Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ

Chương 54: Chương 54: Giáo chủ muộn tao (phiên ngoại 1)




Edit: Chip Chip – Beta: Há Cảo

“Đạt được tổng cộng 200 điểm, trong đó 20 điểm có thể phân phối, xin hỏi ký chủ muốn phân phối như thế nào?” Tiếng máy móc vang lên không hề mang theo bất cứ tình cảm nào.

“5 điểm phân phối ở thể lực, 5 điểm phân phối ở trí lực đi.” Nhìn tư liệu của chính mình, Vân Y phân điểm.

Cô cảm thấy điểm phân phối như vậy đã ổn, nhưng mà, còn có một vấn đề cô vẫn không hiểu.

“Đúng rồi, giá trị mị lực là gì?” Cô cảm thấy, giá trị mị lực này, hình như không có chút tác dụng gì cả?

Nhưng mà 0 điểm, nhìn dù sao vẫn có chút khó coi.

Không có chút giá trị gì, mà lại chiếm điểm tích phân thì cô cảm thấy có chút đáng tiếc.

“”Giá trị mị lực, chính là ở mỗi lần cô cùng nam chính gặp gỡ, độ hảo cảm sẽ tăng nhanh hơn. Chẳng lẽ cô không phát hiện, trừ bỏ lần đầu tiên làm nhiệm vụ thử nghiệm, hai nam chính cô công lược lúc sau điểm hảo cảm đều tăng chậm hơn sao?”

Hệ thống nhắc nhở xong, Vân Y cuối cùng cũng nhớ tới vấn đề này, đờ mờ, thì ra đây chính là nguyên nhân.

“Không không không, vừa rồi điểm phân phối kia tôi muốn thay đổi một chút, đem 20 điểm phân phối đều đặt hết ở giá trị mị lực đi.” Vân Y lập tức thay đổi.

Thì ra độ hảo cảm này còn có quan hệ với mị lực của mình nữa,.......cái này giờ cô mới biết nha.

Nói cách khác, nếu làm giá trị mị lực đầy...... Tuy đôi lúc có bất mãn, nhưng cũng không đến nỗi độ hảo cảm mỗi lần như vậy đều rớt một chút làm lòng cô sợ run.

Chỉ cần sơ sẩy một chút, nhiệm vụ của mình sẽ hoàn toàn thất bại, nếu là như vậy...... Sức khoẻ của cô, tự do của cô.

Tất cả đều là mây bay a ~

Dưới đây là tài liệu của ký chủ sau khi được cập nhât:

Ký chủ: Vân Y

Tuổi: 20

Dung mạo: 15 (tối đa 100)

Dáng người: 30 (tối đa 100)

Mị lực: 20 (tối đa 100)

Trí lực: 20 (tối đa 100)

Thể lực: 15 (tối đa 100)

Sở trường đặc biệt: Tạm thời không có

Kỹ năng: hoa lê đái vũ bản tăng cường

Tích phân: 300【dùng để mua sắm vật phẩm, hoặc thăng cấp cấp bậc vật phẩm】

Cấp bậc: 0

************

Một năm kia, hắn còn chưa phải giáo chủ Ma giáo, mà nàng, cũng chỉ là một tiểu cô nương thiện lương, mới vừa bước chân vào giang hồ.

Hắn nhận được nhiệm vụ đi ám sát tiểu thư phủ Thừa tướng, nhưng không hề nghĩ tới, tiểu thư phủ Thừa tướng không phải là người dễ chọc như vậy.

Nàng ta đã sớm biết di nương muốn thuê người đến ám sát mình, nên nàng ta tương kế tựu kế, nhưng không ngờ chính hắn lại bị trọng thương.

Ở bên hồ kia, hắn gặp qua một người khiến mình cả đời không thể quên được. Cô bé có khuôn mặt tinh xảo nhìn hắn không chớp mắt, một vòng hoa đội trên mái tóc dài đen nhánh vô cùng xinh đẹp, đôi mắt nàng trong suốt sáng ngời.

Trên người nàng mặc một áo choàng màu tím, bên trong là chiếc váy trắng tinh, tầng tầng lớp lớp trên chiếc váy là những đoá hoa màu hồng phấn.

Từng cơn gió nhè nhẹ thổi qua, mang theo những cánh hoa đào bay đầy trời, nàng tựa như một tiên nữ đi lạc chốn nhân gian, xung quanh là hoa đào bay tán loạn

Cô bé tựa hồ cười một chút với hắn, nụ cười ấy giống như cơn gió mát lạnh vào sáng sớm, như tia nắng mặt trời chiếu vào trong tim, cảm giác không thể nói ra thành lời, chỉ biết mình không thể rời mắt được.

Lúc đó hắn đang bị trọng thương, còn nghĩ là nàng sẽ nhanh chóng bỏ chạy.

Nhưng hắn không hề nghĩ, nàng lại kích động chạy tới với vẻ mặt lo lắng, nôn nóng giúp mình rịt thuốc.

Trong giọng nói dịu dàng của nàng, hắn chậm rãi lâm vào hôn mê, lúc hắn tỉnh lại, nàng đã không còn ở đây nữa.

Chỉ là, ở trên ngực hắn, còn thắt một cái nơ bướm...... Nhìn qua có vẻ ấu trĩ, nhưng sâu trong lòng hắn lúc này đã ẩn chứa hình bóng của một người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.