cũng sẽ không sần sùi như vậy, còn sẽ không vướng phải thứ gì nữa, ví dụ như sợi tua rua trên bao gối đầu......

“Vậy, làm phiền Hoa tiên sinh lo lắng rồi!”

Lăng Vu Đề đứng dậy khỏi giường, sau đó cúi người với Hoa Giác!

Hoa Giác vội vàng đỡ Lăng Vu Đề một chút: “Cô nương không cần đa lễ, đây là việc chủ tử phân phó, Hoa Giác tấ nhiên phải tận lực làm cho tốt! Qua mấy ngày nữa Hoa Giác sẽ đưa thuốc đến cho cô nương!”

Lăng Vu Đề đứng thẳng, ánh mắt cô đột nhiên sáng lên, nghĩ tới một biện pháp tốt có thể tiếp cận Đoan Mộc Thanh Duyệt!

“Hoa tiên sinh......” Lăng Vu Đề có chút muốn nói lại thôi mà nhìn Hoa Giác.

Hoa Giác chớp chớp mắt, trong mắt y đều là nghi hoặc khó hiểu: “Cô nương có việc thì cứ phân phó!”

Lăng Vu Đề mím môi, sau khi do dự một hồi lâu thì cô mới mở miệng: “Là như thế này, nghe nói Hoa tiên sinh có một sân thuốc trong phủ Tả tướng, Hoa tiên sinh đang ở tại nơi đó. Vu Đề tới phủ Tả tướng cũng được chút thời gian, ngày ngày đều ăn không ngồi rồi. Cho nên, Vu Đề nghĩ rằng, có thể qua sân của tiên sinh để phụ giúp hay không? Chính, chính là nhổ cỏ cho vườn thuốc gì đó cũng được, tóm lại là có một số việc để làm, có thể giết thời gian!”

Không phải cô muốn đi làm nông dân đâu!

Cô chỉ là muốn đi học lén mà thôi!

Đến trong sân thuốc, cô không chỉ có thể học được một chút y thuật, còn có thể dựa vào Hoa Giác để tiếp cận Đoan Mộc Thanh Duyệt!

Một công đôi việc luôn đấy!

“Ách......”

Hoa Giác bị khẩn cầu của Lăng Vu Đề làm cho sửng sốt, vào sân thuốc làm cỏ? Một thiên kim Hữu tướng, sao sẽ nhàm chán đến mức đi vào dược viện làm cỏ?!

Nhìn thấy hoài nghi trong mắt Hoa Giác, Lăng Vu Đề đỏ mặt, sau đó cô có chút ngượng ngùng nói: “Kỳ thật, kỳ thật Vu Đề muốn đi sân thuốc hỗ trợ, cũng không chỉ để giết thời gian. Vu Đề muốn nhân lúc Hoa tiên sinh nhàn hạ thì có thể chỉ dạy Vu Đề một ít y thuật! Cũng muốn vào ngày nào đó nếu có cơ hội, thì Vu Đề có thể báo đáp Tả tướng đại nhân!”

Lăng Vu Đề vừa nói xong, Hoa Giác liền thu hồi hoài nghi trong mắt.

Lời giải thích này mới hợp lý làm sao!

Đối với ý nghĩ của Lăng Vu Đề, Hoa Giác vẫn cảm thấy cũng hợp tình hợp lý.

Sau khi Hoa Giác trầm tư một chút thì y vẫn gật đầu đồng ý: “Cô nương muốn học một ít y thuật phòng thân, thật ra có thể......” Nói không chừng thì về sau có thể phục vụ cho chủ tử?

Aya: Lời đầu tiên thì mình xin gửi lời xin lỗi trước vì đã mất hút cả tuần nay. Chả là cả tuần nay vừa kiểm tra vừa thuyết trình nên mình lu bu quá thể...

Điều thứ hai mình muốn nói là mình đang ấp ủ một đồng nhân của thế giới 6. CP sẽ là Lăng Vu Đề trùng sinh và anh cả Lăng Văn Hạ. Đã xong chương một. Nhưng mình cứ xoắn xuýt về Trình Cẩm Nhiên hoài. Mình muốn tạo ra một cái kết đẹp cho anh chàng này, mà mãi vẫn chưa nghĩ ra...

Không tin được là chỉ sau vài câu bình luận thì mình đã quăng ngay bộ “Mèo con” đang ấp trong trứng mà nhảy qua bộ đồng nhân này rồi TvT...

Mình nói trước là chưa tới cuối tháng 12 thì mình sẽ còn biến mất kiểu này dài dài. Nên các bạn thông cảm cho mình nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.