Edit: Há Cảo
Banner: TheJuneTeam
---------- ----------
Đồng Giai Trạch nhìn đáp án của Vân Y viết, có chút kinh ngạc nâng cao mi, đáp án này...So với đáp án hắn vừa giải ra, càng thêm giản lược.
Hai ngày trước hắn đã đụng phải đề toán này, chỉ là có chút khó giải, hắn phải dùng đến năm phương trình mới giải được.
【Đinh – Độ hảo cảm công lược +5, tổng độ hảo cảm là 30, ký chủ làm việc không tồi, tiếp tục cố lên!】
Âm thanh máy móc vang lên, Vân Y đang đứng trước bảng, động tác trong tay cứng đờ chốc lát, bất quá, khóe miệng mỉm cười, vẫn có thể phản ứng được, tâm tình của Vân Y cực kỳ tốt.
Giáo viên dạy toán nhìn đáp án của Vân Y, vốn dĩ muốn lấy Vân Y ra làm bia để răn dạy một phen. Chính là không nghĩ tới Vân Y có thể giải được, hơn nữa so với đáp án trong sách giải còn giản lược hơn nhiều.
“Ừm, đáp án của em Vân Y giải rất chính xác, chỉ là trong lúc học nhớ phải chú ý nghỉ ngơi.” Khi đối mặt với học sinh có thành tích học tập tốt, giáo viên luôn tử tế.
Vân Y không nói gì, trở về chỗ ngồi, lại có chút kinh ngạc mà nhìn Đồng Giai Trạch.
Bởi vì, lúc cô vừa ngồi xuống, Đồng Giai Trạch liền hỏi: “Lúc trưa không nghỉ ngơi tốt sao?”
Lần đầu tiên nam thần chủ động hỏi chuyện...Chủ động hỏi chuyện cô ư....
Chỉ là, không có tăng thêm độ hảo cảm.
【Ký chủ cô quên rồi à, vừa rồi lúc cô còn trên bảng giải đề, Đồng Giai Trạch đã tăng độ hảo cảm rồi.】
“Tàm tạm.”
Vân Y cũng không phải người hay nói nhiều. Hiện tại nếu như cô tùy tiện nói gì đó, không cẩn thận một cái liền khiến độ hảo cảm của hắn đối với cô tụt xuống, đờ mờ, đây mới thật sự là khiến người ta khóc không ra nước mắt.
Tiết thứ hai, là tiết thể dục.
Đây là tiết học mà Vân Y vẫn luôn sùng bái hướng tới.
Nếu như học thể dục, vậy thì cô có thể chạy nhảy bằng cơ thể này của mình, không còn là cái thân thể trước kia bị bệnh cần cấp cứu cái gì cũng không làm được nữa.
Nghĩ đến đây, Vân Y cười tươi ngẩng đầu lên, mà Đồng Giai Trạch vừa lúc ngước mắt nhìn về phía cô, một cái liếc mắt liền thất thần.
Mặc dù, Vân Y trông không đẹp lắm.
Mặc dù, nụ cười của Vân Y không phải là đẹp nhất.
Đến sân thể dục, dựa theo đội ngũ lúc trước xếp hàng, từng người ngay hàng thẳng lối, thầy thể dục đi tới, thổi còi, sau đó bắt đầu các động tác khởi động.
“Nghiêm, đằng trước nhìn, rẽ trái, nam sinh chạy ba vòng, nữ sinh chạy hai vòng.” Thầy thể dục chỉ sân phía trước nói.
“A? Lại phải chạy bộ à?” Các bạn học sinh bẹp miệng, nhìn buổi trưa, à, không, mặt trời buổi chiều này, tuy rằng không gắt lắm.
Nhưng mà, cũng rất là mệt có được không?
Vân Y đi theo phía sau đội hình của lớp, điều chỉnh tốc độ của mình, không nhanh không chậm.
Mà những nữ sinh khác, đặc biệt là nữ sinh yếu ớt một chút, từ từ đi, đợi đội hình chạy tới vòng thứ hai rồi, mới tiếp tục chạy chậm theo.
Vòng thứ nhất, rất nhiều người rơi lại phía sau, mà nhịp chân của Vân Y vẫn kiên định như cũng, chạy về phía trước.
Đồng Giai Trạch quay đầu, nhìn bạn cùng bàn của mình, nắng chiều chiếu lên mặt Vân Y, từ mặt bên nhìn qua, hiện lên chút ánh sáng nhàn nhạt.
Thời điểm chạy bộ, các mạch máu ở mặt bởi vì vận đồng mà giãn ra, khiến máu huyết dồi dào, gương mặt Vân Y hồng hào như một quả táo đỏ.
Vòng thứ hai còn nửa vòng, một số nam sinh kiên trì không nổi, tốc độ bắt đầu giảm xuống, mà Vân Y, tuy là thở hỗn hển, nhưng mà vẫn kiên trì chạy tiếp.
-31.5.2018-
Aiyo, Đồng học bá bắt đầu nhìn về phía Vân Y rồi ≧◡≦ Vân Y cố lên, dũng cảm xông về phía trước nào ≧◡≦
Bật mí tí là chương sau bắt đầu phát đường rồi:)))
Há Cảo lại đến đây, hố rất dài, cầu người cùng đào với tớ (°∀°)
Cầu người đào hố cùng (editor đó)!
Cầu người đào hố cùng (editor đó)!
Cầu người đào hố cùng (editor đó)!