“Công chúa, thỉnh vào trong.” Đi tới dịch quán, Đường Tăng đứng ở cửa, đầu tiên là thỉnh Vân Y đi vào.
Vân Y nhướng mày đi vào, dịch quán này, trang trí cũng không tệ lắm.
Ngoài viện tường màu trắng bao quanh, liễu xanh chu rũ, tam gian cửa thuỳ hoa lâu, tứ phía khoanh tay hành lang. Trong viện dũng lộ tương hàm, núi đá điểm xuyết.
“Sa sư đệ, ngươi nói xem sư phụ bị mời vào cung đi làm cái gì?” Vân Y mới vừa đi tới đại sảnh dịch quán, liền nghe được bên trong truyền đến tiếng nói chuyện.
“Ai biết được? Có lẽ, lại là một công chúa nào đó coi trọng sư phụ, không phải sao?” Tôn Ngộ Không nhếch lên cái chân bắt chéo, giọng bất cần.
“Công chúa? Nghe nói hôm nay công chúa Thiên Trúc quốc ở trên phố chiêu thân, chỉ sợ là lại nhìn trúng sư phụ chúng ta đi?”
“Bát Giới, ngươi cũng đừng nghĩ nhiều, ai kêu ngươi lớn lên không có đẹp như sư phụ? Nhìn cái đại đầu heo như ngươi, không dọa ngất người ta là tốt rồi.” Tôn Ngộ Không nhìn lướt qua, khinh bỉ.
“Hừ, kẻ tám lạng người nửa cân, ngươi cũng đừng tự cho là mình đẹp lắm?” Trư Bát Giới không vui, trừng mắt nhìn Tôn Ngộ Không.
“Ngộ Không.” Từ bên ngoài truyền đến tiếng gọi của Đường Tăng, ba người lập tức đứng lên, tầm mắt đều hướng về phía bên ngoài.
Đi theo Đường Tăng tiến vào, đó là Vân Y.
Tôn Ngộ Không nhìn thấy Vân Y thì đôi mắt mị giương lên, gắt gao mà nhìn chằm chằm nàng.
Vân Y lúc này mới nhớ tới, Tôn Ngộ Không là có hoả nhãn kim tinh......
“Đinh – xin cùng Tôn Ngộ Không trở thành bằng hữu.” Hệ thống nhắc nhở vậy, Vân Y có chút không hiểu tại sao.
“Hệ thống, cái này là cái gì?” Vân Y nhíu mày, có chút khó hiểu hỏi.
“Hệ thống tự động kiểm tra đo lường đến tâm nguyện ký chủ, cho nên trợ giúp một tay.” Hệ thống trả lời, nhưng Vân Y vẫn không quá minh bạch.
“Ý gì đây?” Vân Y lúc này nhíu mày.
“Chính là hệ thống kiểm tra đo lường thấy cô với Tôn Ngộ Không sùng bái chi tâm, cho nên, tạo điều kiện cho cô tiếp cận Tôn Ngộ Không.” Hệ thống hiện tại cảm thấy nó rất có tình người a.
Nó đối tốt với Vân Y như vậy, Vân Y hẳn là sẽ cảm kích nó lắm đây?
Nếu Vân Y thật sự biết hệ thống này đang nghĩ gì, nàng sẽ một ngụm nước ga phun chết nó.
Đù má, này một tên là yêu, một tên tương lai là Phật.
Hai người không cùng thế giới, sao khả năng làm bằng hữu?
Hơn nữa, nếu Tôn Ngộ Không lập tức đem việc mình là yêu tinh nói ra, lũ người này còn không cùng nhau đem gậy gộc đánh chết mình?
“Xin lỗi, ký chủ, nếu ngươi không hoàn thành nhiệm vụ này, lần sau cô sẽ không có kỳ nghỉ phép.” Hệ thống uy hiếp khiến Vân Y thiếu chút phát điên..
Đù má, nghỉ phép như vậy, không bằng không nghỉ!
Bất quá, Vân Y phẫn nộ hay tức giận cũng phải nhịn xuống, nhịn.
Chỉ là kết giao bằng hữu, cũng không phải đi công lược, bằng không, nàng thật sự phủi tay không làm.
“Công chúa chớ sợ, các đồ nhi chỉ là......” Đường Tăng vừa định nói câu kia “Chỉ là tướng mạo có chút xấu xí”, nhưng mà lại đột nhiên nhớ tới Vân Y kia mọt phiên chính nghĩa lẫm liệt.
Lại đem lời nói nuốt đi vào, thay đổi một loại giới thiệu khác, “Công chúa, đây là ba đồ đệ, Ngộ Không, Bát Giới cùng Ngộ Tĩnh.”