Vốn dĩ Vân Y đang hảo hảo ở trong rừng cây ngắm phong cảnh, không nghĩ tới, trong rừng còn có một người khác, à không, Vampire khác tại đây.
Thời điểm nhìn thấy Vampire này, Vân Y còn tưởng là mình thấy được Tinh Linh bước ra từ trong truyền thuyết.
Ngũ quan phấn nộn với làn da trắng sứ không tì vết, khí chất trong sang nhẹ nhàng, gương mặt thật sự tinh xảo đến quả thực...... So với cái tra nam Chasel kia đẹp hơn không biết bao nhiêu lần.
Vân Y đến gần hắn, không đúng, trong cốt truyện căn bản là không tồn tại người này đâu.
Nhìn hàng lông mi dài cong vút của người kia, a a a gương mạt bậc này, thật đúng là khiến Vân Y muốn duỗi tay ra chọc chọc, đờ mờ da quá đẹp, quá phấn nộn, quá đáng yêu quá khiến người muốn phạm tội.
Vân Y vừa mới vươn tay ra, dừng trước mặt mỹ thiếu niên đang nhắm hai mắt thì đột nhiên tỉnh lại.
Ánh nhìn thuần khiết trong suốt, phảng phất như không có chút bụi trần nào trên thế gian này có thể làm bẩn đôi mắt ấy, hết sức thuần tịnh.
“Cậu là ai?” Mỹ thiếu niên lên tiếng, thanh âm kia dễ nghe, như là...... như là...... Vân Y thật sự nghĩ không ra từ để hình dung.
Chất giọng giống như là thiên sứ, giống như các fan nữ ở vị diện trước diễn tả... ngọt mềm du dương... đến mức nghe vào là mang thai, khiến tim Vân Y nhảy lên một chút.
“Ký chủ, chú ý thân phận của cô, chú ý nhiệm vụ của cô!” Hệ thống phát hiện dị thường, vội vàng nhắc nhở. Nó không muốn nhiệm vụ giả một tay nó đào tạo ra, thất bại ở ngay chỗ này.
“Tôi, tôi là Appleton Vân Y, chào cậu.” Bị hệ thống nhắc nhở, Vân Y cuối cùng cũng phản ứng lại. Vân Y lộ ra một nụ cười thân thiện, cùng lúc đó, đem tay duỗi ra trước mặt mỹ thiếu niên.
Cậu ta như là bị Vân Y làm cho giật mình, đây là cái ý tứ gì?
Cậu ta nghi hoặc nhìn cái tay đang vươn tới của Vân Y, rồi mới nhìn lên mặt cô đầy mê mang.
Vân Y nhướng mày, cậu ta thật sự không hiểu đây là gì ư? Hay là làm bộ không hiểu?
Cô dùng cái tay khác kéo tay của cậu thiếu niên, nắm ở trong chính tay mình, “Cái này gọi là chào hỏi, là tỏ ra thân thiện.”
Giải thích xong, lúc này cô mới nhớ tới mình còn chưa hỏi tên cậu ta, “Đúng rồi, tôi nên gọi cậu như thế nào?”
Mỹ thiếu niên mới bừng tỉnh đại ngộ nhìn Vân Y, “À, chào cậu, tôi...... Troy · Edie tát · Vi bá tư đặc · phí tư tiệp lặc*.”
*xin góp ý nên edit cái tên này như thế nào=)))
Mỹ thiếu niên giới thiệu chính mình bằng một tràng tên dài như sông Trường Giang, làm Vân Y nghe muốn xỉu, cũng may còn nhớ được cái tên đầu tiên.
“Troy, tôi, sao trước kia tôi chưa từng thấy cậu?” Vân Y buông tay ra rồi tò mò hỏi.
Troy vừa định trả lời, đã thấy được sau lưng Vân Y có một cái mặt người đen sì sì, đứng đó đầy giận dữ nhìn hắn... Troy có chút khó hiểu mà chỉ chỉ sau lưng Vân Y, ý bảo Vân Y quay ra sau lưng nhìn.
Vân Y phát hiện Troy hất đầu ra hiệu, xoay người, đem tầm mắt nhìn sau lưng....... Chasel?
“Chasel? Sao cậu lại ở chỗ này?” Vân Y có chút kinh ngạc, nhưng mà Chasel cái người kiêu ngạo này, đừng nói là tới tìm nàng đi?
“Tôi mới là người cần hỏi cậu sao lại ở chỗ này đấy.” Chasel mặt có chút tức giận, nhìn vào Vân Y, lôi kéo Vân Y định đi ra ngoài.
Vân Y đương nhiên không chịu, Chasel đáng chết này, nếu không phải bởi vì hệ thống đưa ra nhiệm vụ công lược như vậy, cô thật sự muốn đem Chasel ra cho một trận.
Cô dùng sức mà giãy giụa ra khỏi tay Chasel, nhưng mà, Chasel này phảng phất là tường đồng vách sắt, vô luận Vân Y giãy giụa như thế nào đều không thoát ra được.
“Anh nên buông cô ấy ra.” Nhìn sắc mặt Vân Y có chút khó chịu, Troy vốn đang ở một bên không nói gì, cũng đã nhận ra tình huống hiện tại có chút không đúng.
Cậu ngăn cản Chasel, cũng vươn tay, đem tay Chasel đang cầm tay Vân Y đẩy ra.
Thấy vậy, Vân Y kinh ngạc mà nhìn về phía Troy, người này, tuyệt đối không phải Huyết tộc bình thường.
Nói cách khác, huyết thống cao quý của Chasel, còn có năng lực pháp thuật cấp cao của hắn, không phải người bình thường có thể chống cự được.
“Lại còn ai đây?” Ngữ khí, cùng lời nói với Vân Y lúc nãy không sai biệt lắm, nhưng thái độ lại cực kỳ ác liệt.