Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

Chương 127: Chương 127: Anh trai bá đạo, buông em ra (9)




Editor: Tranh Nhược

Chương 127

Kiều An quen với nhóm nhỏ này rất nhanh.

Cô lúc này mới rõ, nữ sinh trong trường chán ghét Nhược Vũ San rất nhiều.

Chu Ngọc bởi vì cùng Nhược Vũ San là bạn cùng phòng, bình thường tính cách nóng nảy, cho nên biểu hiện rõ nét hơn mà thôi.

Cùng nguyên chủ Vương Kiều An so sánh, Kiều An rõ ràng ở trong nhóm có quan hệ rộng và thành thạo hơn nhiều.

Người cùng người cong quẹo vòng vèo.

Trong vòng chán ghét Nhược Vũ San, mọi người có tính cách hoạt bát thẳng ruột ngựa, mỗi ngày cũng không thương xuân buồn thu.

Tuy rằng cũng tụ tập nhìn nam sinh soái khí, nhưng nhiều thời giờ đều dùng để học tập.

Kiều An cảm thấy, nhân sinh nguyên chủ bi kịch, một phần là do thành tích, không thi đậu đại học tốt, cuối cùng không tìm được công tác.

Cho nên, cô quyết định nỗ lực, mỗi ngày tiến tới.

Còn mục tiêu nhiệm vụ lần này là Sở Vân Phàm, cô quyết định trực tiếp phá hư gặp gỡ giữa Nhược Vũ San cùng Sở Vân Phàm, làm bọn họ không có giao thoa, bi kịch trong nguyên tác cũng không xảy ra.

Mà nữ chủ Nhược Vũ San bạch liên hoa như vậy, cô có thể cách bao xa liền cách bấy nhiêu...... Dù sao nguyên chủ cũng không yêu cầu cô đối phó bạch liên hoa!

Chỉ là, cô không nghĩ đi trêu chọc Nhược Vũ San, Nhược Vũ San lại không nghĩ buông tha cô!

Kiều An mỗi ngày đều cùng Chu Ngọc cùng vào cùng ra, học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước...... Ngày tháng qua phong phú lại vui sướng, Nhược Vũ San lại cảm thấy tâm lý không cân bằng.

Ở trong lòng cô ta, rõ ràng người làm sai là Vương Kiều An, cô ta không chờ được Vương Kiều An xin lỗi, lại nhìn thấy cô mỗi ngày đều qua vui vui vẻ vẻ!

Vương Kiều An sao có thể quá phận như vậy? Sao không biết điều như vậy?

Quan trọng nhất, cô ta vốn dĩ cho rằng Kiều An khẳng định sẽ hối hận.

Mất đi Nhược Vũ San người bạn này, Vương Kiều An sao không hối hận đâu?

Cũng bởi vậy, cô ta cố ý cho mấy nữ đồng học tham danh lợi trong lớp cơ hội lấy lòng cô ta. Nguyên bản cô ta chướng mắt những nữ đồng học chỉ nhìn trúng thân phận đại tiểu thư Tần gia của cô ta.

Nhưng vì khiến cho Kiều An ghen ghét, cô ta vẫn làm như vậy!

Cô ta cho rằng, Kiều An sẽ đến cầu cô ta dỗ cô ta.

Trước kia mỗi một lần đều như thế.

Lại không nghĩ rằng, Kiều An không chỉ không ghen ghét, còn một bộ hoàn toàn không để bụng bộ! Thậm chí, cô còn cùng Chu Ngọc và mấy đồng bọn âm dương quái khí (*) chới với nhau.

(*) Nói chuyện trên trời dưới đất,... ở đây dùng với nghĩa là thích nói xấu cô ta.

Làm bạn tốt nhất, cô ta thật sự không thể nhìn Kiều An sa đọa!

Cô ta chặn đường Kiều An, nhìn Kiều An, thở dài một hơi.

"Kiều An, cậu nhớ rõ tình bạn của chúng ta không vậy?"

Cô ta bày dáng vẻ thương cảm, làm người nhìn thấy phiền lòng. Phảng phất như Kiều An làm chuyện gì trời đất oán thán nhân thần cộng phẫn không bằng.

"Tớ suy nghĩ thật lâu, tuy rằng cậu gần nhất tính tình không tốt, cũng không có thiện lương trước kia. Nhưng làm bạn, tớ quyết định tha thứ cho cậu. Cậu cũng đừng cùng bọn Chu Ngọc chơi!"

Giọng điệu ban ân như vốn nên là thế, thật sự làm người nghe xong phiền lòng.

"Cảm ơn, không cần. Nhược Vũ San, tôi không muốn cùng cậu làm bạn!"

Kiều An đạm nhiên trả lời, làm Nhược Vũ San không tin.

Cô ta như bị chịu đả kích, lung lay sắp đổ.

"Cậu nói cái gì? Cậu không muốn cùng tớ làm bạn? Sao có thể? Hai chúng ta là bạn tốt 5 năm, cậu thế mà phản bội tớ?"

Từ được dùng, thần thái thể hiện, người không biết, thật đúng là cho rằng Kiều An là "Kẻ phụ tình" vô tình vô nghĩa.

Kiều An cũng không rảnh có tâm tư bồi vị đại tiểu thư này chơi đùa, liền lang tâm như thiết (*).

(*) Tâm địa cứng rắn.

- -----

17h02 13/1/2020

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.