Vài ngày sau, Vân Y nhận được điện thoại của công ty Cố Nam Sanh, cô thật sự không dám tin vào tai mình, tức là mình và Cố ảnh đế cùng công ty quản lý sao?
Gần quan được ban lộc, Vân Y lập tức liền đáp ứng, cúp máy rồi liền tự hỏi ba giây đồng hồ...... Muội tử, rụt rè của ngươi đâu?
Vân Y nghe điện thoại xong, liền chạy ngay tới công ty quản lý, một thân quần bò áo phông trắng đơn giản đi tới bàn tiếp tân của công ty.
Tiếp tân vừa thấy Vân Y, sắc mặt có chút ghét bỏ, “Chào cô, xin hỏi cô muốn tìm ai?” Giọng nói khinh khỉnh như Vân Y là kẻ thù nhà cô ta vậy.
“Công ty vừa mời tôi tới ký hợp đồng, tôi là Vân Y.” Đối với với mắt chó xem người thấp người, không cần cho bao lớn mặt mũi.
“Vân Y?” Tiếp tân cúi đầu nhìn sổ ghi chép, quả nhiên có ghi tên Vân Y.
“Được rồi, đi lên lầu hai rồi rẽ trái vào phòng họp chính, trong đó có người đang chờ cô.” Tiếp tân lập tức thay đổi thái độ, còn mang theo ý vị nịnh nọt ở bên trong.
Chủ quản nói, người mới được kí hợp đồng cũng là những hạt giống tốt của công ty, cũng không thể tùy tiện đắc tội.
“Cảm ơn.” Vân Y gật gật đầu, liền hướng phương hướng thang máy mà đi.
Chà lại gặp Cố Nam Sanh ở đây?
Lúc này Cố Nam Sanh, cũng không ở một mình, bên cạnh còn có người đang bám lấy hắn không rời. Nhìn người kia, Vân Y cảm thấy có chút quen mắt, nhưng không thể nhớ ra người này đến tột cùng là ai.
“Nam Sanh?” Vân Y nhớ Cố Nam Sanh bảo mình gọi hắn như vậy.
Cố Nam Sanh cùng người kia nghe được có người gọi, đem tầm mắt dời về phía Vân Y.
“Là Vân Y sao, hôm nay tới ký hợp đồng à?” Ảnh đế lại nở một nụ cười ôn nhu, lóe sáng.
“Nam Sanh, cậu làm nam chính trong MV của tôi đi.” nam tử tiếp tục lôi kéo Cố Nam Sanh.
Vân Y nhìn anh ta, thấy càng ngày càng quen, còn không phải là cái giải trí thiên vương, cái gì, quân, quân.......
Quân Mạc Bắc......
Đúng rồi.
Nhưng mà hắn.
Quân Mạc Bắc, nếu nói Cố Nam Sanh là ảnh đế giới diễn viên, thì về ca hát khiêu vũ Quân Mạc Bắc là nhất đẳng.
“Không được.” Cố Nam Sanh trắng mắt liếc Quân Mạc Bắc một cái, một cái yêu cầu như vậy, hắn đã cự tuyệt không biết bao nhiêu lần rồi.
Quân Mạc Bắc không chịu, “Nam Sanh, chúng ta có phải bằng hữu hay không?”
“Không phải.” Cố Nam Sanh khẳng định.
“Ngươi!” Quân Mạc Bắc bị Cố Nam Sanh phũ phàng như vậy, đờ mờ...... Nháy mắt không biết nên trả lời như thế nào.
Cố Nam Sanh nhìn thoáng qua bên cạnh Vân Y, chớp mắt, “MV cậu không phải thiếu nữ chính sao? Nhìn cô ấy thử xem, đừng dây dưa với tôi mãi.”
Quân Mạc Bắc nghe vậy, tầm mắt mới dời về phía Vân Y. Hẳn là nói, nhìn thẳng vào Vân Y mà đánh giá cô từ trên xuống dưới.
Vân Y bị người ta dùng loại ánh mắt đánh giá hàng hóa nhìn chằm chằm có tới cả người khó chịu, quay đầu nhìn về phía Cố Nam Sanh, “Tôi đi trước, Nam Sanh, lần sau rảnh lại gặp.”
Vân Y không thèm nhìn Quân Mạc Bắc, hoàn toàn đem hắn ta xem nhẹ đến sạch sẽ, quay người bước thẳng.