“Vân Y, ngủ rồi sao?”
Từ ngoài lều trại của Vân Y truyền đến tiếng Troy.
Vân Y từ trong lều bò ra, thấy Troy cầm một chén máu đến chỗ mình.
Nhìn thấy cái này, Vân Y mới nhớ tới, mình hiện tại là Huyết tộc, sông không thể thiếu máu...
Rất nhiều thời điểm, cô thật sự thấy rất bất đắc dĩ, cái này....bảo một người sống mấy thế giới bắt đầu tập uống máu người khác...
Nhưng nếu không uống, cơ thể sẽ rất yếu ớt, đến lúc cùng thợ săn tiền thưởng chạm trán sẽ bị rơi vào thế hạ phong.
“Vân Y, em không thích uống sao?” Đêm nay trong doanh địa có cung cấp cho Huyết tộc máu tươi để uống.
Bởi vì bọn họ bị sắp xếp ở tiền tuyến, nhưng Vân Y lại không ăn uống gì khiến Troy có chút lo lắng.
Cho nên, hiện tại, Troy trong tay cầm một chén máu tươi đưa Vân Y để cô ăn khuya.
“Không phải....” Vân Y vẫn cố giả vờ...... nói cho cùng, nàng hiện tại chính là một Huyết tộc.
Nếu chính mình biểu hiện khác thường, như vậy rất có thể bị Huyết tộc khác ngộ nhận mình là dị tộc? Có câu cổ xưa nói rất đúng, không phải tộc ta, tất có dị tâm.
Vân Y tiếp nhận chén máu trong tay Troy, phát hiện mùi máu tươi không đặc như cô nghĩ.
Cônhìn về phía Troy đầy nghi hoặc. Đêm nay trong doanh trại cung cấp máu cho mọi người, nhưng đều là loại có mùi tanh nồng nặc.
“Yên tâm đi, không phải loại máu mà em chán ghét đâu.” Lời của anh có vài phần mờ ám, nhưng đầu gỗ Vân Y lại nghe không ra. Cô chỉ cho rằng, máu này không có mùi.
Nhìn hoa mỹ nam trước mắt thân thiện gần gũi như là thiếu niên trúc mã nhà bên, lại nhìn đôi mắt hồn nhiên thanh triệt chăm chú nhìn mình, giống như chỉ có thể chứa mỗi bóng hình mình trong ánh mắt...
Một ánh mắt thôi sao có thể chân thành, có thể tha thiết, có thể mê hoặc người như vậy...
Vân Y đưa tay cầm lấy rồi một hơi cạn sạch, trong miệng còn đọng lại chút hương thơm ngọt ngào khiến Vân Y không tự giác liếm cánh môi mình.
“Đêm nay em nghỉ ngơi cho tốt, ác chiến, rất nhanh sẽ bắt đầu thôi.” Troy dặn dò cô một chút, biểu tình rất nghiêm túc. Nhưng vì khuôn mặt kia, biểu tình nghiêm túc thoạt nhìn lại giống như là tiểu hài tử học theo người lớn, y hệt ông cụ non đang nói chuyện.
Vân Y cười khẽ, không biết vì sao, cô thật sự muốn đưa tay lên xoa nắn gương mặt anh.
Nhưng ham muốn cũng chỉ là ham muốn, không làm thật được.
Thấy Vân Y gật gật đầu, Troy liền từ lều trại Vân Y đi ra ngoài, đương nhiên không quên lấy đi cái chén kia.
Chasel vốn là bởi vì tâm tình có chút buồn bực mới đi ra ngoài một chút để giải sầu. Không nghĩ tới đúng lúc quay trở lại, phát hiện cái tên Troy kia lại từ trong lều trại Vân Y đi ra?
Cảnh này khiến tâm tình Chasel dâng lên một nỗi tức giận khó kìm nén, ma sai quỷ khiến hướng tới lều trại Vân Y mà đi.
Chasel sinh khí, đem một tay Vân Y kéo, động tác không hề thương hương tiếc ngọc, đem tay Vân Y kéo đến sắp trật khớp rồi.
“Cậu, cậu làm gì?” Vân Y từ lúc nhiệm vụ bắt đầu đối với Chasel thực ra đã rất kiên nhẫn.
Cho nên khi Chasel hùng hổ xông vào lều của cô đòi đánh cô, cậu ta chính là đã chạm đến giới hạn chịu đựng của Vân Y.
Cho dù cậu ta là đối tượng công lược hệ thống bắt cô vác lên bàn thờ mà thờ cúng thì lần này Vân Y cũng phải cho cậu ta ăn thiệt.
Vậy là chân Vân Y hướng ra sau lấy đà, nhắm giữa hai chân Chasel hung hăng mà đá thật mạnh.
Chasel lúc này không có một chút phòng bị, cứ như vậy, bị Vân Y hung hăng đá trúng mệnh căn tử......