Edit: Há Cảo
Banner: TheJuneTeam
---------- ----------
Đứng trên sân thượng, cảm nhận hương vị làn gió xuân thổi qua, dưới làn gió nhè nhẹ, tóc dài của Vân Y theo chiều gió mà bay đến trước ngực Đồng Giai Trạch.
Đồng Giai Trạch cuối đầu nhìn Vân Y, vừa vặn Vân Y cũng ngước mắt nhìn hắn.
【Đinh – Độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm là 65, ký chủ cố lên!】
“Đồng Giai Trạch”
Vào thời điểm bầu không khí đang tốt đẹp, từ đằng sau truyền đến một âm thanh phá hư đi.
Trưởng Tôn Lộ?
Vân Y híp mắt nhìn lại, đúng rồi, hình như cô nhớ ra rồi, trong thế giới này, bàn tay vàng của nữ chính có hoạt động.
Cho dù nữ chính cưỡng bách không cho phép người khác đến gần nam chính như thế nào đi nữa, cuối cùng, nam chính vẫn tiếp nhận nữ chính, hai người ở bên nhau.
Không giống những câu chuyện máu chó khác...
Đồng Giai Trạch cũng quay sang nhìn, lúc nhìn thấy Trưởng Tôn Lộ, trong mắt lóe lên một tia không kiên nhẫn.
Trưởng Tôn Lộ lại không biết mình đã quấy rầy người khác, không biết xấu hổ mà đi lên phía trước: “Tôi biết tên bạn rồi, là Đồng Giai Trạch...Tên thật là đẹp. Xin chào, tôi là Trưởng Tôn Lộ.”
Nhìn bộ dạng kia của Trưởng Tôn Lộ, Vân Y cảm thấy có chút mất mặt giùm cô ta.
Đồng Giai Trạch không thèm để ý đến Trưởng Tôn Lộ. Cô ta thấy vậy, lại gắt gắt nhìn chằm chằm vào Vân Y.
Vân Y cũng không để ý, chỉ kéo kéo tay áo của Đồng Giai Trạch, rất lịch sự, cũng không mượn việc này mà tiếp xúc da thịt cùng Đồng Giai Trạch.
“Sắp vào lớp rồi, chúng ta trở về thôi” Vân Y nói xong, Đồng Giai Trạch gật đầu.
Trước khi đi, Vân Y nhìn về phía Trưởng Tôn Lộ, cười hữu nghị một cái.
Chỉ là trong mắt Trưởng Tôn Lộ, Vân Y đang trắng trợn mà trào phúng cô ta.
A...
Bất quá, thời gian sau đó, Vân Y cảm thấy thế giới quan của mình bị hung hăng mà đổi mới một lượt.
Trưởng Tôn Lộ thật sự là...Để có thể cùng Đồng Giai Trạch nói vài câu, hoặc là nói để khiến Đồng Giai Trạch đem cô ta đặt trong lòng...Trong mắt.Nếu đến cả bản thân mình cũng không nhớ mình, thì làm sao có thể khiến người khác nhớ được mình cơ chứ? Lại không biết, làm nhưng vậy, chỉ khiến ấn tượng của Đồng Giai Trạch với cô ta càng kém hơn thôi.
Trưởng Tôn Lộ nhìn bóng dáng hai người Đồng Giai Trạch và Vân Y rời đi, trong mắt hiện lên một tia ngoan độc.
“Bạn muốn làm gì?” Sau lưng Trưởng Tôn Lộ, vang lên một âm thanh trầm thấp có từ tính.
Trưởng Tôn Lộ xoay người lại, một khuôn mặt cười xấu xa in vào trong mắt cô ta.
Hai hàng lông mày rậm hiện lên gợn sóng nhu hòa, thật giống như luôn mang theo nụ cười, cong cong, giống như huyền nguyệt sáng trong trong bầu trời đêm.
*Huyền nguyệt: trăng lưỡi liềm
Trưởng Tôn Lộ nhìn người trước mắt, làn da trắng nõn làm nổi bật lên đôi môi màu hồng đào nhàn nhạt, ngũ quan tuấn mĩ nổi bật, một gương mặt hoàn mỹ.
Đặc biệt là khuyên tai kim cương lóe sáng bên tai trái, khiến cho hắn đứng dưới ánh nắng mặt trời càng thêm một vẻ bất kham.
Chẳng qua, trong nụ cười của hắn, có cất giấu ý tứ khiến cô ta có chút kinh hãi mà run sợ.
Trưởng Tôn Lộ nhíu mày, rồi lùi lại một bước, rất cảnh giác nhìn tên nam sinh trước mắt này.
“Bạn là ai?”
Trưởng Tôn Lộ cảnh giác, nhưng lại khiến nam sinh đối diện buồn cười.
“Bạn, không được động đến cô ấy, thì, tôi cũng sẽ không làm gì bạn.”
Nam sinh kia nhìn Trưởng Tôn Lộ, thấy cô ta không có phản ứng gì, bước lên nói: “Biết không?”
Trong ánh mắt sâu thẳm mang theo tia hung ác, chỉ là, Trưởng Tôn Lộ không nhìn thấy được.
Trưởng Tôn Lộ lại đem tầm mắt mình đặt lên Vân Y và Đồng Giai Trạch vừa rời đi, mà nam sinh đứng bên cạnh, đã bị cô ta bỏ quên.
-6.6.2018-