Y phục mới vừa được bày bán trong các cửa hiệu của Lạc Thư Cẩn, kiểu dáng độc đáo mới mẻ đã ngay lập tức hấp dẫn được ánh mắt các mỹ nhân.
Hơn nữa, xuất phẩm của Lạc gia, chất lượng vẫn luôn là tốt nhất.
Những nhóm quý nữ phu nhân trong kinh thành chính là tranh nhau mua những thứ này, nhưng mà mua thế nào cũng không đủ thỏa mãn, ngay cả các nương nương trong cung cũng khen không dứt miệng với những y phục này, ngay cả trang sức của Lạc gia, các nàng cũng chưa nhìn qua bao giờ, phi thường có hứng thú.
Khi thấy những thứ này tạo ra được sức ảnh hưởng lớn như vậy, Lạc Thư Cẩn nhận ra mình vẫn chưa nhận thức đúng giá trị của những bản vẽ này, vốn muốn mở rộng sản xuất, kết quả lại bị Vân Y nói một câu, vật lấy hi vi quý, nữ nhân luôn có lòng yêu thích với những món đồ đẹp đẽ, nhưng không ai muốn mình giống người khác, mà phải có được thứ tốt nhất, độc nhất vô nhị.
Cho nên sau đó, hảo cảm của Lạc Thư Cẩn với Vy lại tăng thêm một chút, lên đến 95 điểm.
Nhưng mà sau đó, Vy làm như thế nào cũng không thể kiếm nốt 5 hảo cảm còn lại, khiến cho tâm tình Vân Y không tốt, cả ngày mặt ủ mày chau.
Đến lúc Lạc Thư Cẩn nhận ra Vân Y có chỗ không thích hợp, cũng đã là hơn nửa tháng sau, bởi vì Vy cũng không đến tìm hắn nữa. Lúc trước bận rộn chuyện buôn bán, không để ý tới nàng, bây giờ có chút thờ gian rảnh, hắn mới cảm giác được mình bị người vắng vẻ.
Tới Phủ Thừa tướng, lại phát hiện trong phủ thừa tướng đang có rất nhiều nam tử trẻ tuổi, đều là con cái nhà quan lại trong triều, hỏi người trong phủ một chút mới biết, nguyên lai những người này đến là để nghị thân với Vân tiểu thư.
Nghị thân?
Nàng đã cầu hôn hắn, giờ lại muốn nghị thân với người khác?
Lạc Thư Cẩn có chút tức giận, trèo tường đi vào khuê phòng nàng, muốn chất vấn nàng.
“Thư Cẩn?” nhìn thấy Lạc Thư Cẩn lén lén lút lút chui vào phòng, Vân Y kinh ngạc nhìn hắn.
“Tiểu Y, nàng tìm bà mối làm mai?”
Thấy nàng, chút phẫn nộ trong lòng Lạc Thư Cẩn liền biến thành ủy khuất, đúng là hắn có lỗi, bận rộn không chú tâm đến nàng, nhưng mà nàng lại đi tìm bà mối cưới người khác, vậy nàng vứt hắn ở đâu?
Nghe Lạc Thư Cẩn hỏi mình như vậy, mặt Vy có chút cau lại, hữu khí vô lực tựa vào giá sách sau lưng.
“Chàng nói xem ta có cái biện pháp gì? Cha me nói tuổi ta đã lớn, nếu không nhanh chóng tìm một mối hôn sự, ta thật sự sẽ biến thành gái lỡ thì không ai muốn.” Vân Y có chút ai oán mà nói.
Lạc Thư Cẩn nghe vậy thì có chút khẩn trương, “Sao lại có chuyện không ai muốn? Nàng, nàng lớn lên mỹ mạo như vậy, lại còn là đệ nhất tài nữ, tiếng lành đồn xa...”
“Cũng chỉ có chàng nói như vậy, cha mẹ ta đều nói nữ tử đến tuổi không gả ra ngoài đều sẽ bị người giễu cợt.”
Giọng nàng trầm lại, có chút ủy khuất.
Lạc Thư Cẩn nhìn nàngg, trong lòng lúc này có chút gấp gáp, tim đập nhanh thêm vài phần, hắn trực tiếp mở miệng, “Ai dám giễu cợt, ta... nàng gả cho ta là được.”
“Hả?” Vân Y tỏ vẻ kinh ngạc nhìn Lạc Thư Cẩn.
Mà người kia thì giống như hạ quyết tâm trong lòng, đi đến gần Vân Y, cầm tay cô, “Tiểu Y, gả cho ta đi.” Ngữ khí hắn lúc này thực nghiêm túc, cũng thực kiên định.
“Nhưng mà vì sao?” Chưa nghe được thông báo của hệ thống, Vân Y tiếp tục hỏi, gương mặt có chút đáng thương, đôi mắt long lanh ngước nhìn hắn, có chút mất mát, giống như không tin lời hắn là thật, là hắn gạt nàng.
Lạc Thư Cẩn nhìn nàng, lời nói bên miệng không thể nào bật ra, hắn đúng là rất...thích nàng, nhưng mà hắn không có cách nào nói ra, tai cũng đỏ hết lên.
“Bởi vì...”
Vân Y ngắt lời hắn, “Thư Cẩn, chàng không cần thương hại ta, cha mẹ ta nói, để ta gả cho biểu ca...” Vân Y nhắc tới người “biểu ca” nàng, trong đầu Lạc Thư Cẩn chợt hiện ra thân ảnh Lục Vũ Thần, ánh mắt Lục Vũ Thần nhìn nàng khiến hắn không thoải mái.
“Không được, nàng không thể gả cho hắn, chỉ có thể gả cho ta.” Lạc Thư Cẩn gắt gao cầm chặt tay nàng. Sau đó, lại giống như là sợ nàng không đồng ý, ôm nàng vào lòng, “Nàng chỉ có thể gả cho ta, những người khác đều không được.”
Vân Y đẩy Lạc Thư Cẩn ra, nhìn hắn, “Chàng nói xem vì sao ta chỉ có thể gả cho chàng?”
“Bởi vì...ta cần nàng, ta yêu nàng, ta muốn dùng cả đời này bảo vệ nàng.... cho nên gả cho ta thôi, được không?”
“Chàng nói thật?”
“Ừm, ta thật lòng.”
“Vậy chàng sẽ đem tất cả mọi thứ của chàng cho ta?”
“Ừm, cho một mình nàng.”
【 đinh -- công lược hảo cảm độ +5, tổng hảo cảm độ 100, ký chủ lợi hại! 】
【 công lược hảo cảm độ đạt 100, phục chế ý thức ký chủ …… Phục chế thành công, đang thoát ly thế giới……】
【 đang thanh trừ tình cảm……100%……50%……0%…… Thanh trừ xong 】
“Hoan nghênh trở về, ký chủ, đạt được 800 tích phân, có 20 tích điểm phân phối, xin mời phân phối?”
“10 điểm mị lực, 10 điểm trí lựcđi.”
Tái nhập tư liệu:
Ký chủ: Vân Y
Tuổi:20
Dung mạo:65 ( tối đa 100)
Dáng người:60 ( tối đa 100)
Mị lực:70 ( tối đa 100)
Trí lực:80 ( tối đa 100)
Thể lực:65 ( tối đa 100)
Sở trường đặc biệt: Thêu thùa, hội họa.
Kỹ năng đặc thù: Hoa lê dính hạt mưa, siêu cấp hướng dẫn, biểu tình ngượng ngùng.
Tích phân:6300【 dùng để mua sắm vật phẩm thương thành, hoặc là thăng cấp】 ( mua bản vẽ khấu trừ 100 tích phân)
Cấp bậc:1
“Hệ thống, một vạn tích phân mới lên cấp 2 sao?” Nhìn tích phân, Vân Y đột nhiên nghĩ đến chuyện này.
“Đúng vậy, không sai, cho nên, nỗ lực đi làm nhiệm nha ký chủ.”
- hoàn thế giới 15-