Edit: Aya Shinta
Beta: Táo
Nam Cung Vũ Mặc mím môi rồi mới lên tiếng: “Ta tạm thời tin tưởng cô, tội danh trong đó ta sẽ kiểm chứng từng cái một!”
Hắn dừng một chút: “Nếu không phải thật... Dù kiếm phái Tinh La chỉ còn một mình Nam Cung Vũ Mặc ta, cũng sẽ không chết không thôi với U Linh các!”
Nói xong, Nam Cung Vũ Mặc nhìn Nam Cung Tử Hiên một chút, sau đó mới cầm kiếm phất tay áo rời đi.
Đến khi Nam Cung Vũ Mặc rời đi, Lăng Vu Đề mới mân một miếng bánh ngọt tới bên mép...
“Ban nãy vẫn là lần đầu nghe Các chủ nói nhiều như vậy!” Tiếng Nam Cung Tử Hiên vang lên bên tai, Lăng Vu Đề hơi ngừng động tác lại, sau đó mới bỏ bánh ngọt vào trong miệng: “Ừm.”
Trong mắt Nam Cung Tử Hiên nhanh chóng xẹt qua cái gì đó, Lăng Vu Đề không nhìn thấy.
Sở dĩ cô nói nhiều để cho Nam Cung Vũ Mặc tự mình đi kiểm chứng, còn không phải là bởi đối phương là nam chính hay sao!
Giết cha mẹ nam chính, cô không hi vọng sau này nam chính dây dưa mình.
Nam chính này không giống với nam chính của những thế giới khác, đa số nam chính đều cực kỳ bênh người mình. Bất luận người nhà hoặc bạn bè làm chuyện tốt hay xấu thì anh ta sẽ đều bao che cả!
Mà Nam Cung Vũ Mặc là người nghiêng về cái lý, nếu hắn tra được danh sách là chính xác... thì cho dù trong lòng rất đau khổ, hắn tuyệt đối sẽ không trở lại dây dưa U Linh các.
Đây chính là lý do tại sao Lăng Vu Đề dám vừa đến đã giết cha mẹ nam chính.
Nam Cung Tử Hiên không nói gì, chỉ lẳng lặng đứng đó nhìn Lăng Vu Đề ăn bánh ngọt.
Lăng Vu Đề vốn không tính nói chuyện, nhưng ngẫm nghĩ lại thì vẫn mở miệng giải thích: “Không muốn dây dưa nhiều.”
Vài chữ đơn giản đã giải thích cho Nam Cung Tử Hiên hiểu.
Nam Cung Tử Hiên bỗng nhiên tỉnh ngộ, y không ngờ hóa ra mục đích của Lăng Vu Đề là cái này!
Y gật đầu, ừ một tiếng --
Nam Cung Tử Hiên báo được thù lớn, Lăng Vu Đề luôn ở trong U Linh các chờ tám điểm hảo cảm còn lại.
Chỉ chớp mắt, cô đã đến thế giới nhiệm vụ này bốn tháng.
Bốn tháng này hình như Nam Cung Tử Hiên rất bận. Từ khi Nam Cung Vũ Mặc tới, y bắt đầu nhiều lần rời khỏi U Linh các.
Thỉnh thoảng trở về, Nam Cung Tử Hiên sẽ hỏi cô tâm pháp Trí Thực.
Lăng Vu Đề nghĩ mình luyện cao hơn y, độ hảo cảm lại nhiều như vậy nên dứt khoát truyền lại tâm pháp cho y.
Có điều để phòng bị, Lăng Vu Đề cũng không cho y tâm pháp hoàn chỉnh.
Trong bốn tháng này, độ thiện cảm vẫn là chín mươi hai điểm không tăng không giảm...
Trong lòng Lăng Vu Đề hơi nóng nảy, nhưng cũng hết cách. Cô đường đường là chủ một các, không thể cứ đi theo hộ pháp hoài được! Cho nên cô chỉ có thể ở trong U Linh các luyện Trí Thực, tình cờ tìm cớ đi ra ngoài với Nam Cung Tử Hiên một chuyến.
“Các chủ, ngài tìm ta?” Liệt Viêm nhìn Lăng Vu Đề ngồi xếp bằng ở trên giường với ánh mắt nghi hoặc.
“Ừm.” Lăng Vu Đề gật đầu: “Gần đây trên giang hồ có chuyện gì không?”
“Ồ ~ Hóa ra Các chủ hỏi cái này à!” Liệt Viêm trực tiếp ngồi ở bên giường, bắt đầu nói cho Lăng Vu Đề biết về chuyện giang hồ gần đây.
Liệt Viêm nói gần đây trên giang hồ huyên náo ầm ĩ vì chìa khóa Ngũ Tinh.
Lúc thì chìa khóa Ngũ Tinh bị tà phái cướp đi, lúc thì lại bị đệ nhất đạo tặc đánh cắp, lượn vài vòng thì vào tay Nam Cung Vũ Mặc.
Hiện tại trong tay Nam Cung Vũ Mặc đã có bốn chiếc chìa khoá, còn thiếu một chiếc nữa.
Dựa theo ý tứ của Nam Cung Vũ Mặc là hắn sẽ không dùng chìa khóa Ngũ Tinh để mở bí cảnh Ngũ Tinh, trái lại sẽ bảo vệ chìa khóa Ngũ Tinh cẩn thận.
Chính là vì Nam Cung Vũ Mặc có bốn chiếc chìa khoá nên gần đây hắn gặp không ít phiền phức.
Lăng Vu Đề chớp mắt, có vẻ nội dung tình tiết lần này không thay đổi thái quá. Ngoại trừ chuyện cô giết vợ chồng Nam Cung Diệp thì những diễn biến khác vẫn đi sát với kịch tình.
Theo tình tiết, Nam Cung Vũ Mặc lấy được bốn chiếc chìa khoá, hắn cũng không tính mở bí cảnh Ngũ Tinh.
Sau đó, nữ chính Dạ Khanh Tuyết bị tà giáo Phần Nguyệt giáo bắt, Giáo chủ Phần Nguyệt ép Nam Cung Vũ Mặc dùng bốn chiếc chìa khoá trao đổi.
Một trong năm chiếc chìa khóa Ngũ Tinh nằm trong tay Phần Nguyệt giáo, lấy được bốn chiếc chìa khóa của Nam Cung Vũ Mặc thì họ đã có đủ năm chiếc chìa khóa trong tay.
Nam Cung Vũ Mặc vì cứu Dạ Khanh Tuyết mà không để ý đến sự phản đối của võ lâm, đưa bốn chiếc chìa khoá cho Phần Nguyệt giáo.
Tiếp đó Giáo chủ Phần Nguyệt giáo dùng chìa khóa Ngũ Tinh mở bí cảnh Ngũ Tinh.
Để ngăn cản Giáo chủ Phần Nguyệt giáo đoạt được cái gọi là bí tịch võ công tuyệt thế, Nam Cung Vũ Mặc cũng theo vào bí cảnh Ngũ Tinh.
Lúc này vẫn chưa tiến triển đến phân đoạn Phần Nguyệt giáo dùng nữ chính Dạ Khanh Tuyết để uy hiếp Nam Cung Vũ Mặc. Có điều Lăng Vu Đề thấy chắc là cũng gần tới rồi.
“Ừm, ta biết rồi.” Lăng Vu Đề đáp một tiếng, sau đó nhắm mắt không nói lời nào nữa.
Liệt Viêm chớp mắt, xem Lăng Vu Đề thật sự không có ý muốn nói gì thêm, nàng ấy mới bĩu môi đứng dậy: “Vậy thuộc hạ cáo lui trước.”
“Ừm.”
- -
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của Lăng Vu Đề, chỉ trong một tháng, giang hồ lại sôi trào. Nguyên nhân chính là Phần Nguyệt giáo bắt cóc Dạ Khanh Tuyết, muốn Nam Cung Vũ Mặc giao bốn chiếc chìa khoá.
Ngoại trừ mẫu thân Dạ Khanh Tuyết - Chưởng môn phái Ám Hoa và Nam Cung Vũ Mặc thì tất cả mọi người không muốn để Nam Cung Vũ Mặc dùng bốn chiếc chìa khoá làm đồ trao đổi.
Thời gian trao đổi được xác định vào bảy ngày sau, địa điểm ngay ở Vọng Đoạn nhai, cách chủ các U Linh các không xa.
Lăng Vu Đề dự định đến xem náo nhiệt ~
Bảy ngày nhanh chóng đến, Nam Cung Tử Hiên không biết đi làm gì mà hơn một tháng không về U Linh các.
Nếu không phải cách mấy ngày sẽ có chim bồ câu truyền tin, Lăng Vu Đề cũng phải cho rằng y ngỏm tỏi rồi.
Nếu Nam Cung Tử Hiên không ở đây, thế thì Lăng Vu Đề dẫn Liệt Viêm tới Vọng Đoạn nhai.
Trên giang hồ cũng không có ai biết diện mạo của người trong U Linh ra sao, để không làm người khác quá chú ý, Lăng Vu Đề và Liệt Viêm đổi xiêm y bình thường của các cô nương trên giang hồ.
Cô đeo khăn che khuất mặt, sau đó mới cùng Liệt Viêm đến Vọng Đoạn nhai.
Thời gian đã hẹn là giờ Mùi ba khắc, lúc hai người họ đến thì đã có rất nhiều nhân sĩ giang hồ tụ tập ở đó, cầm đầu là Nam Cung Vũ Mặc và mẫu thân Dạ Khanh Tuyết.
Rất nhiều nhân sĩ giang hồ đều đang nói chờ giáo chủ Phần Nguyệt đến thì muốn liên thủ tiêu diệt Phần Nguyệt giáo.
Nhưng Nam Cung Vũ Mặc lo rằng Dạ Khanh Tuyết sẽ bị thương tổn nên nói gì cũng không đồng ý.
Cuối cùng không rõ Nam Cung Vũ Mặc nói gì, mấy nhân sĩ giang hồ kia mới nhao nhao ngậm miệng.
Lăng Vu Đề đứng khá xa, không thể nghe thấy Nam Cung Vũ Mặc nói gì.
Cô chau mày, nhấc chân đi về phía đám người...
Liệt Viêm kéo cổ tay cô lại, thấp giọng nói rằng: “Các chủ... Đoạt Phách cô điên rồi! Bên kia đều là nhân sĩ chính phái đó, hai chúng ta...”