Editor: Tranh Nhược
Chương 210
Huyết La vương Tạ Luân?
Mặt Vân Linh đan xen các loại sắc thái.
Vân Kiều An biết Tạ Luân?
"Ta cùng hắn không quan hệ......"
Kiều An không nhịn được muốn trợn trắng mắt, "Đúng vậy, cô cùng hắn không quan hệ, chẳng qua hắn đối với cô nhất kiến chung tình, không ngừng theo đuổi cô, đúng không? Giúp cô bắt tiểu bạch hồ, giúp cô có hoa hồng máu ngàn năm, còn ở lúc khảo hạch vào học viện Chân Nguyên âm thầm trợ giúp...... Cô nói lời này ai tin nổi? Cô hỏi thi thể hồ ly nhỏ đi, nó tin sao?"
Huyết La vương là người nào.
Sắc mặt người ở đây đều thay đổi.
Cho dù Vân gia chủ bị dây trói tiên trói cũng dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn nữ nhi.
"Huyết La vương? Đó là Huyết La vương đấy? Đây là người tội ác tày trời giết người như ma, Linh nhi, sao con lại có quan hệ với hắn?"
Đế Tôn, tuy không có danh khí ở bên ngoài nhưng y là bạn tốt của quốc sư đại nhân.
Còn Huyết La vương bất đồng. Kia chính là ma đầu đấy!
Tuy trong nguyên tác, hắn cũng chính cũng tà, sau này cũng coi như trợ giúp dân chúng đại lục Tiềm Long đối kháng ma thú triều, nhưng hiện tại tên của hắn có thể dỗ đứa nhỏ khóc đêm đó má ôi!
Mấy năm nay, người vô duyên vô cớ chết dưới tay thủ hạ của hắn cũng không ít.
Cùng Tạ Luân kết giao á hả, tam quan Vân Linh chạy đâu rồi?
Vấn đề là Tạ Luân xác thật trợ giúp Vân Linh rất nhiều. Cho dù sản nghiệp Vân gia hiện tại, nếu tra tỉ mỉ đều sẽ tra được thân ảnh Tạ Luân.
Cái này làm cho Vân Linh không có dũng khí cãi lại.
"Đúng vậy, đại tiểu thư cũng thật quá đáng! Sao lại có thể cùng Huyết La vương ở bên nhau? Đây là muốn hại chết Vân gia chúng ta sao?"
"Còn không phải sao! Thật đáng sợ, Huyết La vương có thể giết chúng ta không!"
"Dọa chết người......"
Tường nghiêng mọi người đẩy chính là để nói tình huống hiện tại.
Ở lúc bạn đắc ý, những người đó nịnh bót bạn, còn khi bạn nghèo túng, bọn họ sẽ là người đầu tiên dẫm bạn.
Trừ bỏ tuỳ tùng nhỏ Vân Diệu Khả, cả người đều mê muội Vân Linh, Vân Linh nói gì đều đúng, những người khác hận không thể phun Vân Linh một ngụm.
Tương phản những người này nghĩ mọi cách nịnh bợ Kiều An.
Mà Vân Trung cùng Dương thị hai người này vì không thấy Kiều An nói cái gì, bắt đầu lừa mình dối người, thổi phồng Kiều An là nữ nhi tốt bọn họ đắc ý nhất.
Đối với cảnh tượng như vậy, Kiều An một mực mặc kệ.
Cô muốn nỗ lực tu luyện đến linh tông mới có thể theo Đế Tôn đại nhân!
Ai biết, đêm mộng, cô mơ thấy Đế Tôn đại nhân.
Ở trong mộng cô ôm đùi Đế Tôn đại nhân đau khổ cầu xin, "Sư phụ à sư phụ, đồ đệ chịu người khi dễ! Người khác đều nói người cùng con có một chân!"
Trong mộng, Đế Tôn cau mày, hồ nghi nhìn cô, "Có một chân? Có một chân là có ý tứ gì?"
Mà Kiều An cũng không biết vì cái gì, bỗng nhiên gan lớn phát lực.
Dùng sức kéo quần Đế Tôn xuống.
Chỉ giây lát, cô đụng phải mông vểnh cao của sư phụ, hai chân thẳng tắp, làm người mặt đỏ tim đập.
Trong mộng, sư phụ cùng thực tế không giống!
Vì thế Kiều An đỏ mặt thẹn thùng, "Sư phụ, có một chân là......"
"Là cái gì?" Một thanh âm bình đạm thanh lãnh vang bên tai.
Tựa hồ có cái gì không đúng nha?
Này giống như không phải mộng?
Kiều An nỗ lực mở hai mắt lại thấy ánh trăng u lãnh xuyên qua cửa sổ chiếu vào.
Mà trước cửa sổ, một thân ảnh như tiên nhân đang đứng.
——————
Lời editor:
Nhà mình mất mạng nên không thể đăng chương mới được. Đợi mãi (thật ra là do trí tuệ siêu phàm của tui đó) mới dùng ké được mạng nhà hàng xóm để đăng chương mới