Rồi ngay sau đó, nàng nhớ tới thân phận của mình, mũi tên tuyển chồng? Vậy nàng chính là...... Thiên Trúc công chúa?
* Trong hành trình đi Thiên Trúc thỉnh kỉnh, bốn thầy trò Đường Tăng đã vượt qua bao nhiêu gian nan vất vả. Đến ngày được đặt chân lên vùng đất Xá Vệ, nơi được mệnh danh là miền đất Phật. Ngỡ tưởng chân đã gần tới được đích cần tới, ấy vậy mà Đường Tam Tạng vẫn phải đối mặt với cám dỗ về tình với nàng công chúa xinh đẹp nước Thiên Trúc do Thỏ Ngọc biến thành.
May mắn là nàng chỉ tới nghỉ phép, cũng không cần làm nhiệm vụ.
Bằng không, thế giới không có hướng dẫn này......
Vân Y nhìn mũi tên trong tay mình, nếu dựa theo tình tiết cốt truyện, nàng hẳn là phải đem đem mũi tên bắn ở trên đầu Đường Tăng.
Chỉ là......
Nói thật, nàng càng thích Tôn Ngộ Không hơn so với Đường Tăng.
Đường Tăng giống như thánh mẫu, không phân biệt cái tốt cái xấu ái mà phát từ bi, nhân từ nương tay, do dự không quyết đoán, thiện ác bất phân, lòng dạ đàn bà.
Ngược lại,Tôn Ngộ Không dám yêu dám hận, trí dũng song toàn, thần thông quảng đại, loại tính cách này, Vân Y rất thưởng thức.
Khóe miệng gợi lên một nụ cười, kéo cung tiễn trong tay, hướng bên cạnh Đường Tăng.... Tôn Ngộ Không mà phóng tên qua.
Thấy Vân Y động tác như thế, hệ thống cuối cùng mới lộ mặt, dồn dập mà mở miệng: “Ký chủ, ngươi không thể phá hư cốt truyện như vậy.”
Hệ thống lời nói vừa ra, Tôn Ngộ Không liền phát hiện có cái gì hướng về phía hắn mà đến, nhanh chóng liền tránh đi.
Sau đó...... Cuối cùng mũi tên gỗ vẫn là đập vào đầu Đường Tăng.
Vân Y thấy vậy, sắc mặt cứng đờ, nàng cuối cùng vẫn thua cốt truyện đại thần.
Mắt không thấy tim không đau, Vân Y mặc kệ, đem cung tiễn ném sang một bên, nhắm mắt dưỡng thần.
Một đống sự tình phiền phức sau này, nàng cũng không cần quản, sẽ có thành vệ cùng Ngự lâm quân đem bốn người Đường Tăng thỉnh vào thượng điện.
Vân Y đem tay che nắng đang rọi vào mặt, trong đầu suy nghĩ, nàng hình như quên mất một điểm quan trọng trong truyện, nhưng là cái gì? Nàng tạm thời lại nghĩ không ra.
Về tới hoàng cung, Vân Y cũng không lập tức đi yết kiến hoàng đế Thiên Trúc quốc, về thẳng tẩm cung của nàng.
Nàng ngồi trước gương đồng, lại nghĩ.......một tháng nghỉ phép làm gì đây....
Nhưng mà......Thiên Trúc quốc...... Công chúa.........
Nếu truyền hình và tiểu thuyết không nói sai, nàng là công chúa cực kì được sủng ái của dị bang này. Tức là......... muốn chơi trò gì cũng được?
“Công chúa, bệ hạ thỉnh người qua.” Thị nữ hành lễ, tất cung tất kính mà nói.
“Được.” Vân Y đột nhiên nhớ ra vừa rồi mình quên mất cái gì.
Thiên Trúc quốc công chúa bây giờ...... cũng không phải người mà là một con thỏ tinh?
Không đúng, là thỏ ngọc.
Thỏ ngọc.
Đù má, lại là yêu quái?
Cũng không đúng, là thần tiên.
“Hài nhi tham kiến phụ vương.” Vân Y đi tới chỗ hoàng thượng, tuy rằng không có cốt truyện từ hệ thống, nhưng nàng đại khái cũng biết nên hành xử thế nào.
“Được rồi, hài nhi ngoan tới đây với ta.” Hoàng Thượng hướng Vân Y vẫy vẫy tay gọi nàng.
Vân Y cũng đi về phía trước, vẻ mặt thuận theo.
“Hài nhi, Đại Đường cao tăng nói, hắn muốn đi hướng Tây Thiên, đi Lôi Âm Tự bái phật cầu kinh, không chịu thành thân.” Hoàng Thượng Thiên Trúc quốc đối với Vân Y có chút áy náy.
Xem dáng vẻ kia của hắn, giống như là không muốn cưỡng bách Đường Tăng.
Vân Y nhìn mắt nhìn về phía Đường Tăng, khó trách nhiều yêu quái, nữ nhi quốc, công chúa đều coi trọng hắn. Ngoại hình có thể nói là tuyệt đỉnh. Thanh nhã như sương mù Tinh Quang, môi đẹp như hoa anh đào, da thịt tinh tế như mỹ sứ. Chẳng lẽ hòa thượng ăn chay, diện mạo đều tốt như vậy sao?