Editor: Uri Uri (@UriUri0)
Chương 249
“Em cũng biết hiện tại là mạt thế. Chúng ta cần gì phải cãi nhau? Mặc kệ thế nào, Ôn Tầm cũng là bạn học, bây giờ mạt thế cũng không dễ gì gặp người quen...”
“Bạn học đại học?” Hoa Nhã Niên hét lên “Cô ta là tình nhân trước của anh! Nếu không phải anh cầu xin, em mang cục nợ này sao? Để cô ta ở trường cho tang thi cắn là được. Hoa gia cứu cô ta 1 mạng còn phải theo đầu người mà nộp đồ ăn lên, nếu không phải cô ta, chúng ta sao có thể mất thêm đồ ăn?”
Đây cũng là lý do Hoa Nhã Niên nhìn Ôn Tầm không thuận mắt, cô ta hại bọn họ mất rất nhiều đồ ăn. Vậy mà cô ta còn là tình địch của cô.
Hiện tại nghĩ lại, lúc trước cần gì phải lên mặt, vì ưu việt trước mặt người yêu cũ của người yêu mà cứu cô ta? Nếu cô không hỗ trợ, không chừng bây giờ Ôn Tầm đã trở thành đồ ăn của tang thi.
Nếu Kiều An biết ý nghĩ hiện tại của Hoa Nhã Niên, khẳng định sẽ nói cho cô, vô dụng. Nữ chủ sẽ không dễ chết. Cho dù mọi người đều chết thì cô cũng sẽ không.
Như hiện tại, Ôn Tầm nhìn như bị bắt nạt, nhưng trong đám người qua đường lại có người thấy đồng tình với Ôn Tầm.
Mà Lý Minh vì bảo về Ôn Tầm cũng quay ra trách cứ Hoa Nhã Niên.
“Sao em có thể độc ác như vậy? Mọi người đều là bạn học, chuyện nhỏ không tốn sức gì, sao không ra tay cứu giúp? Hiện tại đều đã là mạt thế, sao không đùm bọc lẫn nhau...”
Hoa Nhã Niên càng giận “Chẳng lẽ anh còn thích tiện nhân Ôn Tầm này!!! Anh bị hồ ly tinh này quyến rũ rồi”
Thật ra Hoa Nhã Niên cũng là một người đáng thương.
Kiều An đứng ngoài cuộc tỉnh táo, nhìn thấy rõ, ánh mắt Lý Minh từ đầu đến cuối đều gắn trên người Ôn Tầm hiển nhiên đã thay lòng đổi dạ.
Hắn cùng Ôn Tầm là thanh mai trúc mã cũng nhau lớn lên, hai người đều ở nông thôn đương nhiên vẫn có tình cảm.
Hắn vì tiền mới vứt bỏ Ôn Tầm chọn Hoa Nhã Niên.
Hiện tại đã là mạt thế, tiền trở thánh giấy vụn, Hoa gia đương nhiên cũng phá sản. Ngay cả đồ ăn cũng phải nộp lên quân khu. Chẳng lẽ hắn còn phải tiếp tục nuông chiều đại tiểu thư tính tình bốc đồng này ư?
Với hắn mà nói, tự nhiên là nhớ tới quãng thời gian lúc trước cùng Ôn Tầm tràn đầy tình ý.
Chỉ là với tính tình của Ôn Tầm sẽ tha thứ cho thể loại tra nam này sao?
Chỉ thấy cô cuối cùng lắc đầu, bắt đầu nói chuyện. Giọng Ôn Tầm rất êm tai, âm thanh không lớn nhưng từng chữ lại tràn đầy mạnh mẽ.
“Hoa Nhã Niên, tôi không muốn cùng cô cãi nhau nhưng tôi cũng không hy vọng cô sẽ hắt nước bẩn lên người tôi. Cô vẫn luôn cho rằng tôi tranh đoạt Lý Minh, cô sai rồi, trước kia chúng tôi là bạn học không có quan hệ tình cảm.”
Cô cười như không cười mà liếc Hoa Nhã Niên một cái, ánh mắt này như có ý miệt thị nhưng nhìn lại cái gì cũng không có.
“Là chính cô chột dạ, vẫn luôn cho rằng mình là tiểu tam đoạt Lý Minh từ trong tay tôi. Kỳ thật cô nghĩ nhiều. Lý Minh à, chính cô cứ giữ chặt là được. Hai người ở bên nhau thì tất cả đều tốt.”
Lời Ôn Tầm so với trực tiếp mắng Hoa Nhã Niên là tiểu tam còn lợi hại hơn!
Hiện tại ánh mắt, thái độ đều toát ra vẻ chướng mắt Lý Minh. Đừng nói Hoa Nhã Niên, ngay cả Lý Minh cũng không thể tin nổi.
Hắn bi thương mà nhìn cô một cái “Ôn Tầm, sao em có thể nói anh như vậy, chẳng lẽ em đã quên quá khứ giữa hai chúng ta sao?”
Hoa Nhã Niên cũng hung tợn mà nhìn cô “Cô nói bậy! Cô chính là bạn gái cũ của Lý Minh, đúng là không biết xấu hổ.”