Công Lược Nam Phụ

Chương 318: Chương 318: Công lược thiên sư bắt quỷ (06)




Edit: Aya Shinta

“Huynh yên tâm, ác quỷ đã bị ta thu phục.”

Nghe Mạnh Phất Sinh nói, nam tử tráng niên lại nhìn chung quanh.

Căn nhà lá ngày thường chỉ cần đứng bên ngoài là có thể cảm thấy âm trầm thì vào lúc này, dù đang ở trong nhà lá nhưng cũng không có loại cảm giác âm u kia nữa.

Nam tử tráng niên nhìn thấy bên hông Mạnh Phất Sinh có đeo ngọc bội bát quái đại diện cho thiên sư bắt quỷ, y cảm kích chống người quỳ xuống đất tạ ơn: “Đa tạ thiên sư, đa tạ ân cứu mạng của thiên sư!”

Mạnh Phất Sinh gật đầu, xem như là tiếp nhận lời cảm ơn của y: “Huynh bị ác quỷ hút đi một phần tinh khí cho nên trong một thời gian thì sức khỏe của huynh sẽ khá suy yếu, điều dưỡng một hồi là có thể.”

Nam tử tráng niên nói cảm ơn thêm lần nữa, sau đó y còn vô cùng nhiệt tình mời Mạnh Phất Sinh tới nhà y ngủ lại.

Mạnh Phất Sinh không có từ chối, hắn tới nơi này chủ yếu là để qua đêm.

Chờ nam tử tráng niên khôi phục chút khí lực, có thể đứng dậy thì Mạnh Phất Sinh khom lưng ôm lấy Lăng Vu Đề ở một bên lên trước. Dưới ánh mắt kinh ngạc của nam tử, hắn nói một tiếng: “Đi thôi.”

Nam tử tráng niên ngẩn người, đứng ở đó không nhúc nhích: “Ớ... Thiên sư, ngài đây là?” Nam tử chỉ vào tay Mạnh Phất Sinh.

Bởi vì người khác không nhìn thấy Lăng Vu Đề nên nam tử tráng niên chỉ thấy Mạnh Phất Sinh đang giơ tay lên giữa chừng, như là đang ôm món đồ gì đấy.

Mạnh Phất Sinh cúi đầu nhìn Lăng Vu Đề đã nhắm mắt dưỡng thần một chút, nhàn nhạt nói một câu: “Không có gì, đi thôi.” Nói xong, hắn nhấc chân ra khỏi nhà lá.

Nam tử tráng niên sững sờ, nhìn quanh bốn phía. Tuy ác quỷ đã bị thu phục nhưng ở trong quỷ ốc này, y vẫn rất sợ! Nhớ đến lúc nãy mình bị quỷ mê làm chuyện kia với ả ta ~ y liền sợ mất mật!

Hãi hùng đến run như cầy sấy, y vội vã đuổi theo: “Này —— thiên sư, ngài chờ ta với!”

——

Nam tử tráng niên nói y tên là Nguyên Đại Ngưu, là thôn dân của thôn Nguyên.

Mà ác quỷ bị Mạnh Phất Sinh thu phục thực ra cũng là người đáng thương.

Ác quỷ vốn tên là a Mỹ, nàng có tướng mạo thanh tú, cũng được coi là người đẹp ở trong thôn.

A Mỹ là một cô nương có số khổ, khi mười tuổi cha nàng chết ngoài ý muốn, mười lăm tuổi mẹ nàng lại nhiễm bệnh chết. Bởi vì phải giữ đạo hiếu nên nàng vẫn không có đính hôn.

Mười tám tuổi, vất vả lắm mới có một gia đình đồng ý cưới a Mỹ, nhưng vào buổi tối một ngày trước lễ thành thân thì a Mỹ lại bị người khác hại chết.

Nhi tử của trưởng thôn tiền nhiệm ngu si từ nhỏ, hễ gặp người là đánh. Sau đó lớn lên lại càng nghiêm trọng, vậy nên người trong thôn đều nhìn thấy gã là trốn.

Tối hôm ấy trời đổ mưa, lúc thằng ngốc kia đi ra thì gã đi tới nhà a Mỹ ở, cũng chính là quỷ ốc nọ.

Gã cầm dao phay vọt vào trong phòng a Mỹ, chém lung tung lên khuôn mặt xinh đẹp của a Mỹ. Không chỉ có như vậy, gã còn làm bẩn a Mỹ.

Sau đó, a Mỹ bị gã dằn vặt đến chết.

Ngày kế tiếp khi a Mỹ được người khác phát hiện, nàng còn mặc một thân hồng y, tư thế chết cực kỳ khủng bố!

Nghe rằng, vốn là a Mỹ còn có một hơi, nếu như lúc đó trưởng thôn tiền nhiệm tìm được con trai ngốc có thể cứu a Mỹ, a Mỹ là sẽ không phải chết.

Nhưng trưởng thôn tiền nhiệm cũng không có cứu nàng, mà là dẫn nhi tử rời đi.

A Mỹ không có thân nhân, tất nhiên không ai đồng ý rước chuyện phiền toái đòi lại công đạo cho nàng. Chuyện thằng ngốc giết chết a Mỹ cứ như thế mà bỏ mặc không lo.

Vị hôn phu của a Mỹ làm một lễ tang đơn giản cho nàng, sau đó rời khỏi thôn Nguyên.

Đêm a Mỹ hiện hồn về, một nhà trưởng thôn tiền nhiệm đều chết thảm! Buổi tối hôm đó, các thôn dân cũng nghe được tiếng cười khủng bố của a Mỹ!

Sau đó mỗi buổi tối, ngay canh giờ khi a Mỹ chết đều có tiếng cười của nàng vang lên. Mà mỗi một năm tới ngày giỗ của a Mỹ đều sẽ có một nam tử tráng niên chết ở trong nhà lá.

Nên người trong thôn đều gọi nhà lá kia là quỷ ốc.

A Mỹ này gây chuyện trong suốt năm mươi năm! Trước đây người trong thôn cũng mời thiên sư đến thu phục a Mỹ, nhưng không phải là bị a Mỹ đánh trọng thương thì cũng là bị a Mỹ đánh chạy, còn có một người bị đánh chết!

Sau khi biết được sự lợi hại của a Mỹ, họ cũng không mời được thiên sư nữa.

“Thực ra trai tráng trong thôn hầu như đều đi ra ngoài tìm chút việc làm. Ta vốn cũng ra ngoài làm thợ mộc, đợt này thê tử ta sắp sinh cho nên ta mới trở về với nàng ấy. Không ngờ...”

Mạnh Phất Sinh không nói gì, chỉ liếc mắt nhìn Lăng Vu Đề đang nghe say sưa ngon lành một chút.

Nguyên Đại Ngưu thấy Mạnh Phất Sinh không nói lời nào, cho rằng hắn thấy phiền nên hơi lúng túng cười cợt: “Ta nói hơn nhiều, sắc trời không còn sớm, thiên sư nghỉ sớm một chút! Nghỉ sớm một chút!”

Cửa phòng đóng lại, Mạnh Phất Sinh rời giường, đi tới ngồi xuống băng ghế Nguyên Đại Ngưu vừa ngồi. Hắn nhắm mắt lại, giống như đang ngồi thiền.

Lăng Vu Đề đang nằm ở trên giường chống cùi chỏ, nửa ngồi nhìn hắn: “Huynh làm gì vậy? Không cần ngủ sao?”

“Ta cứ vậy ngủ thôi, cô ngủ đi.” Mạnh Phất Sinh cũng không có liếc nhìn cô một cái.

Lăng Vu Đề ôm bụng, chỗ bị khí đen bắn trúng vẫn rất đau, cũng không biết có thể khỏi hay không? Xem ra, cô cần tìm Hiệp hội Vị diện hỏi một câu mới được!

“Phất Sinh, huynh sẽ siêu độ cho a Mỹ kia đúng chứ?”

Nhớ tới Nguyên Đại Ngưu nói về cái chết của ác quỷ, Lăng Vu Đề rất đồng tình với nàng ta. Dù sao, việc nàng ta biến thành ác quỷ cũng có thể thông cảm được. Sắp thành cô nương gả chồng nhưng lại bị vấy bẩn vào đêm mặc giá y trước hôn lễ, bị hành hạ đến chết!

“Xem tình huống.” Có vài ác quỷ chịu oan khuất, nhưng nếu như quá mức u mê không tỉnh thì không siêu độ được.

Lăng Vu Đề ồ một tiếng, thấy Mạnh Phất Sinh không nói gì thêm nên cũng ngậm miệng lại.

Có chút gian nan trở mình, yên lặng liên hệ với Hiệp hội Vị diện.

Thiết bị liên lạc vang lên, Hạ Luân không có nhận ngay mà lại lườm một cái. 0051 này thật sự coi anh là thành tổng đài chăm sóc khách hàng rồi phải không? Đúng không đúng không?!

Bất mãn mở máy biến thanh lên rồi anh mới nhấn nút nhận cuộc gọi.

Vì để tránh việc Hạ Luân chủ động nói chuyện dẫn đến mình không có cơ hội mở miệng, Lăng Vu Đề quyết định đánh đòn phủ đầu!

“Hiệp hội Vị diện, tôi bị thương, ta muốn biết mình phải làm thế nào mới có thể khỏi? Còn có, tôi muốn biết vì sao dị năng hệ thủy của tôi có thể đối phó với quỷ? Có phải tất cả quỷ tôi đều có thể đối phó?”

Hạ Luân:...

“Nói gì đi chứ!”

Hạ Luân dụi dụi đôi mắt dưới mắt kính, sau đó mới nói: “Cô bị thương sẽ tự động khép lại, chỉ cần thời gian. Ngoại trừ thương tổn đến trái tim thì thế nào cũng không chết được. Mà chết rồi cũng chẳng khác nào nhiệm vụ thất bại, tôi tin rằng mình không cần nhắc lại vấn đề này. Còn dị năng hệ thủy của cô đúng là có thể đối phó với quỷ, thế nhưng cũng không phải con nào cũng đối phó được.”

Nếu như mới đầu ác quỷ a Mỹ kia không có bị Mạnh Phất Sinh đả thương, mũi tên nước của Lăng Vu Đề sẽ không thể trực tiếp bắn nửa cái đầu của a Mỹ xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.