Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ

Chương 70: Chương 70: Nam phụ tổng giám đốc (15)




Edit: Nũ Nũ - Beta: Há Cảo

Lịch trình hôm nay của tổng giám đốc là......

【Mọi người đừng hiểu lầm, lịch trình này chỉ là lịch trình tại nơi làm việc thôi.】

“Hệ thống, nữ chính đã làm cái gì thế, lại khiến cho Viên Hàn Dục buồn như vậy?” Vân Y tò mò, hôm nay hắn không có tới.... Cái này.... Rốt cuộc hắn và nữ chính đã làm cái gì a???

Hệ thống cao lãnh không đáp lại tiếng nói thì thầm của Vân Y, bất quá, cô đã quen với việc này rồi.

Cô cũng chỉ nói ra một chút tò mò của bản thân, tục ngữ đã nói, không tìm đuờng chết thì sẽ không phải chết.....

Hiện tại có thể coi là, độ hảo cảm của cô cùng với nữ chính là bằng nhau nhỉ?

Ah, hahahahah...

Vân Y vô cùng phấn khích, cô luôn cảm thấy rằng nhiệm vụ lần này có thể sẽ không hoàn thành được. Vì sao ư? Nhìn xem cái giới thiệu cốt truyện kìa....

TN

(Tha Nãi: là đm, mẹ nó đấy).

Nam phụ này đối với nữ chính là tình cảm sâu sắc, khăng khăng một mực.

Không hổ là nhiệm vụ 3 sao, so với mấy cái nhiệm vụ trước đây thì có chút khó khăn hơn, độ hảo cảm cũng tăng lên thật chậm mà.

Khi Viên Hàm Dục trở lại công ty, nhìn thấy khuôn mặt u ám kia của hắn, Vân Y liền hiểu được tâm trạng của hắn không mấy tốt lắm.

Vì vậy Vân Y không định sang nói nhiều lời vô nghĩa với hắn mà tiếp tục công việc của mình. Hiệu xuất làm việc cực kỳ tốt.

Về phía Viên Hàm Dục, bởi vì hôm nay không ai làm việc mắc lỗi gì cả, nên muốn tìm một nguời để mắng phát tiết cũng không có.

Điều này khiến cho tâm trạng của hắn càng thêm buồn bực. Vân Y nhìn hắn, tự hỏi: Hắn đến thời kỳ mãn kinh rồi à???.

“Hệ thống, hệ thống, mau ra đây a“. Vân Y nhanh chóng gọi hệ thống. Hệ thống chậm rãi lên tiếng.

[Cái gì?] Hệ thống có phần bất mãn. Tuy rằng âm thanh máy móc phát ra lạnh lẽo nhưng Vân Y vẫn nghe ra được.

Cô không bận tâm, dù sao thì cô chỉ muốn biết thông tin mà bản thân cần thôi, thể là đủ rồi.

“Người đàn ông này lại có chuyện gì thế?“.

Hệ thống phớt lờ cô, vấn đề này của Vân Y nó không định trả lời.

Đù má, vấn đề rõ ràng đến vậy, nguời đàn ông này tâm trạng đang rất xấu, hệ thống, mi làm người tốt, cứu lấy hắn một chút đi chứ.

“Hệ thống, tại sao mi không để ý đến ta hả? Hay là mi quả thật vô dụng? Một vấn đề nhỏ như vậy mà cũng không biết?” Vân Y có chút khinh bỉ nói.

[Không được phép công kích bản hệ thống, hình phạt cho việc công kích bản hệ thống là: cấm ký chủ nói chuyện hai ngày]

Phụt.... Mẹ nó, còn có cấm nói chuyện??

Em gái mi nhé*, mi cho rằng đây là đang làm cái gì? Dùng QQ à?

[*]: một câu chửi, dạng như, mẹ ngươi, mẹ mày.

Trong tâm tư của ký chủ, QQ có tác dụng không lớn, thỉnh thoảng chỉ dùng để liên lạc với các bạn học.

Tuy nhiên, Vân Y cảm thấy rất hiếu kỳ, QQ này mới dùng có một vài ngày, cô lại cảm thấy khá hữu ích. Hơn nữa, khi đọc nó, cô còn nhìn thấy loại tiểu thuyết của bản thân.

Xuyên nhanh.....

Tại sao hệ thống của người khác đều có thể bán manh làm nũng, cái gì cũng có thể giúp ích cho ký chủ của họ.

Mà cái hệ thống này của cô, đờ mờ, đừng nói là bán manh làm nũng, cái này....hoàn toàn là một cái hệ thống máy móc có giọng nói lạnh băng cơ.

【Phải không? Giojng nói mà cô nghe là âm thanh lạnh lẽo của máy móc ư?】

Cô rất muốn lên tiếng, tuy nhiên, Vân Y đang bị cấm nói chuyện, dù cô có nói thế nào thì hệ thống cũng không thể nghe thấy được.

Đành phải chờ đến hai ngày sau, Vân Y mới có thể nói chuyện lại bình thường với hệ thống.

Nếu hệ thống đã không giải đáp vấn đề kia của cô, cô đành tự mình tìm hiểu vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.