Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ

Chương 33: Chương 33: Giáo Chủ Muộn Tao (2)




Edit: Tô - Beta: Há Cảo

Banner by PhThu02

--------------------

Nghĩ đến đây, Vân Y liền cảm thấy nguyên chủ này thật không hiểu chuyện.

Nguyên chủ à, cô đi tìm đường chết làm gì vậy?

“Đã nhận được nhiệm vụ hai sao này thì ký chủ không cần suy nghĩ nhiều, cứ lo hoàn thành nhiệm vụ của mình cho tốt là được.” Khi nghe Vân Y lải nhải, âm thanh máy móc của hệ thống vang lên.

“Hệ thống, thanh âm của mi khi nào mới có thể thay đổi, có thể tiến hóa được không?” Vân Y mỗi lần nghe hệ thống nói trong lòng đều cảm thấy cực kỳ kinh hãi, lông tóc đều dựng đứng.

“Cấm ký chủ nói xấu người ta.” Thanh âm hệ thống vẫn lạnh lùng khiến Vân Y không nói nên lời, thì ra hệ thống lại có chỉ số thông minh cao như vậy.

Còn có, hệ thống là người sao?

“Hệ thống không phải người, hệ thống chính là một đồ vật.” Tiếng hệ thống vừa dứt, Vân Y liền cười lớn.

“Được được được, mi không phải người, mi là đồ vật” Lời nói của Vân Y mang tính trêu đùa khiến cho hệ thống thấy mình hình như đã nói sai rồi.

“Mong ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, thăng cấp cao hơn.” Sau đó dù Vân Y kêu gọi cỡ nào hệ thống cũng không lên tiếng.

Vân Y hiện tại bị nhốt ở trong phòng, suy nghĩ về việc tiến công chiếm đóng giáo chủ bị bệnh kiều còn có chút thần bí kia, Vân Y lại cảm thấy không quá khó.

Dục vọng chiếm giữ rất mạnh, cố chấp, cực đoan, biến thái... Cô gõ gõ cửa, “Ta muốn gặp giáo chủ của các ngươi.”

Ngoài cửa không ai để ý tới cô, hoặc là nói bọn họ không thích cô, cho nên đối với lời nói của cô coi như không nghe thấy.

“Mở cửa, ta muốn gặp giáo chủ! Mở cửa, mở cửa!” Vân Y dùng sức đập cửa gỗ nhưng vẫn không ai để ý tới cô.

Vân Y nheo mắt, cũng không biết đây là mệnh lệnh của giáo chủ hay là mệnh lệnh của hộ pháp kia. Phải biết rằng hộ pháp này ở ma giáo cũng có địa vị rất cao.

Nói cách khác, cô ta rất có năng lực, đưa người của mình vào để trông coi còn có thể vào để ngược đãi cô.

Ngoài cửa đám người kia vẫn không để ý đến cô, Vân Y cười lạnh, trong nháy mắt đem những thứ có trong phòng ném hết xuống đất, phát ra tiếng ồn.

Cô dùng sức đạp đồ vật dưới mặt đất, lại sợ vài thứ này không đáng tiền, không đủ vang dội, không thể khiến bọn họ chú ý.

Người bên ngoài vẫn không có phản ứng gì, cô xoay người nhìn về phía cây nến.

Ngọn lửa bắt đầu cắn nuốt, nơi mà nó đi qua đều đổ nát, ngọn lửa hừng hực không kiêng nể ai bắt đầu khuếch trướng lãnh địa, đem nơi này thành nơi thống trị của nó.

Ân Tây Dã đang ngồi ở trong thư phòng, mấy ngày nay đều tự hỏi ma giáo tổn thất như vậy có thể phục hồi như thế nào.

Mà Vân Y... Khi Ân Tây Dã đang suy nghĩ về cô thì đột nhiên nghe thấy tiếng ồn ào còn có tiếng kêu cứu ở bên ngoài.

Nhíu mày, Ân Tây Dã buông đồ trong tay mình rồi đi ra ngoài lại chỉ thấy sương phòng bên trái khói đặc nổi lên bốn phía, mà sương phòng đó...

“Vân Y.” Ân Tây Dã nhất thời mở to hai mắt nhìn, lập tức chạy qua, trong lòng lo lắng như kiến bò chảo nóng.

Vân Y đứng ở cửa sương phòng mở cửa ra, mà vẻ mặt Ân Tây Dã lộ ra vẻ bạo tàn nhìn lướt qua thủ vệ bên cạnh liền tát cho hắn một cái.

Một tát kia khiến thủ vệ bị đánh đến đầu như muốn quẹo về một bên, khóe miệng tràn ra máu nhưng vẫn cung kính với người trước mặt.

Ân Tây Dã hung ác nhìn về căn phòng thấy được trên người Vân Y dính khói đen, toàn thân lẫn lộn trắng đen, nhìn liền biết vừa từ trong đám cháy đi ra.

-16.6.2018-

Vân Y thăng cấp rồi nhỉ:)))))) Đòi gặp giáo chủ mà không ai thèm để ý là đi đốt nhà luôn:))))))) Hay lắm Vân Y của chúng ta =)))))))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.