Nghe Vân Cảnh nói, Vân Y lúc này mới chậm rãi nhớ tới diễm biến cốt truyện, hiện tại...... Giải trừ hôn ước?
Còn không phải nữ chính lúc này đã xuyên qua sao?
Nếu Vân Y khiến Thái tử giải trừ hôn ước, có khả năng sẽ cùng nữ chính phát sinh xung đột.
Suy nghĩ một hồi, Vân Y quyết định phải ra tay giải quyết vấn đề này.
Rốt cuộc, nữ chính từ bộ dáng thiên chân vô tà của tiểu cô nương thời hiện đại, bởi vì vô hạn sủng ái của các nam nhân, trở nên cuồng vọng tự đại, không nói lý.
Hơn nữa, nữ chính đối phó người, đều có chút sắc bén, ác độc.
Bằng không, cô ta sẽ không vì nguyên chủ từng là thanh mai trúc mã, hồng nhan tri kỷ với Giản Dịch Dương mà tra tấn nguyên chủ, cũng sẽ không vì sự kiện từ hôn mà mang thù nguyên chủ.
Dù sao, người có hôn ước với Giản Dịch Dương không phải là Nhan Ngọc Lam mà là thân thể cô ta chiếm được, khi hai người phá hôn ước, Nhan Ngọc Lam cũng chưa thèm khát Thái tử.
Mà Giản Dịch Dương ở thời điểm nguyên chủ bị nữ chính làm hại, dày vò tra tấn, còn thập phần cao hứng đắc ý dào dạt, hắn cảm thấy Nhan Ngọc Lam vì yêu hắn mà ghen tị......
Vân Y đối với Giản Dịch Dương, cũng không có ấn tượng tốt.
Vân Y vừa đi tới đại sảnh, vừa suy nghĩ một chút.
Đi tới đại sảnh phủ Thừa tướng.
Ngay giữa đại sảnh, là dáng người đĩnh bạt của người kia, trong lòng bỗng nhiên nhảy lên một chút.
Vân Y biết đây chính là tình cảm còn sót lại của nguyên chủ. Nguyên chủ mỗi lần gặp Giản Dịch Dương chính là sẽ cầm lòng không được mà mặt đỏ tim đập.
Tư vị yêu thầm, Vân Y chân chính chưa được thử qua, nhưng trải qua nhiều vị diện như vậy, lại có không ít nguyên chủ, kiềm chế lại tâm tư, tiến về phía trước, “Thần nữ Vân Y, bái kiến Thái tử.”
Thái Tử Giản Dịch Dương nghe được thanh âm Vân Y, xoay người vội vàng duỗi tay nâng nàng dậy.
“Tiểu Y không cần đa lễ.” Giản Dịch Dương trong giọng nói có chút trách cứ, chính là trách cứ Vân Y tuân thủ nghiêm ngặt lễ tiết, giống như không có đem hắn trở thành người một nhà.
Vân Y ngoan ngoãn gật đầu, lúc này mới nhìn về phía Giản Dịch Dương.
Nam tử ngũ quan lập thể, tuấn mỹ mà sắc bén như đao cắt, cả người phát ra một loại chi khí vương giả uy chấn thiên hạ, tà ác mà đẹp đẽ, trên mặt lúc này mang một mạt phóng đãng không câu nệ mỉm cười.
Có chút cuồng ngạo, thoạt nhìn cuồng dã không câu nệ, cùng Vân Cảnh ôn văn nho nhã bất đồng phong cách.
“Tiểu Y, hôm nay ta nhất định sẽ cùng Nhan Ngọc Lam từ hôn.” Giản Dịch Dương ngữ khí có vẻ rất kiên định, thật giống như là đang thề thốt.
Bất quá, lời nói của nam nhân, chung quy vẫn không cần tin tưởng.
Hơn nữa, loại nam nhân cao cao tại thượng này......
“Được.” Vân Y gật đầu, có chút đạm nhiên, mà Giản Dịch Dương biết tâm tư của Vân Y dành cho hắn, chỉ là nàng vốn rụt rè, cho nên không có biểu hiện ra ngoài mà thôi.
Tươi cười phóng đãng không kềm chế được hiển lộ ở trên mặt, hai người liền cùng nhau đi tới Nhan phủ...... Cũng chính là phủ tướng quân.
Đương nhiên, đối tượng có hôn ước với Thái Tử không có khả năng là loại người thân phận thấp kém. Lúc trước hoàng đế chỉ hôn cho Thái Tử, chính là coi trọng thế lực Nhan tướng quân, có thể thêm thượng hậu thuẫn cho nhi tử.
Chỉ là không nghĩ tới, phủ Nhan tướng quân trong phủ, đều là chi sĩ xuất sắc, có tài có đức, duy nhất nữ nhi Nhan Ngọc Lam này...
Thế nhưng...... lại là một đứa ngốc.
Cho nên, Thái Tử Giản Dịch Dương đã sớm không thích Nhan Ngọc Lam, muốn cùng nàng ta từ hôn.
Hoàng đế vốn bất mãn quyết định này của Giản Dịch Dương, tướng quân phủ thế lực có bao nhiêu lớn, người có mắt đều nhìn ra được.
Chính là, hoàng đế lại không ngờ Giản Dịch Dương từ hôn là vì yêu thích đích nữ phủ Thừa tướng, Vân Y.
*Tuần sau lại tiếp tục được nghỉ học =))) bởi vì tôi rảnh cho nên đọc xong chương này mọi người nhớ vote và comment ~ số vote ở chương này sẽ được lấy làm số chương đăng vào thứ 7