“Hừ, Khuynh Nhan, cuối cùng ta cũng tìm được ngưoi.”
“Chà? Ngưoi thế nhưng lại không thế nói chuyện? Ha ha, thật là trời cũng giúp ta, loại người như ngươi, thế nhưng còn bị người phong bế tu vi? Thật đúng là“
Vân Y trong lúc ngủ mơ, nghe được những âm thành mờ ám phát ra từ phòng bên cạnh, cho nên tỉnh lại, lập tức chạy sang phòng Khuynh Nhan.
Lúc cô đi tới, đã thấy hai nam tử đứng ở trước mặt Khuynh Nhan đối, một người mặc y phục màu đen bó sát người, khan bịt mũi thêu nhiều khống hình, chắc là lỗ thông khí.
Trên đầu tên mặc đồ đen xì này là kiếu tóc tố chim đang rất hiện hành ở Ma giới, nhìn vào khiến người ta nghi ngờ là hơn một tháng không có gội qua, lại còn thêm tròng mắt màu tím, môi màu đo.
Nhìn thấy người này, Vân Y đỡ trán thở dài, chính mình cuối cùng cũng rơi xuống tầng chót nhất của thế giới tạo hình.
Gặp qua nhiều người ở nhiều Vị diện như vậy,trong các lưu nhân kỳ sĩ cũng không có vị nào tạo hình độc đáo như vị này.
Bất quá, nam nhân đứng bên cạnh hắn lại tương đối bình thường một chút, một đầu tóc màu đỏ dài ngang lưng, bóng loáng mềm mại rủ xuống giống như ti lụa thượng hạng.
Hàng mi dày rậm, sống mũi cao thẳng, môi mỏng hơi mím nhẹ, nhìn qua có vẻ là một người
bạc tình quả nghĩa.
Cái này Tạo hình đẹp trai chỉ thua nam chính,tên tóc đỏ này có lẽ chính là đối thủ một mất
một còn của Ma Tôn đi?
“Chà? Khuynh Nhan, không nghĩ tới, ngươi đến llusc lụi bại này rồi, vẩn còn có tâm trạng hưởng thụ mỹ nhân trong ngực?” Tên nhân sĩ áo đen vừa thấy Vân Y xuất hiện, đã lập tức mở miệng trêu đùa.
Chỉ có nam tử còn lại thấy Vân Y xuất hiện thì nhìn nàng với ánh nhìn tương đối cảnh giác.
“Ngươi là ai?” Ván Y cũng không lập tức giải trừ chú ngữ trên người Khuynh Nhan đế cho hắn mờ miệng nói chuyện.
Cô nhìn người tóc đỏ, ngữ khí có chút sắc bén.
“Ta là ai? Chắc tiếu có nương chưa nghe tới danh tiếng của ta bao giờ, ta là Li Huyền.”
Vân Y nghe thấy cái tên này, tự nhiên cũng đã biết người trước mẳt, đến tột cùng là ai.
Thấy Li Huyền không che dấu thân phận, nhân sĩ bên cạnh tự nhiên cũng không muốn chịu cỏ đơn.
Hắn tiến đến trước mặt Vân Y, chỉ chỉ chính mình, rồi lộ ra vẻ mặt gian tà, nhìn Vân Y cười nói, “Mỹ nữ, ta kêu A Man.”
Vân Y thấy tên phi chủ lưu áo đen tiến đến sát gần mặt mình, thiếu chút nữa một tát đem hắn đánh chết.
“Ta mặc kệ các ngươi là ai, chỉ là, các ngươi muốn động tay vào Khuynh Nhan, không có cửa đâu! Hắn, là của ta!”
Vân Y nói một câu hiên ngang lầm liệt như vậy, Khuynh Nhan lúc ấy đứng ỡ ngay bên cạnh Vân Y tự nhiên cũng là nghe thấy, hắn chỉ là cảm thấy vân Y lúc này lại rất đáng yêu.
Nàng lại dám ở trước mặt người khác tuyên bố mình là của nàng.
Trong lòng hắn, thế nhưng không có nửa điếm tức giận hoặc là không thích, ngược lại trong lòng có chút kích động
Hắn đưa mẳt nhìn Vân Y, nhưng mà nhìn sườn mặt của nàng rồi ngực không khỏi nhảy nhanh hơn vài lần.
[ đinh -- độ hào cảm công lược+5, tống độ hão cảm70, ký chủ, hảo hảo nắm chắc thời cơ. ]