Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

Chương 274: Chương 274




Edit: Nương Cter

Chương 274

Kiều An nhất thời không nói nổi.

Nguyên chủ cũng quá thảm.

Những năm này vẫn luôn một mực cùng nhà mẹ giảm bớt tiếp xúc, thì ra là do người nhà mẹ luôn nghĩ nàng như vậy.

Cái này cũng xem thường nguyên chủ quá đi.

“Mẫu thân, người đang nghĩ gì đấy? Bất kể thế nào, con là Hoàng hậu cưới hỏi đàng hoàng của Hoàng thượng. Dù Trầm Hoa Hi có lợi hại hơn nữa, cũng không thể vượt qua. Huống chi con còn sinh cả Thái tử, Hoàng thượng nếu không phế Thái tử, thì địa vị của con sẽ không dao động.”

Trên thực tế, trong nguyên tác, bất luận Trầm Hoa Hi hãm hại thế nào, hoàng đế dù có cưng chiều ả ta thế nào, cũng không có ý định phế hậu.

Cho nên Trầm Hoa Hi sử dụng thủ đoạn ác độc, bêu xấu nàng cùng thị vệ cấu kết, cắm sừng hoàng đế.

Như vậy một là vừa chứng minh Hoàng hậu thật sự không thể mang thân phận quốc mẫu; hai là khiến cho hoàng đế đối với Thái tử sinh ra khúc mắc, vì nhi tử của ả lót đường.

Nhưng người tính sao bằng trời tính, ả làm sao biết được chuyện vậy mà chẳng thành công.

Còn người Biện gia ở đó, há có thể để cho hạng người có tâm cơ kỹ nữ hãm hại hài tử nhà mình.

Biện gia đi theo tiên đế đánh thiên hạ, phong chức Biện quốc công, thân phận so với Trầm gia càng cao hơn.

Mà thân phận Hoàng hậu so với Hoàng Quý phi đương nhiên cao hơn. Một bên là thê, một bên là thiếp.

Những năm này hết lần này đến lần khác, cũng bởi vì Trầm Hoa Hi thủ đoạn lợi hại, thâm phụ hoàng ân, mặc cho Hầu phủ nhảy nhót, cảm thấy bản thân so với Biện phủ Quốc công càng giống quốc trượng* hơn.

*Quốc trượng: cha vợ của vua.

Lúc trước Biện phu nhân không nói vì sợ nữ nhi tức giận.

Nhưng bây giờ trong mắt bà nữ nhi thực thiên chân, thực ấu trĩ vẫn còn ảo tưởng không thực tế.

Liền nói những chuyện này cho Kiều An.

Kiều An nghe xong chỉ có thể chắc lưỡi hít hà.

Luận về sách lược trị quốc, Trầm Hoa Hi có thể không phải đối thủ của nguyên chủ.

Nhưng nếu bàn thể thủ đoạn ngầm, phương pháp hại người, nguyên chủ chỉ có thể rơi đài.

Thí dụ như nếu không phải lần này Biện phu nhân nói ra, dù là nguyên chủ hay Kiều An cũng không nghĩ tới thì ra mọi người ở kinh thành đều biết Hoàng Quý phi so với Hoàng hậu được ân sủng hơn, đức hạnh tài năng hơn, càng thích hợp làm chi mẫu một nước hơn.

Nếu không phải Hoàng đế niệm tình bạn cũ, địa vị Hoàng hậu sớm bị tước bỏ.

— Những lời như vậy vừa nghe đã thấy trăm ngàn chỗ hở. Không nói Hoàng hậu sinh Thái tử cũng không nói tới Hoàng hậu là nguyên phối thê tử, tự bản thân đi lên, nguyên chủ làm chuyện ác gì mà phải hứng những bình luận ác ý như vậy?

Cố tình những lời đồn này không có mắt mũi, chỉ thiếu điều nói trắng ra Hoàng hậu không được thánh tâm, có thể tùy thời tự tử.

Kiều An trấn an Biện phu nhân, trang điểm ăn mặc một phen đưa người đi Càn Thanh cung.

Càn Thanh cung là tẩm điện của Hoàng đế, trong trí nhớ của nguyên chủ, đã mười mấy năm nàng không đặt chân đến đây.

Sàn nhà lát bằng phiến ngọc cẩm thạch, thỉnh thoảng có cung nữ thái giám lui tới nhìn người của Khôn Ninh cung đi đến, kinh ngạc vạn phần. Đã bao lâu rồi cũng chưa thấy Hoàng hậu nương nương đi ra khỏi Khôn Ninh cung đâu!

Dù chỉ là một chuyến đi chẳng có gì đặc biệt cũng khiến cho người trong hậu cung ghé mắt.

Kiều An đứng dưới mái hiên, chờ thái giám tiến lên bẩm báo.

Vốn tưởng những năm này cùng Hoàng đế quan hệ lạnh nhạt, nàng vội vã tới, Hoàng đế nhất định sẽ cho nàng một cái mặt lạnh.

Không nghĩ tới thái giám Hạ Mãn rất nhanh đi ra, mặt đầy khách khí cùng Kiều An chào hỏi, “Hoàng hậu nương nương, đây là ngọn gió nào mang người đến đây? Hoàng thượng trong này, đang cùng Hoàng Quý phi nói chuyện. Nghe nói người đến thì bắt nô tài đến đây mời người đi vào?”

Tên cẩu hoàng đế này dù có cái không tốt nhưng có một ưu điểm.

Ở trước mặt mọi người, vẫn cho Hoàng Hậu đầy đủ thể diện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.