Editor: Uri Uri
Chương 256
Nếu Ôn Tầm có dị năng chữa trị, muốn thu phục những nam nhân tài ba thì dễ như bàn tay. Nói không chừng so với cốt truyện còn thành lập căn cứ S của mình nhanh hơn.
Thế nhưng hiện tại, mặc kệ mình bị thương nghiêm trọng cũng không chịu chữa trị.
Ôn Tầm đối với mình cũng thật tàn nhẫn!
Đối mặt với loại người này, Kiều An có thể nói cái gì?
Trên người Ôn Tầm hội tụ đủ các yếu tố tạo nên một cường giả.
Tỷ như co được giãn được, quân tử báo thù mười năm chưa muộn,...
Loại người này không thành công thì loại nào mới thành công?
Thậm chí cô ta còn dám đánh cuộc chính mạng sống của mình, Ôn Tầm nếu điên cuồng lên thì có khả năng chết vì mất máu không kịp chữa trị.
Cũng vì nguyên nhân Ôn Tầm ngoan tuyệt, điên cuồng mà phần thắng của Kiều An và Cố Thần vốn nắm chắc trong tay lại đang bị lung lay.
Cố Thần không có dị năng nên sức chiến đấu chỉ dựa vào Kiều An.
Kiều An là dị năng giả cấp ba hệ băng, Mạc Hàn cũng là dị năng giả cấp ba hệ kim.
Nếu hai người đánh nhau, ai thắng ai thua còn chưa chắc!
Bất quá, nếu Ôn Tầm muốn cá chết lưới rách thì Kiều An cũng nguyện ý phụng bồi.
Cô đã chuẩn bị tinh thần đánh nhau với Mạc Hàn thì lúc này Ôn Tầm buồn bã nhìn Cố Thần rầu rĩ nói.
“Anh.. có thể nói lý do cho chúng tôi...rốt cuộc vì sao lại muốn hại chúng tôi...Nếu là hiểu lầm có thể gỡ bỏ.”
Ôn Tầm lúc này vẫn nhìn về phía Cố Thần. Như thể tất cả đều trong tay Cố Thần.
Kiều An trước nay đều không gặp được mặt này của nữ chủ. Trong cốt truyện Ôn Tầm đều luôn trưng ra vẻ mặt băng lãnh.
Kiều An trước giờ chưa bao giờ bội phục một ai nhưng Ôn Tầm lại làm cô vừa chán ghét vừa bội phục.
Mà Cố Thần là kiểu người thông minh nên lúc Ôn Tầm nói ra những lời này, Cố Thần nghiêm túc mà nhìn cô ta “Cô hao hết dị năng cứu nam nhân này để lấy cơ hội đàm phán với tôi?”
Mạc Hàn bảo hộ Ôn Tầm chặt chẽ bên trong, mang theo vẻ mặt đề phòng, nhìn nam nhân anh tuấn nhưng lãnh đạm trước mặt.
“Đúng vậy, tôi không rõ anh vì sao muốn giết tôi? Tôi với hai người không thù không oán, tôi cũng hy vọng hai người có thể buông tha cho đội Thiên Âm.”
Ôn Tầm im lặng mà nhìn Kiều An “Chỉ cần hai người bảo đảm ngày sau không tìm đội Thiên Âm trả thù thì chuyện hôm nay tôi có thể coi như không có gì.”
“Ôn Tầm!!!” Mạc Hàn nôn nóng
“Đương nhiên, tiền đề là anh phải đưa giải dược cho tôi. Tôi chết cũng không sao nhưng đội Thiên Âm là vô tội, tôi không thể liên lụy bọn họ.”
Mạc Hàn lúc này mới “Biết” Ôn Tầm đây là vì bọn họ!!! Cảm động đến không kiềm chế được.
Ôn Tầm là cỡ nào vĩ đại, vô tư!
Hiện tại Mạc Hàn cũng hạ quyết tâm, không tiếc đại khai sát giới cũng muốn cứu Ôn Tầm! Không sợ trả giá bằng cả đội Thiên Âm.
Giờ phút này Ôn Tầm như một đóa hoa sen cứng cỏi bất khuất ở trong gió phấp phới, trong mắt cô thậm chí hàm chứa nước mắt.
“Nhưng nếu anh nhất quyết giết chết tất cả chúng tôi.” Ôn Tầm hung tợn mà nhìn Kiều An như đang nhìn kẻ thù truyền kiếp “Mạc Hàn cùng tôi không là gì nhưng cũng sẽ liều mạng với hai người! Cuối cùng chúng ta đều chết nhưng cô ta cũng trọng thương, anh chịu được sao?”
Cô ta đương nhiên đã nhìn ra nam nhân ưu tú trước mắt này có bao nhiêu để ý đến nữ nhân kia.