Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

Chương 252: Chương 252: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (26)




Editor: Uri Uri

Chương 252

Một màn này đúng thật là làm mọi người tròn mắt.

Trong ánh mắt hâm mộ của mọi người và ánh mắt tràn đầy ghen tị của Hoa Nhã Niên cùng với sự đau lòng không dám tin của Lý Minh, Ôn Tầm gia nhập vào đội Thiên Âm cũng dọn vào khu A ở.

Những việc tiếp theo, Kiều An có thể đoán được.

Ôn Tầm sau khi gia nhập đội Thiên Âm đầu tiên là khiêm tốn để tìm hiểu tính cách của từng người, việc của mình nghiêm túc hoàn thành, đánh tang thi cũng không chịu lùi bước, nỗ lực chiếm lấy tình cảm cả đội. Làm mọi người đánh giá cô ta là một em gái ôn nhu không kiêu căng, dù thực lực cô yếu cũng làm mọi người rất coi trọng.

Sau này đã lấy được sự tín nhiệm của đội, Ôn Tầm lại “thức tỉnh” dị năng không gian làm mọi người vui mừng khôn xiết cảm thấy thu được một bảo bối, đối với cô ta lại càng kính trọng, ấn tượng tốt trong lòng mọi người tăng thêm một bậc.

Bất tri bất giác Ôn Tầm trở thành người có sức ảnh hưởng lớn trong Thiên Âm cũng làm cho những nam nhân ưu tú để ý cô càng ngày càng nhiều.

Mạc Hàn yêu Ôn Tầm là điều tất nhiên.

Hắn cùng Tây Môn Táp không giống, Mạc Hàn luôn giữ mình trong sạch, không có bạn gái cũ. Cho nên nếu Ôn Tầm cùng với Mạc Hàn thành đôi căn bản không cần phải đối phó với nhân vật mang tên “bạn gái cũ“.

Cứ như vậy, nhiệm vụ báo thù Ôn Tầm của Kiều An có vẻ khó khăn.

Ít nhất trong lòng cô không biết Ôn Tầm là người như thế nào. Bởi vì ở trong thế giới này, Ôn Tầm trừ báo thù Lý Minh và Hoa Nhã Niên thì cô ta không còn cơ hội làm việc ác.

Vạn nhất Ôn Tầm là một người tốt?

Đương nhiên ý tưởng này bị Cố Thần cho là lòng dạ đàn bà.

Y sớm đã không kiên nhẫn.

Y chuẩn bị biệt thự trong rừng làm cái gì?

Còn không phải là vì – uốn nắn đồ đệ!!!

Y có thể giữ lại ký ức để dạy cô, nhưng chỉ có thể là trong thế giới này.

Mà cô hết thuốc chữa như vậy, y sao có thể trơ mắt nhìn cô đắm mình vào sa ngã?

Cho nên cần phải tốc chiến tốc thắng, đơn giản thô bạo mà đặc biệt có hiệu quả.

Cố Thần trực tiếp hạ dược cả đội Thiên Âm. Toàn đội người ta bị y làm cho hôn mê bất tỉnh. Cố Thần trực tiếp hỏi Kiều An.

“Ôn Tầm này cô giết hay để tôi giết?”

Kiều An nhìn một loạt động tác của Cố Thần mà hỏng mất: Làm như vậy tốt sao?

Hiển nhiên, Cố Thần cảm thấy làm như vậy thật tốt. Với lại y cũng không kiên nhẫn, cảm thấy y không thể lãng phí thời gian ở thế giới này lại còn trên mấy việc nhỏ nhặt nhàm chán như vậy được.

“Cô giết đi.”

Đối với loại chuyện giết người này, Kiều An không có ham thích.

Cố Thần không nói một lời, duỗi tay đòi đao của Kiều An. Kiều An ngây người.

“Anh không mang theo đao ư? Tôi cũng không có.”

“Lấy trong không gian của cô, nhanh lên!”

Mặt người này lãnh đạm thúc giục làm Kiều An hụt hẫng.

Vốn tưởng đây là bí mật của mình ai ngờ Cố Thần đã biết.

Không tình nguyện đưa đao nhỏ qua, Cố Thần nhận đao đi đến trước mặt Ôn Tầm.

Nữ nhân xinh đẹp hiện tại đang nằm trên mặt đất như lợn chết, làm thịt cô ta thật nhẹ nhàng.

Cố Thần đưa đao kề cạnh cổ cô ta thì biến mất. Đây là dị năng không gian!

Ôn Tầm có thể vận dụng dị năng không gian vậy đồng nghĩa cô ta không trúng dược.

Mặt Cố Thần trầm xuống, chuẩn bị lui về sau nhưng đã chậm.

Nữ nhân nằm trên mặt đất, hiện tại trong tay đã cầm đao, mắt lộ ra hàn quang “Muốn giết tôi? Nằm mơ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.