Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Mộc Vũ Thần không nhìn thấy Mộ Chi Cảnh, sẽ đi ra ngoài đi dạo, rồi nhân cơ hội lẻn vào tẩm cung Mộ Chi Cảnh.
Cũng không biết Mộc Vũ Thần là ai cho nàng lá gan.
“Hệ thống, mở ra độ hảo cảm của nam chính với nữ chính.”
Cô muốn xem xem, Mộ Chi Cảnh gặp được cái người trong đêm tân hôn xông vào tẩm cung của mình, đến tột cùng có thể có bao nhiêu hảo cảm.
Hừ!
Hơn nữa Vân Y cũng không tính toán đi ngăn cản cốt truyện.
Bởi vì, nam chính cùng nữ chính muốn tương ngộ, siêu nhân cũng chả ngăn được.
Đừng hỏi vì sao Mộc Vũ Thần sẽ thật sự nghe lời người khác, chạy đến tẩm cung Mộ Chi Cảnh, cũng không biết là ai viết cốt truyện phi logic như vậy, bàn tay vàng có thể nói là quá đáng sợ.
Vân Y ngẫu nhiên cũng sẽ thường xuyên phun tào chuyện như vậy, chỉ là, cô làm gì được cốt truyện đại thần chứ, cho nên, đành phải yên lặng tiếp thu.
Cô vừa cúi đầu, uống hai ly rượu, ngẩng lên đã thấy Mộc Vũ Thần rời đi khỏi đại điện.
Toàn bộ đại điện nhiều người như thế, loạn loạn nháo nháo, Mộc Vũ Thần rời đi, cũng không kinh động bất luận kẻ nào.
Mộc Vũ Thần khi phát hiện Quốc Hậu không có mặt ở đại điện, liền cảm thấy có chút thất vọng, nàng còn nghĩ rằng, mình có thể nhìn kĩ hơn mĩ mạo dung nhan thiên địa quỷ thần kinh khiếp kia đâu.
Cho nên hiện tại...
Nàng ta có chút không vui, bỏ ra khỏi đại điện, lang thang không có mục tiêu du đãng trong cung.
Mộc Vũ Thần đi tới đi lui một hồi phát hiện...
Một gian cung điện treo đèn lồng màu đỏ rực, trước cửa còn có thật nhiều cung nữ thị vệ nô tài chờ bên ngoài.
Không phải là chính mình đánh bậy đánh bạ, đi tới tẩm cung Quốc Hậu đi?
Nhưng mà cho dù Mộc Vũ Thần muốn nhìn thấy Quốc Hậu đến tột cùng trông như thế nào, nàng ta cũng biết, nơi này, cũng không phải là nàng một cái thần tử tùy tiện có thể tiến vào.
Này nếu như bị người khác đã biết, đặc biệt là bị bệ hạ đã biết nói, chậm thì chính là trọng đánh mấy chục đại bản, nặng thì chính là xét nhà chém đầu.
Cho nên, Mộc Vũ Thần này liền tính toán xoay người đi.Nhưng mà vừa ra ngoài được vài bước lại nghe được âm thanh bàn tán của mấy cung nữ đi ra từ tẩm cung quốc hậu, nói là bị quốc hậu nổi giận đuổi ra ngoài.
Nghe đến đây, trong đầu Mộc Vũ Thần lại hiện lên lời bàn tán từ mấy người bằng hữu “chí cốt” ——
“Cha ta nói, bệ hạ vẫn cường đạo dân nam cướp người về, mỗi ngày đều là dùng hết biện pháp chiếm lấy dân nam kia, muốn lấy lòng người ta.”
“Không phải chứ? Khoa trương như vậy?”
“Không sai, Nội Vụ Phủ cùng Ngự Thiện Phòng, bệ hạ nói hết thảy đều lấy hắn là ưu tiên, hầu hạ không tốt liền hết thảy chém đầu.”
Nghĩ đến đây, Mộc Vũ Thần cảm thấy, Quốc Hậu tâm tình không tốt, tất nhiên là cùng việc này có quan hệ.
Bị bệ hạ cưỡng đoạt vào cung?
Mộc Vũ Thần có chút khó có thể tưởng tượng bệ hạ, ở trong miệng mẫu thân lúc nào cũng anh minh thần võ, sẽ làm ra loại sự tình này.
Chính là, hiện tại nhìn thấy cái cảnh tượng này, Mộc Vũ Thần không thể không tin.
Nói cách khác, nam tử bình thường nào, được phong làm Quốc Hậu, thế nhưng vẫn bất mãn?