Vân Y hiện tại so với biểu hiện của nguyên chủ trước mặt Vân Gia Ý đúng là rất khác nhau.
Nhưng mà Vân Gia Ý lại biết, cô mạnh mẽ lôi hắn đi, nhưng tay vẫn còn run rẩy, cô em gái này, cũng chỉ là vì bênh vực hắn mà xù lông nhím thôi.
Vì không muốn hắn tổn thương, vì hắn mà bênh vực...
【 đinh -- công lược hảo cảm độ +5, tổng hảo cảm độ 60, rất mau liền có thể hoàn thành nhiệm vụ, ký chủ fighting! 】
Vân Y không để ý tới hệ thống, hơi liếc mắt, thấy Vân Gia Ý dùng loại ánh mắt quỷ dị nhìn nhìn mình.
Nếu không phải có hệ thống nhắc nhở, Vân Y còn tưởng rằng mình làm gì khiến Vân Gia Ý tức giận.
Bất quá, hiện tại không chỉ có nữ chính, mà nam chính Giang Hi Ảnh có gì đó sai sai, Vân Y cảm giác người này một chút cũng không có phong phạm của hình tượng tổng tài bá đạo mà ngược lại, giống một cái trung nhị nam tử hơn.
Nhưng mà cùng bọn họ đứng đó cãi nhau, vẫn là thôi đi, miễn cho bọn họ lấy cái tư duy kì quái của nam nữ chính đánh bại mình.
“Anh...” khí thế bưu hãn vừa rồi của Vân Y nháy mắt biến mất, lại quay về cái dáng vẻ suy suy nhược nhược kia.
Vân Gia Ý trong lòng lúc này cũng minh bạch, hoặc là ít nhiều cũng chứng thực được suy đoán. Vân Gia Ý vươn tay sờ sờ đầu nhỏ của cô, tỏ vẻ an ủi, “Được rồi, anh trai đều nghe lời cô, Âu Dương Tuyết quả thật không xứng.”
Lúc này trên khuôn mặt nghiê túc lạnh băng của Vân Gia Ý, cuối cùng cũng nở rộ ý cười nhàn nhạt. trong phút chốc, Vân Y cảm thấy đến ánh mặt trời chói lọi kia cũng không sáng lạn như tươi cười trên mặt Vân Gia Ý lúc này.
Nhìn bộ dáng Vân Gia Ý, tay Vân Y vẫn như cũ nắm lấy tay hắn không buông ra, hai người đứng ở đó, bốn mắt nhìn nhau giống như không gì có thể chia cắt được, trở thành một phong cảnh lãng mạn đầy ý vị.
“Tách”
Tiếng camera cùng với ánh đèn flash đột nhiên vang lên vừa vặn chiếu lên hình bóng hai người, kéo hai người họ trở về thực tại, cả hai đưa mắt nhìn về phía ánh đèn vừa lóe lên, chỉ thấy một người đàn ông trong tay cầm máy ảnh, cũng nhìn về phía hai người họ, vẫy vẫy tay.
Vân Y thấy vậy, con ngươi xoay vài vòng, không biết nghĩ tới cái gì, buông tay Vân Gia Ý ra, vội vàng đi qua, cùng người kia nói chuyện.
Vân Gia Ý cũng không tò mò Vân Y cùng người kia nói chuyện gì, chỉ là một lúc sau thấy Vân Y quay lại, tay cầm theo vài bức ảnh.
“Còn muốn đi bơi không?”
Vân Gia Ý lúc này cũng đã đem nam nữ chính ném ra sau đầu. Chỉ là một người không cần thiết, Vân Gia Ý cũng không phải loại nam nhân lụy tình, không buông bỏ được.
Mà lúc này, có em gái nhỏ quan tâm chăm sóc mình, so với khi còn tốt đẹp với Âu Dương Tuyết còn ấm lòng hơn. Có câu nói, nữ nhi chính là tiểu áo bông tri kỷ của cha mẹ, vậy em gái nhỏ... chắc cũng không sai biệt lắm.
“Hả? Anh có muốn đi không?” Vân Y có chút kinh ngạc, Vân Gia Ý như thế nào đột nhiên lại muốn thân cận mình như vậy? Nhưng cô không bày tỏ cái nghi vấn của mình ra ngoài mặt, nếu hắn đã muốn chủ động thân cận mình, vậy càng tốt thôi.
“Được”
Ngày cuối tuầ, Vân Gia Ý cùng Vân Y ở lại biệt thự ven biển chơi đến không tồi, chỉ là về lại nhà chính, lại phát hiện trong nhà lại xuất hiện một vị khách lạ mặt.
Vị khách này chính là Phi Từ, chỉ là lúc này Vân Y vẫn chưa biết người này là ai.