Edit: Há Cảo
Viên Hàm Dục lơ là trả lời, giọng nói tương đối ôn hòa, hoàn toàn không hề lãnh đạm giống như lúc làm việc.
“Tổng giám đốc, tôi là Vân Y.” Vân Y ở đầu bên kia điện thoại, tuy rằng không biết được thay đổi của Viên Hàm Dục, nhưng lại biết được độ hảo cảm của mình lại tăng lên rồi.
“Ừm, tôi biết, có việc gì sao?” Trong giọng nói của Viên Hàm Dục mang theo ưu tư mà chính hắn cũng không phải hiện được.
“Tôi hết bệnh rồi, ngày mai sẽ đi làm lại.” Vân Y nghĩ mấy loại chuyện này không cần phải báo cáo với công ty đâu, nhưng mà, vì để xoát độ hảo cảm, ừm, Vân Y cảm thấy vẫn là cần thiết.
“Ừm, được, tôi biết rồi.” Giọng nói của Viên Hàm Dục vẫn nhàn nhạt như cũ, nhưng mà trên mặt lại có biến hóa nho nhỏ.
“Ok, tạm biệt tổng giám đốc.” Vân Y vừa cúp thoại xuống, liền nghe được giọng nói đáng yêu của hệ thống vang lên.
【Đinh —— Độ hảo cảm +5, tổng độ hảo cảm là 35, ký chủ làm không tệ, chỉ là vẫn còn hơi chênh lệch.】
Chênh lệch?
Được rồi, 35 độ hảo cảm và 50 độ hảo cảm vẫn còn một khoảng cách nhất định, nhưng không phải chỉ là 15 độ hảo cảm thôi sao.
Vân Y bĩu môi, cô vẫn đang nỗ lực nhá, hiện tại cũng chỉ có cách này thôi, không phải sao?
Vân Y cất điện thoại, sau khi trở về nhà, Vân Y cảm khái, nguyên chủ vẫn là người thích sạch sẽ.
Đồ đạc trong nhà mọi thứ đều sắp xếp có trật tự, hôm nay cô đi dạo cả buổi chiều, chân muốn gãy luôn.
Cô gọi một phần cơm hộp, rất mau đã được đưa đến. Mà Viên Hàm Dục bên kia sau khi cúp điện thoại, vốn định gọi điện thoại mời Vưu Mộng Mạn ăn cơm.
Nhưng mà sau đó lại nghĩ, lần trước cô ấy đã cự tuyệt rồi, ừm, cô gái rụt rè, sẽ không đồng ý lời mời của đàn ông độc thân đâu.
Thế là Viên Hàm Dục từ bỏ ý tưởng này, lái xe về nhà, hình như đã rất lâu rồi hắn chưa dùng cơm cùng bố mẹ.
Nếu Vưu Mộng Mạn biết hành vi lần trước khiến Viên Hàm Dục cảm thấy mình rụt rè mà sinh ra hảo cảm, nhưng đồng thời cũng đánh mất một cơ hội tốt câu thông tình cảm thế này.
Cũng không biết, cô ta có hối tiếc không nhỉ?
“Trợ lí Vân, chị đã về rồi sao?” Vân Y vừa mới bước vào công ty, liền nhìn thấy mọi người nhiệt tình hoan nghênh, nhóm trợ lý nhỏ vui mừng khôn xiết nhìn cô.
Vân Y nhìn vẻ mặt bọn họ, cảm thấy hơi khó hiểu, mình, được hoan nghênh như vậy à?
Trong cốt truyện, Vân Y vẫn luôn là cao cao tại thượng, trừ Viên Hàm Dục ra, sẽ không chủ động qua lại với ai cả.
Những trợ lí kia đối với Vân Y, cũng không có ấn tượng tốt bao nhiêu, nhưng mà hiện tại...
“Chào mọi người.” Đối với những người thân thiện, Vân Y chưa bao giờ bày sắc mặt xấu, trợ lí bên cạnh tổng giám đốc, sẽ luôn có chút ít tác dụng.
“Trợ lí Vân, sức khỏe cô đã khá hơn chút nào chưa?” Chưa từng nghĩ đến trợ lí Vân sẽ chú ý đến mình, tâm trạng của nhóm trợ lí nhỏ cực kỳ phấn chấn.
Ánh mắt nhìn Vân Y mang theo sự kinh hỉ, sủng bái....Ách, được rồi, có đôi khi có năng lực thì được yêu thích như thế đấy.
【Xí, không cần face!! 】
Nghe được tiếng chế nhạo của hệ thống, Vân Y cũng không thèm để ý, chỉ nhìn qua nhóm trợ lý, khẽ mỉm cười trả lời: “Tốt hơn rồi, cảm ơn mọi người quan tâm, mấy hôm nay vất vả cho mọi người rồi.”
Lời nói này của trợ lí Vân, có chút kiểu cách, đáng tiếc là, nhóm trợ lí nhỏ lại không cảm thấy vậy.