Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ

Chương 471: Chương 471: Nhà giàu số một thiên hạ rất keo kiệt 9




Trước tiên phải để anh trai nguyên chủ Vân Cảnh bỏ đi ý định cùng nữ chính ở bên nhau.

Vân Y vốn định hòa thân thành tâm cơ girl, nỗ lực bôi đen Nhan Ngọc Lam. Nhưng nhìn dáng vẻ Nhan Ngọc Lam vừa rồi chỉ sợ nàng ta có chút tự phụ, cảm thấy mình là người xuyên từ hiện đại đến, cao cao tại thượng, có thể dùng trí lực hạ gục hết thảy người khác.

Vân Y lắc lắc đầu, dùng chỉ số thông minh PK, Nhan Ngọc Lam còn không thể sống qua một chương. Không có bàn tay vàng của mẹ tác giả, cô ta tàn đời lâu rồi.

Lúc này Vy đang tự hỏi có biện pháp gì để tiếp cận Lạc Thư Cẩn, trừ bỏ tiền bạc, người này khẳng định là không hứng thú với cái gì khác.

May mắn là gia sản phủ thừa tướng đủ để nguyên chủ không lo ăn uống, nhưng mà chút tiền tiêu vặt trong tay nguyên chủ, dùng để tiếp cậ nltc, sợ là không đủ.

“Mở hướng dẫn.”

“Đinh! Đối tượng công lược lúc này đang ở Thiên Hương Lâu.”

Thiên Hương Lâu, khách điếm xa xỉ mà đông khách nhất Vân quốc.

Biết hôm nay Lạc Thư Cẩn ở Thiên Hương Lâu, cô gọi thị nữ tới, trang điểm chải chuốt, chuẩn bị đi ra ngoài.

“Tiểu, tiểu thư, thế này...” Thị nữ lấp bắp chải tóc cho tiểu thư nhà nàng.

Chỉ là tiểu thư hôm nay trang điểm có chút đặc biệt.

Lại mang một thân nam trang ra cửa.

Để tướng gia cùng phu nhân biết được, nàng ta chết khong chỗ chôn mất.

“Ra ngoài đừng có gọi ta tiểu thư, kêu công tử, biết không?” Vân Y cầm quạt đập nhẹ lên người thị nữ, à không, lúc này là gã sai vặt. Cô vốn dĩ không muốn mang theo thị nữ, chỉ là nghĩ đến một tiểu công tử nhà giàu đi ra ngoài không có người hầu, vậy lại có chút kì quái.

Cho nên Vy vẫn miễn cưỡng đem nàng đi theo.

Bên ngoài Thiên Hương Lâu.

Không hổ là hương lâu nổi tiếng khắp Vân quốc, nhìn qua thôi, bài trì đã không giống như nhưng nơi khác, so sánh với khách điếm cổ đại, căn bản là không thể đánh đồng, khó trách Lạc Thư Cẩn một phen bày tính nghĩ ra nơi đốt tiền tốt như vậy. Dù sao, người có đầu óc như hắn, bỏ ra chút tiền vốn thì thực mau đã có thể lấy lại, thậm trí còn làm của cai tăng thêm nhiều lần.

“Tiểu nhị, đêm những món chiêu bài của các ngươi, đều bưng lên.”

Hai người chọn vị trí bên cửa sổ, vừa vặn có thể quan sát cảnh sắc kinh thành.

Kinh thành nơi này, so với nhưng vị diện trước đây cô từng đi qua, có rất nhiều chỗ bất đồng, chủ yếu là nơi này nhìn cảm thấy cảnh đẹp y vui hơn.

“Hệ thống, Lạc Thư Cẩn ở đâu?” hướng dẫn của hệ thống chính là không tốt, không thể phát hiện chính xác vị trí của đối tượng công lược.

“Lầu hai.” Hệ thống lần này cũng không giả vờ thần thần bí bí, trực tiếp nói ra.

Vân Y nhìn về phía lầu hai khách điếm.

“Ngươi ở đây đợi, đợi ta một chút.” Nói xong cũng không chờ thị nữ phản ứng, trực tiếp đi tìm chưởng quầy, hỏi Lạc Thư Cẩn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.